Chương trước
Chương sau

Thời gian sau đó, Lưu Dương lại đem tất cả tân sinh đều triệu tập, kể cả Lâm Dịch ở tại 'Khu Tinh anh' Lưu Dương cũng cho người gọi tới.
Mang theo mọi người đi lòng vòng quanh học viện, đại khái giới thiệu hoàn cảnh trường học cho mọi người, rồi lại giải tán.
Đương nhiên, lúc này trên đường, Ám Tương biết được ba người Lâm Dịch được phân phòng riêng, vẻ mặt tươi cười lập tức hóa thành khó chịu...Mà hết lần này tới lần khác dọc theo con đường này La Á lại hỏi lung tung này kia, dĩ nhiên trở thành mục tiêu phát tiết của Ám Tương...Làm La Á không dám mở miệng nữa, sau đó lại âm thầm phát lên hờn dỗi...
Nhưng Ám Tương lại không biết, hành vi của nàng lại bị Lưu Dương âm thầm lưu ý...Phải biết rằng, học viện chiến kĩ Tông Phạm mặc dù là hướng toàn bộ đại lục chiêu sinh. Nhưng nội tình bên trong, cũng không phải tất cả mọi người trên đại lục đều biết đến. Cái gọi là 'trong sách nói', càng có chút hoang đường...Tất cả đệ tử Tông Phạm cũng biết quy củ của Tông Phạm. Không ai có khả năng đem kiếp sống học tập tại Tông Phạm ghi thành một quyển sách...Ít nhất, không thể nào truyền lưu qua các quyển sách trên đại lục.
...
Trong chiếc xe xoa hoa, ngón tay thanh niên cao quý nhẹ nhàng gõ trước chén rượu hồng sắc còn quá nửa, hai mắt khép hờ, rất là hưởng thụ nằm ở trên thân tuyệt sắc thiếu nữ có dáng người đầy đặn, khí chất u buồn. Mà trên mặt thiếu nữ mang theo nụ cười u buồn, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc thanh niên cao quý.
Cửa xe mở ra, ngón tay thanh niên cao quý lập tức đình chỉ gõ, hai mắt khép hờ cũng mở ra, nhìn về phía cửa xe.
Thanh niên lạnh lùng đi đến không nói gì, ngẩng đầu nhìn thoáng thanh niên cao quý, cuối cùng lắc đầu.
Thanh niên cao quý hít sâu một hơi, khẽ cười một tiếng nói:
- Tiểu gia hỏa này thật giảo hoạt...Được rồi, chúng ta đi trước. Phỏng chừng lão gia hỏa Tông Dương kia cũng phái người tới rồi?
Thanh niên lạnh lùng nhẹ nhàng gật đầu, thối lui ra khỏi xe ngựa.
Dưới ánh trăng, một thân ảnh màu đen dựa vào bóng tối không tiếng động hướng một phương hướng bay đi...
...
Hai ngày thoáng cái đã qua, ngày mùng một tháng tư rốt cục đã đến. Hôm nay, chính là thời gian chính thức khai giảng.
Lâm Dịch chưa từng có thói quen ngủ nướng. Những bài tu hành căn bản vừa kết thúc, hắn liền dừng lại, vẻ mặt tươi cười hắn hướng phía sân sau đi tới. Truyện Sắc Hiệp - truyentop.net
Xuất hiện ở sau cửa, lại phát hiện chỗ này có rất nhiều người...Những người này phần lớn đều ăn mặc hoa lệ, khí chất bất phàm. Nam nữ đều có. Nhưng nhìn qua cũng biết không phải người thường.
Khi bọn hắn chứng kiến Lâm Dịch ra hiện ở chỗ này, trong mắt cũng không hỏi hiện lên một vẻ kinh ngạc...Nhưng lại không có người đi tới gần.
Không thể không nói, so sánh cùng những người này, Lâm Dịch cũng không chút nào thua kém.
