Cô gái này, đúng là lúc vừa khai giảng, Lâm Dịch thiếu chút nữa đụng phải. Bởi vì dung mạo nữ tử tuyệt mỹ cùng với vẻ khí chất trời sinh trong trẻo nhưng lạnh lùng, làm cho Lâm Dịch nhớ kỹ nàng. - Đẹp, đẹp quá...Đẹp quá... Thanh âm La Á giống như mộng du làm cho Lâm Dịch phục hồi tinh thần lại. Cúi đầu xem xét, chỉ thấy miệng La Á há ra thật to, hai mắt không có tiêu cự trợn trừng nhìn nữ tử rời đi, trong miệng thì thào lẩm bẩm. - A! La Á đột nhiên kêu to dọa Lâm Dịch nhảy dựng lên, chợt La Á như sống lại, khuôn mặt kích động tuấn tú đỏ bừng ôm lấy Lâm Dịch. - Xong rồi! Xong rồi! Lâm Dịch, ta nghĩ rằng trái tim ta đã bị đánh cắp! Ta, ta lâm vào trong cạm bẫy tình yêu!... Trán Lâm Dịch hiện ra ba vệt đen. - Ngươi biết nàng không? Ngươi biết nàng không? Lâm Dịch lắc đầu. - Không được! Ta nhất định phải tìm hiểu ra thân phận của nàng! Sau đó hướng nàng bày tỏ! Ta muốn hướng nàng bày tỏ! Lâm Dịch trợn mắt há hốc mồm nhìn xem La Á kích động la to chạy ra khỏi rừng trúc. Dẫn tới vài học viên vừa đi vào rừng trúc lộ ra ánh mắt mê hoặc nhìn về phía hắn... Thật lâu sau Lâm Dịch mới kịp phản ứng. Cười khổ một cái, xoay người hướng tiểu viện của mình đi đến. Sau ngày hôm nay, một cái học kỳ chính thức đã kết thúc. Lâm Dịch lại có chút buồn rầu...Thời gian nghỉ tận hai tháng, nên làm những gì đây? Suy nghĩ thật lâu cũng không suy nghĩ được gì. Hít sâu một hơi: - Đi một bước tính một bước vậy. Thời gian hai ngày nháy mắt qua đi. Học kỳ một cuối cùng cũng chính thức trôi qua. - Chúc mọi người một kỳ nghỉ vui vẻ. Ngụy Kiếm nhàn nhạt gật đầu, đi ra phòng học. Chân trước vừa đi, đằng sau lập tức có mấy đệ tử liền xông ra ngoài. Lâm Dịch thu thập vật phẩm, sau đó mới đi từ từ đi ra ngoài. Đi đến hành lang hướng cửa trường học nhìn lại, chỉ thấy rậm rạp chằng chịt toàn đầu người lắc lư...Cửa học viện Tông phạm mặc dù là rất lớn. Nhưng cũng không đủ để duy trì mười tám vạn đệ tử đồng thời tràn ra ngoài. Cúi đầu nhìn thoáng qua, Lâm Dịch thẳng hướng tầng lầu phía trong đi đến. - Lâm Dịch. Sau lưng truyền đến thanh âm Ám Tương. Lâm Dịch quay đầu lại, phát hiện ba người Ám Tương, La Á, Lý Văn cùng một chỗ đi tới. - Làm sao vậy? Ba người Ám Tương đuổi theo Lâm Dịch, vừa đi vừa hỏi: - Ngươi không quay về sao? Lâm Dịch gật đầu: - Nhà của ta cách nơi này quá xa. Hay là thôi đi. Ám Tương 'a' một tiếng, sau đó hỏi: - Thế ngươi giờ tính sao? Chẳng lẽ ở lại trong trường học hai tháng sao? Lâm Dịch gãi gãi đầu nói: - Ta cũng còn không có nghĩ kỹ...Xem một bước đi một bước vậy. Ha ha...Các ngươi trở về đi. Nghe Lâm Dịch nói như vậy, Ám Tương cũng nhẹ gật đầu, nói: - Đã như vậy, chúng ta đây trở về đây. Lâm Dịch cười gật đầu nói: - Ừ, học kỳ sau gặp lại. Học kỳ sau gặp lại. Sau khi đưa mắt nhìn ba người Ám Tương rời khỏi, Lâm