Sở dĩ Diệp Hạo cho 16 đường đạo quân Nhân tộc trở lại Địa Cầu cũng bởi vì tu sĩ Địa Cầu ở đây càng lâu càng làm hại đến Thương Lan Đại lục.
Tuyệt đối không nên cảm thấy tu sĩ Địa Cầu là Chúa Cứu thế.
Nếu không có chỗ tốt thì làm gì có người nào chịu tổn binh hao tướng mà xông pha chiến đấu chứ.
Đâu có ai rảnh1
Đoạn thời gian này, 16 đường đạo quân đã càng quét rất nhiều tài nguyên Yêu Tộc, nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ lấy hết tài nguyên nơi này.
Chuyện gì cũng phải có chừng mực.
Bởi vậy khi Diệp Hạo cảm thấy thời cơ đã đến liền quyết định rút quân, đưa quyền chủ đạo giao lại cho Nhân tộc Thương Lan Đại lục.
Nếu như vậy, Nhân tộc Thương Lan đại lục sẽ nhớ kỹ một phần nhân tình với Nhân Tộc Địa Cầu.
Thanh Thiền đứng trên đỉnh Thánh Sơn nhìn theo thân ảnh Diệp Hạo ngày càng đi xa trong mắt lộ vẻ nồng đậm không muốn, cứ như vậy ba ngày ba đêm ánh mắt không muốn ấy đã được Thanh Thiền nhanh chóng thay thế bằng sự kiên cường.
- Ta nhất định sẽ thành Tiên.
Trước khi Diệp Hạo rời đi, ngoại trừ cho Thanh Thiền một khôi lỗi cấp Chân Tiên ra còn cho 30 khôi lỗi Trọng Kiếp cảnh.
Người thường không thể điều khiển được những khôi lỗi này.
Bất quá dưới sự trợ giúp từ Chân Tiên như Diệp Hạo, điều đó cũng không còn là vấn đề nữa.
Có những khôi lỗi này, Thanh Thiền cảm thấy bản thân phát triển Thánh Sơn rạng rỡ chỉ còn vấn đề thời gian.
Mà ngay lúc này, Mạt Lỵ đi đến bên người Thanh Thiền.
- Thánh chủ, hơn 300 nhánh thế lực nhân tộc đang ở bên ngoài Thánh Sơn chúng ta, trong đó có không ít người muốn gia nhập.
- Các ngươi đã sàn lọc công pháp xong chưa?
- Dưới sự trợ giúp của mấy vị hộ pháp Điệp Yêu, chúng ta đã chia mấy vạn Công pháp thành cửu đẳng.
Thanh Thiền biết rõ giai đoạn đầu Thánh Sơn muốn vững chắc địa vị bản thân còn phải dựa vào 30 vị Yêu tộc kia.
Bởi vậy cô vẫn cho 30 người đó đầy đủ sự tôn trọng.
Phong 30 vị Yêu tộc này thành Hộ Pháp.
- Toàn bộ công pháp tam đẳng đều bày ra, bất luận tộc nào cũng có thể đến xem.
Thanh Thiền hơi trầm ngâm liền nói.
- Không thu lệ phí?
Mạt Lỵ khẽ giật mình nói.
- Không cần.
Thanh Thiền lắc đầu.
- Trừ cái đó ra, bất luận một chi thế lực nhân tộc nào đến đều đưa cho họ một phần tài nguyên.
- Cái gì?
Mạt Lỵ ngạc nhiên.
Nàng không ngờ Thanh Thiền lại cứ không không mà đưa tài nguyên cho nhân tộc.
- Chỉ có toàn bộ nhân tộc cường đại, địa vị Thánh Sơn mới có thể vững chắc.
Thanh Thiền nói tiếp.
- Tài nguyên chúng ta có thể cho, những tài nguyên trân quý nhất, quan trọng nhất thì chỉ có đệ tử Thánh Sơn ta mới được sử dụng.
- Sự tồn tại của Thánh Sơn dựa vào việc thu nạp thiên tài cao cấp nhất của nhân tộc, chỉ có như vậy Thánh Sơn mới có thể tiếp tục truyền thừa, hiểu không?
- Thánh chủ, ý người là…?
- Miễn phí Tam Đẳng Công pháp để cho tất cả nhân tộc có cơ hội tu hành, trong đó khẳng định sẽ có một phần người nổi bật gia nhập Thánh Sơn ta, lục đẳng công pháp chúng ta tùy thời sẽ thưởng cho những tộc đàn có công chống lại Yêu Tộc, cuối cùng Tông môn Thương Lan Đại lục cùng thế lực sẽ nắm trong tay lục đẳng Công pháp, nếu như vậy những tông môn cùng thế lực đó vẫn chênh lệch nhất định so với chúng ta, thế nhưng cái chênh lệch này không nên quá lớn.
- Xử lý Cửu Đẳng Công Pháp như thế nào?
- Cứ mỗi 10 năm Thánh Sơn chúng ta sẽ tổ chức một cuộc thi đấu cho thế hệ trẻ của Thương Lan Đại lục, tu sĩ lọt vào top 10 sẽ có cơ hội trở thành đệ tử Thánh Sơn chúng ra, trở thành đệ tử Thánh Sơn ngoại trừ có thể có được tài nguyên phong phú, còn có thể lấy được cửu đẳng Công Pháp.