Thân cao ngoài 1 mét 75 thân hình gầy gò, có vẻ cực kỳ thon dài. Một đầu tóc đen nhánh sáng bóng, có vẻ cực kỳ mềm mại. Lâm Dịch tướng mạo tựa hồ là tương đối giống mẹ của hắn, văn tĩnh mà thanh tú, có chút xu hướng nữ tính hóa. Nhưng một chiếc khuyên trắng tinh phản xạ bóng loáng ở trên tai trái lại làm hắn có thêm vài phần khí tức lạnh lùng. Khiến cho cả người hắn thoạt nhìn có khí chất rất mâu thuẫn. Thanh tú và lạnh lùng...
Một đường bước đi, lại phát hiện người rất nhiều...Phần lớn là thanh niên hơn hai mươi tuổi. Nam Nam Nữ Nữ, tốp năm tốp ba cùng trao đổi nói chuyện, có vẻ phi thường náo nhiệt.
Lâm Dịch cũng không có trực tiếp đi sân tập. Mà là đi tới kí túc xá các đệ tử khác trước...Lại ngạc nhiên phát hiện trong này đã đã trở thành một biển người. Liên tục từng nhóm năm, ba người thay nhau đi ra từ trong kí túc xá...Trường học sau một đêm liền trở nên đông nghịt.
Thật vất vả mới tìm được đám đồng hành. Chen giữa đám người đi tới bên cạnh của bọn hắn.
Lưu Dương đã đứng ở trước mặt mọi người. La Á cùng Lý Văn cũng đã đến.
Gặp Lâm Dịch đã tới, Lưu Dương gật đầu đối với hắn, mới nói:
- Tốt, người đã đến đủ, chúng ta đi thôi.
Nói xong, liền liền mang theo mọi người hướng sân tập đi đến.
Đi vào sân tập, Lâm Dịch lại càng hoảng sợ...Chỉ thấy trên sân tập đã sớm đứng đầy người. Bên trái sân tập, một cái đài cao thật to làm bằng gỗ không biết đã xây dựng xong từ lúc nào. Dưới đài cao, thì là người người tấp nập...
- Trường học của chúng ta rốt cuộc có bao nhiêu người?
La Á nhịn không được đặt câu hỏi. Nhưng lại hỏi Lâm Dịch.
- Học viện là hướng toàn bộ đại lục chiêu sinh. Tuy nhiên chính thức tiến vào học viện chúng ta chỉ có xung quanh chu vi tương đối sát với hành tỉnh Khắc Lâm, hành trình không cao hơn hai năm, nhưng cũng là khó lường được. Học viện chia làm sáu năm học. Mỗi năm nhân số ước chừng khoảng ba vạn người.
Lưu Dương hồi đáp.
La Á lập tức mở to hai mắt nhìn:
- Sáu năm học, mỗi năm là ba vạn người...Mười tám vạn người?
Nghe được La Á nghẹn ngào hô lên, Ám Tương bên cạch nhịn không được hừ một tiếng giễu cợt nói:
- Cả điều này cũng không biết, cũng không biết rằng ngươi tu hành như thế nào...Nhưng đây chỉ là số lượng đệ tử thôi? Suy nghĩ một chút...Muốn dạy dỗ mười tám vạn người, cần bao nhiêu giáo sư? Chính là mỗi một trăm đệ tử sẽ có một giáo sư, như vậy là cũng phải có một ngàn tám trăm giáo sư. Hơn nữa người nhà của họ cũng ở trường học. Còn cả người làm công nữa...Mười tám vạn đệ tửcần bao nhiêu nhân công? Ta phỏng chừng, toàn bộ trường học tất cả nhân khẩu cộng lại hẳn là muốn vượt qua hai mươi vạn.
La Á lại lần nữa mở to hai mắt nhìn...Hai mươi vạn?
Đừng thấy hai mươi vạn chỉ nhiều hơn hai vạn so với mười tám vạn...Phải biết rằng, hai vạn không phải một con số nhỏ! Trường học bình thường, toàn bộ cộng lại có thể có hai vạn cũng được coi là rất nhiều rồi!
