Mặc dù không biết khi nào mới đủ khả năng hoàn thành lời hứa với Hổ Răng Kiếm, nhưng trước mắt cứ nhận Tam Diệp Thảo để Tiểu Bối ngưng tụ Yêu Đan, đột phá cảnh giới trước rồi tính.
“Ta tu luyện tiêu hao quá nhiều…” Lê Vĩ vuốt cằm.
Ban đầu hắn dự định bằng vào Linh Sau sau khi hấp thụ hai cái Nguyên Anh, thừa đủ giúp cả mình và Tiểu Bối đều đột phá.
Không ngờ một mình hắn lại hấp thụ sạch sẽ, đến cùng phải nhờ vào Tam Diệp Thảo.
“Bất kể là Nguyên Anh, Kim Đan hay Yêu Đan… chúng nó cùng lắm chỉ chứa đựng một phần ba tu vi của chủ nhân.” Tiểu Đồng bình thản nói:
“Phần tu vi, lực lượng còn lại sẽ lan tràn khắp đan điền và kinh mạch nuôi dưỡng cơ thể.”
“Ngươi đã kết ra Nhất Phẩm Kim Đan, tương lai sẽ còn phải tiêu hao rất nhiều tài nguyên tu luyện, không được lười biếng.”
“Chậc, vì để các vị phu nhân nở mày nở mặt, xem ra chỉ có thể cố gắng một chút.” Lê Vĩ than thở.
“Các vị phu nhân nào?” Tiểu Đồng không hiểu.
“Đương nhiên là những thê tử của ta trong tương lai.” Lê Vĩ nghiêm mặt đáp.
Tiểu Đồng bất mãn hừ lạnh: “Liệt dương còn chưa giải quyết đã nghĩ đến chuyện tam thê tứ thiếp.”
“Lão tử không liệt, chỉ là đang bị phong ấn tạm thời.” Hắn giận dữ phản bác.
Tiểu Đồng đây là đang xúc phạm lòng tự tôn của nam nhân chân chính.
Trên đường xuống núi, Lê Vĩ thuận tiện ghé thăm bầy khỉ lần trước.
Khỉ đầu đàn Tiểu Hoàng hưng phấn rủ rê hắn luận bàn, kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-truyen-ky/4681604/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.