Chương trước
Chương sau
Tu Bổ Trận Pháp

- ---------------------

- Đan Thuật ta do ba vị Thái Thượng Trưởng Lão Đan Thanh, Đan Không, Đan Triện cùng nhau truyền thụ.

Diệp Hạo cười, nói ra.

- Đan Đạo Chi Thuật cùng Trận Đạo Chi Thuật là hai thứ hoàn toàn khác biệt.

Tô Vũ nghiêm mặt.

- Tiền bối có thể trắc thí thiên phú Trận Đạo cho ta không?

- Trận Đạo có 10 vạn 8000 loại phù chú cơ bản, ngươi có thể nhớ kỹ trong nửa tháng sao?

Tô Vũ ném một bản Điển Tịch cho Diệp Hạo,hỏi.

Diệp Hạo nhìn lướt qua, lắc đầu.

- Một tháng?

Diệp Hạo vẫn tiếp tục lắc đầu.

- Hai tháng thì sao?

Tô Vũ nghiêm mặt.

Không phải Tô Vũ không biết, ghi nhớ 10 vạn 8000 loại phù chú cơ bản trong hai tháng là việc không thể nào tưởng tượng nổi.

Dù đệ tử Trận Đạo kinh diễm nhất Đông Tiên Điện cũng phải dùng ba tháng, mới có thể ghi nhớ toàn bộ phù chú trong bản điển tịch này.

Bất quá, ai bảo thiên phú Diệp Hạo quá nghịch thiên chứ, nếu không có một chút nghịch thiên, sao ông ta lại ra yêu cầu này?

- Ta chỉ cần ba ngày.

Diệp Hạo nhìn về phía Tô Vũ,đáp.

Sắc mặt Tô Vũ không khỏi thay đổi.

- Ngươi xác định?

Trận Đạo cùng Đan Đạo là hai Đại Đạo khác biệt, không bao nhiêu người có thể am hiểu hai thứ, tinh thông lại càng ít.

- Ta xác định.

- Diệp Hạo, nếu ngươi có thể nhớ kỹ toàn bộ 10 vạn 8000 loại phù chú cơ bản trong ba ngày. Ngoại trừ ta dốc túi truyền thụ, ta sẽ gọi hai đại Thái Thượng Trưởng Lão khác dẫn tiến ngươi.

- Tiền bối, rửa mắt đợi đi.

Diệp Hạo không nói nhiều, tiến về Phong Ấn Chi Địa.

Chỉ cần học xong Trận Pháp, chẳng lẽ không có cơ hội sao?

...

Diệp Hạo không ngờ chỉ cần hai ngày rưỡi ngắn ngủi, hắn đã có thể đọc trôi chảy 10 vạn 8000 loại phù chú.

Tô Vũ chấn kinh, vui mừng vạn phần, bởi vì không phải lúc nào cũng có thể gặp được đệ tử ưu tú như vậy.

Từng giây trôi qua, Tô Vũ càng thêm chấn kinh, ông ta phát hiệnsức lĩnh ngộ Diệp Hạo cực kỳ kinh người.

Qua ba tháng, Tô Vũ gọi một Thái Thượng Trưởng Lão Trận Đạo Đường khác đến, Nhạc Hiên.

- Tô Vũ, còn chưa đến thời gian thay quân đó?

Nhạc Hiên bất mãn.

Tô Vũ cười, nói ra

- Sao ta không biết chứ, ta gọi ngươi đến vì tiểu tử này thôi.

- Tiểu tử này?

Nhạc Hiên kinh nghi bấđịnh nhìn Diệp Hạo.

Tô Vũ nói chuyện Diệp Hạo một lần cho Nhạc Hiên nghe.

- Ngươi xác định?

- Ta lừa ngươi làm gì?

- Ta cảm thấy trong hai tháng, từ thường dân đi đến Thượng Cấp Trận Sư là chuyện không thể tưởng tượng nổi.

- Chuyện không tưởng tượng nổi còn ở đằng sau đó

Tô Vũ ha ha cười nói

- Ta giao Diệp Hạo cho ngươi, ngươi không nên tàng tư nha.

- Chỉ cần tiểu tử này có thể học được, ta sẽ truyền cả áp đáy hòm cho hắn.

Nhạc Hiên nghiêm mặt, nói.

- Vậy ngươi cứ nhìn đi.

Tô Vũ cười lớn rời đi.

Thời gian tiếp theo, Diệp Hạo đi theo Nhạc Hiên học tập.

Lúc này, Nhạc Hiên rốt cục minh bạch tại sao ngắn ngủi ba tháng, Tô Vũ đã gọi hắn đến.

Sức lĩnh ngộ Diệp Hạo quá mạnh.

Ông ta chỉ dùng một tháng truyền thụ Trận Pháp áp đáy hòm cho Diệp Hạo mà thôi.

Nên hiểu, Diệp Hạo đều hiểu hết.

Hiện tại, hắn khiếm khuyết duy nhất là tu vi, chỉ cần đủ tu vi, bố trí Trận Pháp không có vấn đề gì.

Không còn cái gì để dạy, Nhạc Hiên đành phải gọi một Thái Thượng Trưởng Lão Trận Đạo Đường sau cùng, Mộc Nhã.

- Hi vọng ngươi có thể kiên trì một tháng.

Nhạc Hiên nhìn Mộc Nhã cười, nói ra.

- Ta sẽ cố hết sức.