Dịch cũng về tới ký túc xá của mình. - Hai tháng này nên làm những gì đây? Lâm Dịch nằm ở trên giường, tay gối ở sau gáy. Bên ngoài truyền đến thanh âm ầm ĩ. Cự ly dù sao vẫn là có chút xa, cho nên thanh âm có vẻ phi thường mơ hồ. - Phụ thân, Yến nhi bọn họ hiện tại đang làm gì nhỉ? Nhớ tới các đồng học khác tất cả đều về nhà cùng người nhà đoàn tụ. Chỉ có chính mình bởi vì đường xá quá xa mà không có thể trở về. Trong lòng vẫn là có chút thất lạc. Trên giường ngây người nửa ngày trời, Lâm Dịch ngồi dậy, hung hăng lắc đầu, tựa hồ muốn đem phần thất lạc trong lòng ném đi, sau đó tự nhủ: - n! Phải tìm chuyện gì để làm...Tìm chuyện gì đây? n... Lâm Dịch nghĩ. Đột nhiên nhãn tình sáng lên: - Đúng rồi! Hiện tại ta không có tiền. Núi phía sau trường học nghe nói có rất nhiều đê cấp ma thú...Không bằng đi săn ma thú, lấy ít ma hạch bán lấy tiền! Kinh nghiệm thực chiến của mình chưa đủ, nhân tiện tu luyện luôn! n, cứ làm như thế! Từ trên giường nhảy xuống, Lâm Dịch đi thu thập đồ ngày mai cần mang. Sáng sớm hôm sau, mặt trời mới nhô đầu ra từ tầng mây, Lâm Dịch đã đứng ở cửa sau trường học. Hắn cõng một cái bao nhỏ. Bên trong là một Tiểu Đao, mấy khối đá đánh lửa, vài bộ quần áo, nhìn bốn phía, rồi thẳng hướng sơn đạo phía phía trước bước đi. Đằng sau học viện Tông Phạm là một dãy núi cực kỳ rộng lớn. Đông bắc phần lớn là bình nguyên, to lớn như dãy núi này thật là khó gặp. Liên miên, không biết có diện tích lớn tới đâu. Về việc giết ma thú lấy ma hạch bán tiền, Lâm Dịch là trong trường học nghe nói. Làm học viện chiến kĩ nổi danh phương bắc, Tông Phạm đối với việc tôi luyện đệ tử rất là coi trọng. Đặc biệt đối với học viên lớp 'Đặc biệt' càng phải như vậy. Lâm Dịch là vì mới là tân sinh, bởi vậy Ngụy Kiếm cũng không có cho bọn hắn an bài cái gì tôi luyện, mục đích là muốn làm cho bọn họ trước đem trụ cột tu luyện thật tốt. Phải biết rằng thành viên năm thứ hai lớp 'Đặc biệt', trên cơ bản hàng năm đều là muốn đi vào chỗ này tôi luyện. Vì để cho các học viên càng có ý chí chiến đấu, bởi vậy ở các cửa hàng trong trường học, sẽ thu mua ma hạch. Như vậy vừa tu luyện thể thuật, lại có một chút thu nhập. Đây là công việc rất hấp dẫn a. Mặc dù không có cưỡng chế yêu cầu những tân sinh như Lâm Dịch tiến vào chỗ này tu hành, nhưng Ngụy Kiếm vẫn nói cho bọn hắn. Cho nên Lâm Dịch liền nghĩ tới tại hai tháng này tới đây giết ma thú tôi luyện một phen. Trong khối sơn mạch cự đại này rốt cuộc tồn tại ma thú gì, Lâm Dịch cũng không rõ. Chỉ có điều Ngụy Kiếm từng đề cập tới, tựa hồ là chỉ cần không đi vào quá sâu, cũng không có ma thú quá mức cường đại. Dùng thực lực Lâm Dịch lúc này cấp bậc 'Sinh môn' chiến sĩ, cộng thêm cùng Ngụy Kiếm học tập một ít chiến đấu kỹ xảo, ở bên ngoài, hẳn là vẫn tương đối an toàn. Một đường