- Lỡ như có đệ tử thế lực nào đó không muốn thì sao?
- Nếu không muốn thì chỉ cho tài nguyên không cho Công pháp.
Thanh Thiền khẽ mỉm cười nói.
- Nhưng tình huống này chỉ kéo dài một đoạn thời gian sẽ không còn có tu sĩ nào cự tuyệt cả.
- Tại sao?
- Bởi vì đệ tử gia nhập Thánh Sơn sẽ đá những cao thủ đồng cấp ra xa.
- Cũng đúng, sau khi có một vài ví dụ, những đệ tử Tông môn cũng sẽ không tiếp tục cự tuyệt.
Mạt Lỵ nghĩ đến đây mới hiểu ý đồ của Thanh Thiền.
Thanh Thiền đang muốn không ngừng thu hút tinh anh của Đại lục a.
Bất quá có ai có thể cản lại cám dỗ khi đối mặt với Cửu đẳng công pháp chứ.
Một khi hiệu ứng đã hình thành dù những tông này biết rõ mục đích của Thánh Sơn cũng không thể làm gì.
Ngươi có thể không phái đệ tử ưu tú nhất của tông môn tiến đến sao?
Phải biết những tông môn khác đều có đệ tử trong Thánh Sơn a.
Có lẽ đối phương không dám truyền thụ Cửu đẳng công pháp vốn có của Tông Môn thế nhưng đối phương ở vị trí càng cao lại có thể chiếu cố Tông môn mình.
- Thánh chủ, người sinh ra đã thích hợp quản lý Tông Môn a.
Mạt Lỵ thật lòng nói.
- Đáng tiếc, ý tưởng này không phải do ta nghĩ ra.
Thanh Thiền ung dung đáp.
- Người nào?
Lúc hỏi ra câu này trong mắt Mạt Lỵ hiện lên một thân ảnh.
Diệp Hạo!
Phong hoa tuyệt đại.
Cường giả phách tuyệt thiên địa.
Chân Tiên thần bí khó lường.
Nhưng mà tiểu thư ơi, dù người tiến vào Tiên Vực nhưng có thể lọt vào mắt xanh của hắn sao?
Người như hắn dù ở Tiên Vực cũng không tình nguyện sống yên ổn a.
...
Sau khi 16 đường đại quân nhân tộc trở lại Địa Cầu, những tu sĩ này không hẹn mà cùng bế quan.
Diệp Hạo biết rõ thời điểm những tu sĩ này xuất quan, thực lực sẽ biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Khi hắn đang chuẩn bị trở về lại nhận được điện thoại của Thủ Phụ.
- Diệp Hạo, có thời gian không?
- Chuyện gì?
- Ngư dân Hoa Hạ muốn sinh tồn ở đại hải, Hoa Hạ cũng cần thu hoạch tài nguyên từ đại hải, cậu có thể vạch ra một phần hải vực được không?
Thủ Phụ cân nhắc ngôn ngữ nói.
Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi đáp lời.
- Không thành vấn đề, ngươi chuẩn bị cho ta một phần Hải vực các ngươi muốn, ta sẽ đến đó thanh trừ Hải Yêu.
- Cần nhiều thời gian không?
- Không nhiều.
- Nếu được có thể chế tạo một con đường biển an toàn được không?
- Có thể.
Thủ Phụ đại hỉ.
Phải biết toàn bộ thế giới cho dù Mỹ quốc - quốc gia có khoa học kỹ thuật phát triển nhất cũng không thể chế tạo một đường biển an toàn nha.
Mà hiện tại Hoa Hạ lại chế tạo được đường biển này.
Như vậy toàn bộ tàu hàng thế giới về sau nếu đi qua đường biển này đều phải nộp thuế cho Hoa Hạ.
Đây chắc chắn sẽ trở thành một khoản thu nhập khó có thể tưởng tượng nổi.
Kỳ thật lấy tu vi Diệp Hạo hiện nay muốn chém giết Yêu Tộc bên trong hải vực cũng không phải không có khả năng, vấn đều là hơn 99% chủng tộc trong Hải Vực đều bị Yêu hóa.
Giống như con cua nè.
So với trước đó con cua to gấp 3 gấp 4 lần, hơn nữa lực công kích cũng gấp 10 lần so với trước.
Đương nhiên con cua này cũng không thể làm gì được người bình thường.
Nhưng nếu Diệp Hạo xuất thủ lại có thể chém giết hầu như toàn bộ sinh linh hải vực.
Nếu vậy thì biển còn là biển sao?
Sở dĩ Diệp Hạo không nghĩ đến việc chém giết những Yêu Thú này còn một nguyên nhân quan trọng nhất.
Nếu người bình thường ăn những Yêu Thú này sẽ có thể tăng tố chất bản thân, thậm chí có khả năng tăng lên tư chất trong một cấp độ nào đó.
Đương nhiên cũng cần có thời gian.
Những chuyện này Diệp Hạo không đích thân đi xử lý mà giao cho phân thân của mình.
Bản thân có 360 tôn phân thân, dù thời gian mỗi phân thân kéo dài không lâu nhưng không chịu nổi số lượng nhiều a.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]