Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team: Vạn Yên Chi Sào
- -------------------------------------------------
- Em không hiểu ý cô?
Sắc mặt Diệp Hạo có chút khó coi hỏi ngược lại.
- Em không hiểu ý cô? Tốt, vậy cô hỏi em, thành tích em lần này có chuyện gì xảy ra?
Hứa Lệ tức giận nói.
- Thành tích kém không đáng xấu hổ, đáng xấu hổ là đạo văn cơ.
- Em biết đạo văn không? Đạo văn là trộm, là tiểu nhân, hiểu không?
Hứa Lệ càng mắng càng hăng.
Kỳ thật, rất nhiều người đã sớm hoài nghi, nhưng không ai nói chuyện này ra thôi.
Hiện tại Hứa Lệ đường hoàng nói toạt ra, khiến cả đám xì xào bàn tán.
Diệp Hạo nhìn chằm chằm bà cô trầm giọng.
- Em không hiểu!
- Em không hiểu?
Nghe vậy Hứa Lệ càng giận hơn.
- Diệp Hạo, em quả nhiên là bùn nhão không vịn được tường.
- Này cô giáo thân yêu, cô không thấy mình quá phận sao?
Tượng đất còn có ba phần hỏa khí, huống chi Diệp Hạo đang còn thanh niên trai tráng.
- Cô quá phận? Diệp Hạo, em còn không biết sự nghiêm trọng của việc này đâu.
Hứa Lệ lạnh lùng nhìn hắn.
- Chuyện quay cóp trong kì thi tháng sẽ ghi vào hồ sơ của em, và nó sẽ theo em suốt cả đời.
Nói xong câu đó, Hứa Lệ xoay người rời đi.
- Chậm đã.
Diệp Hạo trầm giọng quát.
Hứa Lệ ngừng chân.
- Em còn điều gì muốn giải thích?
- Cô nói ta mang phao, có chứng cứ không?
Trong mắt Diệp Hạo toát ra hàn quang.
- Nếu không có, đừng trách ta kiện cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/45675/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.