Mộc Nhã sớm biết được tình huống Diệp Hạo từ Tô Vũ, bởi vậy trước khi đến đây, Mộc Nhã đã chuẩn bị cực kỳ đầy đủ, để có thể kiên trì nhiều hơn một chút.

Nhưng Mộc Nhã không ngờ chỉ hai mươi ngày sau,ông ta đã không còn gì để dạy cả.

Không phải Trận Đạo Mộc Nhã không bằng Nhạc Hiên, Tô Vũ. Ngược lại,Trận Đạo ông ta còn cao hơn hai người kia nhiều.

Thời gian ngắn ngủi như vậy bởi vì Trận Đạo Diệp Hạo dưới sự truyền thụ của Tô Vũ, Nhạc Hiên cũng đã rất cao.

Điểm xuất phát đã quyết định tri thức mà Mộc Nhã truyền thụ Diệp Hạo nhất định phải cực kỳ tinh thâm.

- Tiểu tử, ta không còn gì dạy ngươi cả.

Thần sắc Mộc Nhã tràn đầy bất đắc dĩ nhìn Diệp Hạo.

- Hiện tại,ta đã có tư cách tiến về Phong Ấn Chi Địa tu bổ Trận Pháp rồi chứ?

Diệp Hạo nhẹ giọng dò hỏi.

- Trận Đạo ngươi đã đến Trận Sư Thiên Cấp đỉnh phong, tu bổ Trận Pháp cũng không có vấn đề gì.

Mộc Nhã trầm ngâm một chút rồi nói ra

- Nhưng nhớ kỹ, ngàn vạn lần không thể xâm nhập, thời gian tu bổ Trận Pháp không thể kéo dài.

- Được.

Diệp Hạo gật đầu.

- Ta dẫn ngươi đi.

Mộc Nhã đứng lên, nói.

- Tốt.

Diệp Hạo kinh hỉ.

Diệp Hạo đã từng nghĩ đến tràng cảnh Phong Ấn Chi Địa vô số lần.

Nhưng đến khi chân chính nhìn thấy, trên mặt hắn vẫn không nhịn được lộ ra hoảng sợ.

Trận Pháp trùng điệp kéo dài hơn trăm cây số.

- Cấm Ma Trận.

Diệp Hạo cảm thụ được Trận Pháp tràn ngập uy áp, trầm giọng nói

- Quy mô Trận Pháp lớn như vậy? không biết ai bố trí ra?

- Phiêu Miểu Trận Vương.

Mộc Nhã trả lời.

- Trận Vương?

Diệp Hạo giật mình.

Trận Vương a!

Tồn tại bậc này có thể ngang hàng cùng với Tiên Vương a!

Diệp Hạo biết Đông Tiên Điện là thế lực cường đại, nhưng đừng nói Tiên Vương, cho dù Tiên Tôn cũng không có.

Lúc này, Diệp Hạo mới chú ý tới nguyên một đám tu sĩ mặc trận bào xuyên toa trong đó.

- Tiền bối, ta cũng đi tu bổ trận pháp.

- Đi thôi.

Phiêu Miểu Trận Vương bố trí Cấm Ma Trận quá lớn, kéo dài trên trăm cây số, khiến độ khó tu bổ vô hình tăng lên rất nhiều, dù sao đệ tử Trận Đạo Đường cũng có hạn.

Diệp Hạo chưa đi được bao xa thì thấy một cái liệt phùng, từ trong liệt phùng tuôn trào cuồn cuộn từng tia Ma Khí.

Khi Diệp Hạo đến gần liệt phùng thì thấy Tâm Ma cực kỳ khao khát.

- Hiện tại chưa phải thời điểm.

Diệp Hạo nói với Tâm Ma.

Diệp Hạo khẳng định Mộc Nhã đang nhìn chằm chằm hắn.

Nếu hắn khoa trương hấp thu Ma Khí, thì giải thích với Mộc Nhã như thế nào đây?

Quan trọng hơn, Diệp Hạo không muốn lộ ra Tâm Ma, như vậy chỉ có thể tùy cơ hành động.

Kỳ thực, tu bổ liệt phùng không quá phức tạp.

Tỷ như làm quần áo.

Có lẽ ngươi không thể làm một bộ y phục đẹp đẽ, nhưng nếu làm theo quy trình hoàn chỉnh, kiểu gì cũng sẽ được

Hiện tại, Diệp Hạo làm công việc giống như vậy.

Lúc Diệp Hạo tu bổ Trận Pháp thì cảm thấy Ma Khí tiêu tán ra không ngừng ăn mòn tâm thần.

Cũng may tâm thần Diệp Hạo từ trước đến nay đều rất vững chắc.

Một lỗ!

Hai lỗ!

Khi Diệp Hạo tu bổ đến lỗ thủng thứ 10, tâm thần có một loại cảm giác thiếu thốn.

- Cảm giác thế nào?

Mộc Nhã rơi bên cạnh Diệp Hạo, nói khẽ.

- Đã đến cực hạn.

Diệp Hạo cười khổ

- Ta cứ nghĩ mình có thể tu bổ 30 ~ 50 cái.

- Thiên Tiên hậu kỳ cũng chỉ có thể tu bổ 18 cái một ngày, Thượng Tiên hậu kỳ làm được như vậy đã vượt ra ngoài dự liệu của ta.

Mộc Nhã vừa dứt lời, Trận Pháp bỗng nhiên chấn động một cái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.