đi tới, chưa tiến sơn mạch, ngoại trừ ngẫu nhiên chui đi ra một ít tiểu động vật, Lâm Dịch còn không có gặp được ma thú hơi lớn một chút nào cả. Dần dần tiến nhập bên ngoài dãy núi. Cây cối tráng kiện cũng đem mặt trời che mất, trong nháy mắt không khí chung quanh trở nên có chút âm lãnh. Mà Lâm Dịch, cũng bắt đầu âm thầm ngưng thần đề phòng... Đủ loại côn trùng kêu vang cùng với xa xa truyền đến thanh âm thú ngâm, làm cho Lâm Dịch lần đầu tiến vào loại địa phương này không khỏi có chút khẩn trương. Theo trong ba lô đem chuôi Tiểu Đao nắm trong tay, bởi vì khẩn trương, mu bàn tay chăm chú nắm chặt. - Ngao ô!... Một tiếng thú rống đột nhiên vang lên bên tai! Thanh âm tiếng rống này dọa Lâm Dịch run rẩy! Thân thể phản xạ có điều kiện mạnh mẽ vượt mức quy định! Lập tức cảm nhận được bên tai một thanh âm xé gió! Chân vừa rơi xuống đất, lập tức nhảy liên tiếp vài cái, thẳng nhảy ra hơn mười bước, liền thay đổi phương hướng trên không trung, nửa ngồi rơi trên mặt đất! Con mắt chăm chú hướng địa phương lúc trước đang đứng nhìn lại! Chỉ thấy một đầu hổ màu hồng thân dài vượt qua ba thước đang đứng tại đó! - Xích Viêm Hổ? Lâm Dịch kinh hãi hô lên! Tim đập bỗng nhiên gia tốc, tay cầm đao mạnh mẽ dùng sức, hiện lên gân xanh! - Rống! Dường như không ngờ mình đánh lén thất bại, một hồi tiếng gầm gừ thâm trầm theo trong cổ họng con hổ phun ra... - Xích Viêm Hổ, thuật thú cấp ba Ngũ Hành hệ hỏa. Bởi vì khống chế hỏa diễm, toàn thân xích hồng nên mới có tên gọi ấy. Tính tình thô bạo, công kích cường bạo, ma thú ăn thịt. Trong đầu Lâm Dịch như được lập trình sẵn, hiện lên tư liệu về Xích Viêm Hổ. - Xích Viêm Hổ, bình thường sinh hoạt ở chỗ sâu trong rừng. Mặc dù là ma thú quần cư, nhưng ở thời điểm đi săn thức ăn lại một mình hành động. - Làm sao bây giờ đâu? Lâm Dịch không dám hành động thiếu suy nghĩ, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm Xích Viêm Hổ. Con mắt quan sát khắp nơi...Chung quanh đã không còn tiếng kêu to. Mà theo ở trong chỗ sâu truyền đến âm thanh thú ngâm đã làm cho Lâm Dịch không dám chạy vào sâu bên trong. - Rống! Lại là một tiếng gầm rú! Xích Viêm Hổ bỗng nhiên động! Thân thể như một dòng điện nhanh chóng lao tới! Thẳng tắp hướng phía Lâm Dịch đánh tới! Tâm trạng Lâm Dịch trở nên căng thẳng, cố tự trấn định chăm chú nhìn hổ trảo phía trước! Có lý do tin tưởng, lần này nếu bi trúng một trảo đó...thiên tài Lâm Dịch cũng cứ như vậy ra đi. - Xoạt! Xích Viêm Hổ nhảy lên một bước cuối cùng đồng thời hướng Lâm Dịch đánh tới, Lâm Dịch cũng bỗng nhiên động! Thân thể mạnh mẽ vặn mình một cái, lập tức hướng phía bên phải đánh tới! Thân thể trên không trung nhanh chóng quay cuồng bắn ra ngoài! Sau khi hạ xuống đất lập tức nhìn lại, chỉ thấy chỗ vừa rồi mới đứng, đã trở thành một đám bụi