Thời gian thấm thoát, đã nửa năm trôi qua…
Lê Vĩ như lão tăng nhập định không chút dị động nào, trên y phục, đầu tóc thậm chí đã phủ bụi, có mạng nhện đeo bám.
“Chít!”Tiểu Bối từ dưới bể tắm nhảy lên, xoa xoa cái bụng nhỏ.
Nó đã cảm thấy đói, chủ nhân bế quan nửa năm, mấy cái xâu cá đã ăn hết rồi nha.
RĂNG RẮC…
Thanh âm rạn nứt vang lên, một hạt đan trong đan điền phát nổ, Lê Vĩ phun ra một ngụm máu tươi, Âm Dương Linh Lực tán loạn, sắc mặt tái mét.
“Thế nào? Không dễ chứ?”Thanh âm bình thản của Tiểu Đồng vang lên.
“Tại sao lại như vậy? rõ ràng ta đã dung hợp hoàn mỹ Âm Linh Lực và Dương Linh Lực thành một.”Lê Vĩ không phục lau vết máu nơi khoé miệng, chân mày nhíu chặt.
Hắn đã căn cứ vào hiểu biết của mình đối với Kim Đan Cảnh, trước đó cũng từng nhìn thấy qua Kim Đan của Trần Nhiên rồi.
Nhưng đến thời khắc mấu chốt, khi Kim Đan sắp kết thành công, nó bỗng nổ ra, khiến hắn thất bại.
Dù hắn đã cẩn thận từng li từng tí suốt nửa năm…
“Chỉ có thiên tài trong thiên tài mới kết được Nhất Phẩm Kim Đan, đáng tiếc có vẻ ngươi không phải.”Tiểu Đồng đả kích nói.
“Chít!”Tiểu Bối kêu lên, ôm bụng lăn lộn trên đất.
“Trước nướng cá cho ngươi!”Lê Vĩ không đành lòng nhìn tiểu gia hoả này đói.
Liền lấy thịt cá từ trong Nhẫn Trữ Vật ra, tẩm ướp gia vị…
Ra hiệu cho Tiểu Bối đốt lửa, đang định đặt cá lên nướng, ánh mắt Lê Vĩ chợt loé lên.
“Để ta làm món này…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-truyen-ky/4681599/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.