Ám Tương chứng kiến La Á lại lần nữa trừng to hai mắt, cười khúc khích, tiếp tục đả kích hắn:
- Hơn nữa, cái này coi như là bình thường...Phải biết rằng trừ học viện chúng ta, còn có hai cái học viện chiến kỹ nổi danh khác cũng là tại hành tỉnh Khắc Lâm này. Nếu như không có hai học viện này...Chỉ sợ học viện ta có trăm vạn người cũng không phải không có khả năng.
- Trăm vạn...
Mấy con số này, cũng đủ để làm cho La Á choáng váng.
Lưu Dương lẳng lặng nghe Ám Tương nói xong, không khỏi hướng nàng nhìn thoáng qua...Trong mắt hiện lên thần sắc hứng thú.
Bất quá mặc kệ La Á choáng váng như thế nào. Lễ khai giảng rốt cục chính thức bắt đầu.
Mấy trăm đạo pháo mừng theo bốn phía sân tập đồng thời vang lên! 'Oanh, oanh, oanh' liên tục vang lên, làm cả mặt đất đều có chút run rẩy.
Sau khi pháo mừng nổ tung trên không trung hình thành một màn sáng hoa mỹ. Khi màn sáng biến mất, hiệu trưởng hiện ra tại trên đài cao. Sau đó diễn thuyết ngắn gọn mà xúc tích, để lại tiếng vỗ tay như sấm.
Mười tám vạn người đứng chung một chỗ một loại tràng cảnh đồ sộ như thế nào? Trước kia Lâm Dịch không biết, nhưng hiện tại đã rõ...Chung quanh người người chen chúc, bốn phía chật ních, căn bản nhìn không tới người cuối cùng. Sân tập rộng trên mấy vạn mét vuông giờ thì đầy ắp người. Khi tiếng vỗ tay vang lên, cảm giác như tiếng sấm thật đủ để phá vỡ màng tai mọi người!
Toàn bộ điển lễ khai giảng trải qua hơn hai giờ mới tuyên bố chấm dứt. Lãnh đạo chủ yếu của học viện kể cả hai gã hiệu trưởng, bốn gã phó hiệu trưởng, các thầy chủ nhiệm cùng với các giáo sư có thực quyền đều ở trên đài cao phát biểu diễn thuyết. Chủ đề, ngoại trừ tổng kết kinh nghiệm sau một năm học cùng thành tích thu được, thì chính là hoan nghênh tân sinh.
Điển lễ chấm dứt, dưới sự dẫn dắt của Lưu Dương đám Lâm Dịch tiến nhập một cái dãy phòng học.
Hoàn cảnh khác hẳn so với ngày hôm qua. Lúc này khắp nơi đều là tiếng người huyên náo, vết chân khắp nơi. Làm gì còn sự yên tĩnh như hôm trước
Kế tiếp chính là phân lớp. Trong đó bốn người Lâm Dịch, La Á, Lý Văn cùng với Ám Tương được phân tại cùng một lớp học - lớp 'Đặc biệt' 60016.
Sau khi an bài hết đây hết thảy, Lưu Dương lại đem tất cả mọi người tập hợp lại nói vài câu. Đại khái chính là từ hôm nay trở đi, bọn họ muốn bắt đầu kiếp sống đệ tử một cách chính thức. Hi vọng bọn họ có thể đi theo đạo sư của mình,cố gắng tu hành. Sau đó, cuộc sống Lâm Dịch tại học viện liền chính thức bắt đầu rồi...
Nhìn tổng thể mà nói học viện chiến kĩ Tông Phạm vẫn là một cái học viện tương đối dễ chịu. Tất cả chương trình học, trên cơ bản đều là tự nguyện học tập. Không ai bắt buộc ngươi.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi có lòng tin tại khảo hạch cuối năm học lấy được đủ thành tích. Nếu không, ngươi cũng chỉ có thể ở lại một năm. Tuy học viện nói học tập trong sáu năm học. Nhưng nếu như ngươi không cách nào tại khảo hạch lấy được thành tích hợp lệ. Như vậy, ngươi cũng chỉ có thể ở lại học viện. Vì danh dự học viện...Đệ tử như vậy thì không cách nào lấy được bằng tốt nghiệp.