đất! - Lực lượng thật kinh người! Nhìn thoáng qua trên mặt đất bị lật ra, Lâm Dịch trong nội tâm kinh hãi vô cùng. Không nghĩ ngợi nhiều, nhìn thoáng qua, lập tức phát lực hướng phía trước bỏ chạy! - Rống! Chứng kiến con mồi của mình lại muốn trốn! Xích Viêm Hổ lập tức gào thét một cái, chợt đuổi theo! Cứ như vậy vừa chạy một trốn, một hồi sinh tử trong rừng cây nhanh chóng bắt đầu rồi! Thân hình Lâm Dịch cực kỳ nhẹ nhàng. Từ lúc ở Hi Mạn trấn, Lâm Cường cũng đã bắt đầu cho hắn chuyên môn huấn luyện phương diện cân bằng. Tại trên mặt cọc gỗ cao tới mấy chục thước, phẩm chất không đồng đều, trên mặt bôi dầu Lâm Dịch cũng có thể thoải mái di chuyển, lúc này ở trong rừng cây, càng nhẹ nhàng giống như một hầu tử! Chân không dính đất, cứ như vậy len lỏi giữa rừng cây! Mà Xích Viêm Hổ vốn là bá chủ trong rừng! Tốc độ di động trong rừng không chậm hơn Lâm Dịch chút nào! Xem thân hình nó cao tới ba bốn mét chạy trong rừng. Cự ly mỗi một bước, khoảng sáu bảy mét gì đó! Có thể nói là rất nhanh! Nhưng nếu so sánh về chịu đựng, Xích Viêm Hổ là thúc ngựa cũng so không đuổi kịp Lâm Dịch. Thời điểm ban đầu bằng vào sức bật mạnh mẽ, Xích Viêm Hổ gần như đuổi kịp Lâm Dịch. Nhưng một lúc sau sau, cự ly đã dần dần kéo dài ra. Hơn nửa canh giờ sau, cự ly một người một hổ đã hơn mười mét! - Rống! Sau lưng bỗng nhiên vang lên tiếng gầm giận dữ làm cho trong lòng Lâm Dịch run rẩy! Thân thể nhanh chóng hướng bên phải nhảy qua! Chỉ cảm thấy một cỗ nóng rực bỗng nhiên sượt qua bên tai! Mùi tóc khét truyền đến, Lâm Dịch mới nhìn đến vật bắn tới! Đó là một khỏa hỏa cầu to gần bằng đầu người! - Hỏa cầu Xích Viêm Hổ! Đồng tử Lâm Dịch co rút lại! Hắn biết rõ, Xích Viêm Hổ thật sự nổi giận! Rống giận liên tục! Lâm Dịch lập tức cảm giác được trong lòng bị đè nén! Cảm giác thấy nguy cơ làm cho hắn gần như muốn hít thở không thông! Thân thể mạnh mẽ lao về bên phải! Thậm chí cũng không kịp giảm bớt lực! Cứ như vậy ngã trên mặt đất! Đỉnh đầu từng đợt hơi nóng sượt qua! Chỉ nghe 'Rầm rầm rầm' liên tục vài tiếng tiếng nổ mạnh sau, phía trước ánh lửa hồng làm khuôn mặt Lâm Dịch trắng bệch! Chịu đựng trên thân ngã bị thương, Lâm Dịch quay đầu. Lúc này Xích Viêm Hổ cũng ngừng lại...Thân là tam cấp ma thú, đã sơ bộ có một chút trí lực. Nó có thể rất dễ dàng cảm nhận được, người trước mặt không đủ để uy hiếp lực lượng của nó. Liên tục hơn mười đạo hỏa cầu bắn ra, lực lượng Xích Viêm Hổ cũng tiêu hao khá lớn. Lồng ngực phập phồng, tỏ vẻ đoạn đường đích chạy vừa rồi khiến nó cũng không thoải mái! - Không có biện pháp, chỉ có thể liều mạng! Lâm Dịch cắn răng...Hắn dù có nhanh nữa, cũng không bằng hỏa cầu. Nếu như Xích Viêm Hổ càng hung ác, không để ý chính mình mệt mỏi không phiền lụy, điên cuồng dùng hỏa cầu phun ra...Chỉ sợ là sẽ bị nướng