Nhiều Thánh cấp tụ tập nơi đây như thế, đám người Lâm Dịch tự nhiên không dám quá đà. Cả đám đều ngồi trên mặt đất, biểu tình trên mặt càng lúc càng cảm thấy khó coi.
Ước chừng một giờ đi qua. Qua thời gian này, mấy người Thủy Linh Lung đã điều chỉnh trạng thái đạt tới đỉnh phong.
Mấy vị cường giả Thánh cấp vẫn đang nói chuyện trên trời dưới bể. Không thể không nói, Thánh cấp đúng là Thánh cấp! Những đồ vật từ trong miệng họ nói ra, đa phần mấy người Lâm Dịch nghe mà không hiểu gì cả. Còn vài phần hiểu thì đều là tồn tại trong truyền thuyết, nhưng dù sao cũng có thêm một phần kiến thức.
Trong lúc đang nghe say sưa thì tại lối vào truyền tới một hồi thanh âm, đám người Lâm Dịch không khỏi quay đầu lại nhìn. Nơi đó xuất hiện một đội ngũ chừng mười người.
Lâm Dịch tò mò, hắn ngầm đánh giá những người này. Chỉ thấy dẫn đầu là một thanh niên tướng mạo xinh đẹp tuyệt trần, người này khoác một bộ y phục cực kỳ quý giá đẹp đẽ. Mái tóc của hắn đen nhánh dài tự nhiên xõa trên vai, người đẹp như trăng, đôi mắt sáng lấp lánh như bảo thạch. Sống mũi nhỏ mà thẳng, đôi môi màu hồng phấn...Vô luận nói như thế nào, thì đây cũng là một nữ tử mỹ lệ vô cùng. Nhưng điều chân chính khiến cho Lâm Dịch thất kinh chính là khí chất u buồn điềm đạm mà lại rất ngọt ngào. Tổ hợp những điều mâu thuẫn này tại nên một luồng khí chất rất là quái dị. Giống như nụ cười của nàng khó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-truyen-thua/1453400/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.