Bằng tốt nghiệp tại Tông phạm rất có gía trị. Bởi vì nếu ngươi có thể tốt nghiệp thì ngươi sẽ có được tiền đồ và địa vị mà bao người ao ước.
Nói vậy cảm giác có chút khó khăn, dù sao 'Tứ môn' chiến sĩ tuy nói chỉ có thể coi là loại trung đẳng, nhưng cũng không phải bất luận kẻ nào đều có thể đạt tới. Nhưng trên cơ bản chỉ cần cố gắng, học viên trong học viện đều có thể đạt tới trình độ này...Chiêu sinh khảo hạch là muốn xác định ngươi có đầy đủ thiên phú đạt tới trình độ thấp nhất 'Tứ môn'. Nếu không, ngươi không có tư cách tiến vào học viện. Bất quá, nếu như nói ngươi đạt đến 'Tứ môn', nhưng thời gian học còn chưa đủ sáu năm. Học viện chắc chắn không cho phép ngươi tốt nghiệp. Đây cũng là nguyên nhân căn bản vì sao ngày đó Lưu Dương nói với đám Lâm Dịch 'Trong thời gian ngắn nhất sáu năm, nơi này chính là nhà của các ngươi. '...
Nhưng mà, đối với lớp 'Đặc biệt' mà nói, tiêu chuẩn lại đề cao hơn rất nhiều...Nếu muốn tốt nghiệp lớp 'Đặc biệt', nhất định phải đạt tới thực lực ít nhất ngoài 'Lục môn'!
Đương nhiên, cái này cũng tiêu chí riêng của lớp 'Đặc biệt' chứng nhận tốt nghiệp, lớp bình thường muốn tốt nghiệp Tông Phạm lại không yêu cầu cao như vậy. Trên cơ bản, học viên tốt nghiệp từ lớp 'Đặc biệt', trên đại lục đều có địa vị hết sức quan trọng. Đó cũng chính là vốn liếng của Tông Phạm.
Những điều này hôm nay Lâm Dịch mới được biết. Không thể không nói, tựa hồ tiến vào lớp 'Đặc biệt' cũng không phải một chuyện dễ dàng. Bởi vì lớp Lâm Dịch tổng cộng chỉ có hai mươi ba học viên.
Tính lại,toàn khóa có ba vạn người...Mà toàn bộ lớp 'Đặc biệt', cũng chỉ có hai mươi ba người. Có thể thấy được yêu cầu để tiến vào lớp 'Đặc biệt' có bao nhiêu biến thái...
- Hôm nay đại khái nói cho các ngươi một chút tình hình lớp chúng ta. Chính thức tu hành bắt đầu từ ngày mai...Hi vọng các ngươi không làm ảnh hưởng danh dự của lớp.
Đây là người giáo sư nam trung niên. Thần sắc lạnh lùng làm cho Lâm Dịch không khỏi nhớ tới Lý. Cùng một bộ dạng như Lý, yừ khi bắt đầu nói chuyện mãi cho đến chấm dứt, người giáo sư này cũng không cười chút nào. Chỉ giảng dạy một cách máy móc. Cũng mặc kệ bên dưới đang ồn ào hay ngủ gật.
Điều này làm cho Lâm Dịch có chút xấu hổ...Cái này, chính là giáo sư của Tông Phạm sao?
Nhìn vị giáo sư mặt không biểu tình đi ra, Lâm Dịch đột nhiên nhớ tới...Lão sư này ngay cả tên mình cũng không giới thiệu...
Bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó nhìn khắp phòng...Phát hiện rất nhiều đệ tử cũng đã đi ra ngoài. Ngoại trừ La Á đang lải nhải cùng Lý Văn nói gì đó bên ngoài, thì không thấy ai đang nói chuyện nữa. Không khí trong lớp có chút kỳ quái...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.