Nhưng hai người không trốn mà tiếp tục tiến về phía trước.
Những người ở đây đều là chiến sĩ thất cấp, suy tính quỹ tích tự nhiên là có chỗ độc đáo. Hơn nữa, mục đích của họ là bức hai người đi xuống mà không phải đánh bại họ. Vì thế công kích của những người này phần lớn là làm giảm tốc độ của họ. Nhưng thân hình còn lơ lửng giữa không trung, không thể mượn lực, do đó không thể tiếp tục nhảy lên cao.
- Phá!
Một tiếng hét to vang lên, chỉ thấy Sơn Lực lúc này giống như một thành lũy di động, hắn nhảy lên cao năng không theo sát mấy đạo công kích của các chiến sĩ. Thân hình cao lớn trên ba thước, một góc trên trán của hắn bỗng nhiên lóe lên hào quang màu vàng, đón những đạo năng lượng màu tím đang xông tới.
Oanh!
Trong tiếng ầm vang! Đạo năng lượng màu tím va chạm mãnh liệt với quang mang màu vàng trên trán Sơn Lực. Dư ba dùng mắt thường có thể nhìn thấy lan ra phía ngoài. Thân hình Sơn Lục cũng vì vậy mà rơi mạnh từ trên không trung xuống, trong tiếng nổ vang, bàn chân hắn đạp mạnh xuống đất tạo nên một cái hố to tướng.
Tuy rằng sau khi được chiến văn gia trì, lực lượng của Sơn Lực đã gia tăng rất nhiều, nhưng chắc chắn không thể mạnh hơn mười đạo công kích của các chiến sĩ hợp lại. Một kích này hắn chỉ ngăn cản được mấy đạo mà thôi.
- Diệp Linh!
Sơn Lực hét to một tiếng! Chỉ nghe sau lưng có thanh âm yêu kiều vang lên. Đột nhiên một thân ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-truyen-thua/1453408/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.