chín. Lúc Xích Viêm Hổ không có kịp phản ứng, Lâm Dịch hai tay rất nhanh ở trước ngực xen kẽ vào nhau, vài tia sáng bóng màu cam bỗng nhiên xuất hiện! - Phá! Một chữ 'Sinh' thật to màu cam hiện trước ngực Lâm Dịch! Lóe lên rồi biến mất! Một cỗ lực lượng cường đại từ sâu trong thân thể như nước dâng lên ra, lan tỏa khắp toàn thân Lâm Dịch! Biểu lộ có chút kinh hãi bỗng nhiên thu liễm, Lâm Dịch lập tức trở nên bình tĩnh! Xích Viêm Hổ tựa hồ cũng cảm giác được lực lượng của đối phương đột nhiên bạo tăng! Dự cảm bất hảo khiến nó mạnh mẽ nhào tới! Lâm Dịch rất bình tĩnh...Không biết vì cái gì, một khi hắn quyết định chiến đấu, trong lòng hết thảy ý nghĩ đều không biểu hiện ra trên mặt. Hơn nữa đại não rất thanh tỉnh...Mặc dù hiện tại trong lòng kinh hãi muốn chết, nhưng hắn vẫn có thể biết mình muốn gì, nên làm như thế nào mới là hợp lý nhất. Đây là một loại cảm giác rất kỳ quái...Không cách nào diễn tả. Bình tĩnh nhìn Xích Viêm Hổ đánh tới, Lâm Dịch lại không nhúc nhích...Một mực đợi đến khi đối phương đến sát, Lâm Dịch bỗng nhiên phát động! Đùi phải giống như roi mạnh mẽ vung ra! Thẳng tắp nhằm vào đầu Xích Viêm Hổ! Xích Viêm Hổ ở trên không trung không có chỗ mượn lực, chỉ có chịu để cho Lâm Dịch đá vào đầu... - Đông! Một tiếng trầm đục vang lên! Nhưng mà làm cho Lâm Dịch kinh hãi chính là...thân thể Xích Viêm Hổ bị đá bay ra ngoài...Nhưng chân của hắn lại đau nhức kịch liệt! 'Răng rắc!' Chân vừa rơi xuống đất, lập tức truyền đến một tiếng khớp xương ma sát làm cho người ta ghê răng! Lâm Dịch cũng lập tức khẽ nhíu mày...Chân đau... Trái lại Xích Viêm Hổ, bị một cước của Lâm Dịch đá bay ra vài mét, ngay lập tức lại đứng lên. Mạnh mẽ lắc lắc đầu, một đôi mắt hổ lập tức bắn ra một đạo nhãn quang hung nộ về phía Lâm Dịch! - Quả nhiên...Chênh lệch một cấp bậc, cũng không phải dễ dàng bỏ qua như vậy... Nguồn truyện: Truyện FULL Một cước này của Lâm Dịch dùng hết lực lượng toàn thân! Không chút nào khoa trương khi nói...Mặc dù là một khối đá hoa cương, dưới một cước này, cũng sẽ vỡ vụn! Nhưng Xích Viêm Hổ, chỉ là lắc đầu cũng đã hoàn toàn vô sự...Không thể không nói...Đầu nó thật quá cứng! Trúng một cước của Lâm Dịch, mặc dù không có bị thương, nhưng vẫn khiến nó cảm thấy phi thường phẫn nộ! Bởi vậy vừa đứng vững vàng thân hình, Xích Viêm Hổ lại lần nữa đánh tới! Lâm Dịch suy nghĩ rất nhanh. - Xích Viêm Hổ toàn thân cốt cách cứng như sắt thép...Muốn cứng đối cứng, dùng thực lực nhị cấp của mình trước mắt căn bản là muốn chết. Hơn nữa hiện tại chân lại đau, muốn chạy trốn cũng không thoát...Chỉ có thể... Lâm Dịch bình tĩnh, trong mắt lại hiện lên một vòng tinh mang! Thấy Xích Viêm Hổ đánh tới, chờ khi khoảng cách không còn nhiều, hai tay Lâm Dịch bỗng nhiên phát lực, mạnh mẽ đẩy mạnh về phía trước! Cứng