Lập tức đối với đầu Tiễn Ngư đã bị lam mang đâm chết kia nói:
- Vốn phải cảm tạ ngươi mà buông tha ngươi. Không nghĩ tới cuối cùng ngươi vẫn chết. Ai...Coi như ngươi vận khí không tốt đi sao! Vì kỷ niệm ngươi, chiêu thức này liền gọi là Tiễn Chỉ đi.
Sau khi nói xong, thân hình Lâm Dịch nhảy lên, dưới lĩnh vực bổ sung, thi thể Tiễn Ngư cũng bị Lâm Dịch mang tới không trung, đi tới tiểu đảo.
Trên đảo, do Thư Mộng nhóm lửa.
Tiến nhập Ma Nguyên Động Quật, sau đó Lâm Dịch đã biết dị năng của Thư Mộng là Hỏa Dị Năng. Hơn nữa còn là Hỏa hệ thuần nguyên tố Dị Năng Giả hiếm có!
Đem thân thể Tiễn Ngư phá vỡ, lấy ra nội tạng, cắt sạch miệng dài có kịch độc. Dùng một cây thông qua Thủy Dị Năng gia trì qua, đặt trên lửa, không cần bao lâu, mùi thịt đã bốc lên.
Mọi người nhất thời triển khai. Mấy ngày nay là khoảng thời gian khoái nhạc nhất từ sau khi mọi người tiến nhập Ma Nguyên Động Quật. Trong lúc nhất thời mọi người nói nói cười cười, hoàn toàn không có cái loại lục đục như lúc đầu tranh đoạt danh ngạch.
Mọi người ăn xong, Trương Diệc Vũ mới mở miệng nói rằng:
- Đã thời gian dài như vậy. Chúng ta cũng nên đi thôi.
Mọi người nghe vậy đều là sửng sốt. Chợt bầu không khí vui vẻ trong nháy mắt có chút ngưng trọng. Con đường phía trước, là sống hay chết? Là yên bình hay nguy hiểm? Trong lòng mọi người cũng không dám khẳng định.
Nhưng mà tất cả mọi người là tinh anh trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-truyen-thua/1453421/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.