đối cứng, thân thể Lâm Dịch lập tức bị Xích Viêm Hổ đụng bay ra ngoài bốn năm mét mới rơi xuống đất, trượt trên mặt đất gần một mét mới ngừng lại được! Trên mặt đất, cành khô lá héo úa lập tức đem quần áo Lâm Dịch phá hỏng, vài tia máu tươi hiện lên! Mùi máu tươi đem hung tính của Xích Viêm Hổ kích phát! Không cho Lâm Dịch có cơ hội đứng lên, Xích Viêm Hổ lại lần nữa nhào tới! Nếu làn này bị Xích Viêm Hổ bắt được, Lâm Dịch chỉ sợ không còn hi vọng sống...Nhưng mà ở thời điểm thân thể Xích Viêm Hổ bay lên không hướng Lâm Dịch đánh tới, Lâm Dịch trong mắt bỗng nhiên hiện lên một vòng tinh mang! Thân thể mạnh mẽ quay cuồng! Bật ngồi dậy, chân truyền đến một hồi đau đớn kịch liệt! Nhưng mà Lâm Dịch không để ý, tiểu đao trong tay lập tức cầm ngược! Thân thể mạnh mẽ bổ nhào về phía trước! - Gào! Tiếng gào thét rung trời làm cây cối đều chấn động! Máu tươi lập tức từ lỗ hổng dài đến vài chục phân dưới bụng Xích Viêm Hổ phun ra mãnh liệt! Thân thể to lớn của Xích Viêm Hổ lập tức rơi xuống đất! Một bên, thân thể Lâm Dịch bị rơi xuống đất, thứ tiếp xúc mặt đất đầu tiên lại là cái chân đau! - Hít!... Đau đớn mãnh liệt lập tức làm cho Lâm Dịch nhịn không được hít vào một hơi! Mồ hôi lập tức theo trán tuôn ra! Xích Viêm Hổ rơi trên mặt đất tựa hồ muốn giãy dụa lấy đứng lên, nhưng bụng bị Lâm Dịch chọc ra một lỗ to đã tuôn ra mảng lớn máu tươi, đem mặt đất nhuộm thành một mảnh huyết hồng! Nhưng ở thời điểm Xích Viêm Hổ giãy dụa, Lâm Dịch không kịp rút chân phải về lập tức lại bị đụng đến nhiều lần...Vẻ đau đớn như kim châm muối xát này khiến Lâm Dịch cảm thấy đầu váng mắt hoa... Sau khi vùng vẫy mấy lần, bởi vì mất máu quá nhiều, Xích Viêm Hổ rốt cuộc không nhúc nhích được nữa... Xác định Xích Viêm Hổ đã tử vong, Lâm Dịch mới thở dốc kịch liệt...Vừa mới thả lỏng, phía sau bỏng rát cộng thêm cái chân đau buốt lập tức làm cho trán Lâm Dịch đầy mồ hôi. Nhịn đau ngẩng đầu nhìn ánh lửa hồng. Tháng bảy thì khí trời cũng không quá khô ráo, hơn nữa lúc ấy số lượng hỏa cầu Xích Viêm Hổ phun ra cũng không phải quá nhiều, bởi vậy đã sắp tắt. Xác định không cách nào nữa uy hiếp được chính mình, Lâm Dịch thở dài một hơi... Lại lần nữa cố nén nhịn đau, rút chân phải bên dưới thân Xích Viêm Hổ ra, vừa mới động, mồ hôi trên trán chảy ròng ròng. Rút được chân, Lâm Dịch liền nằm xuống... Một trận chiến bất ngờ tuy mới trải qua nửa giờ. Nhưng là làm cho Lâm Dịch thể lực đã tiêu hao hết... Sau khi nằm một lát, Lâm Dịch hít sâu một hơi, tiện tay cầm một cây mộc côn cắn trong miệng. Hai tay đem chân phải bắt lấy, sau đó mạnh mẽ dùng sức! - Răng rắc! Răng rắc! Liên tục vặn hai cái! Mộc côn trong miệng lập tức bị Lâm Dịch cắn thành hai đoạn! Mồ hôi trên trán chảy xuống như mưa!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]