Chương trước
Chương sau
Đều Có Tính Toán

- ---------------------

Không Vô Ấn!

Khi Ấn Quyết vừa thành hình, lông tơ toàn thân Ngũ Thải Độc Hạt dựng đứng lên, đột nhiên, Ngũ Thải Độc Hạt cảm thấy độc tố của bản thân đang dần biến mất.

Trong vài hô hấp ngắn ngủi, độc tố tràn ngập trên người hắn tiêu tán sạch sẽ, Ngũ Thải Độc Hạt không kịp suy nghĩ nhiều thì Không Vô Ấn đã vọt tới bản thân.

Ngũ Thải Độc Hạt hoảng sợ nhìn cánh tay mình đang dần biến mất giống như bọt biển.

- Dừng tay.

Ngũ Thải Độc Hạt hoảng sợ quát lớn.

Bởi vì nó ý thức được bản thân có thể sẽ chết dưới thần thông này của Diệp Hạo.

Lúc đầu, hắn cảm thấy nếu bản thân đánh không lại thì muốn chạy thoát vẫn không có vấn đề gì.

Nhưng Diệp Hạo đáp lại hắn là thôi động pháp lực đến cực hạn, ba động Không Vô Ấn nháy mắt tăng lên gấp đôi, một phần ba thân thể của Ngũ Thải Độc Hạt đã tan biến.

- Dừng tay, dừng tay, dừng tay…

Ngũ Thải Độc Hạt hoảng sợ.

Loại thần thông như thế này hắn chưa bao giờ nghe qua.

Kinh khủng đáng sợ.

Diệp Hạo hơi trầm ngâm rồi dừng công kích, lúc này, cơ thể Ngũ Thải Độc Hạt chỉ còn lại một nửa.

Ngũ Thải Độc Hạt len lén nhìn bốn phía, trái tim hắn lạnh xuống.

Bởi vì, ngoại trừ thần niệm của Diệp Hạo đang nhìn chằm chằm bản thân ra thì còn có bốn đại phân thân của hắn, còn có Nhân Tộc Mai Doãn Tuyết, Hiểu Minh, Văn Hoa và mười sáu phân thân nữa của Diệp Hạo sẵn sàng đón địch.

Đội hình như thế này cho dù hắn ở thời kỳ toàn thịnh cũng không có khả năng chạy thoát, đừng nói đến hiện tại không có một nữa thực lực của thời kỳ đỉnh phong.

- Ta phải làm sao ngươi mới đồng ý ngừng tay?

- Thần phục.

- Không có khả năng.

Ngũ Thải Độc Hạt không nghĩ ngợi, lắc đầu nói:

- Ta sẽ không thuần phục ngươi.

- Vậy thì ngươi nói cho ta biết tại sao người và Lão Tổ Hảo Diễm Sư cùng với Thiên Mục Ưng có thể ở lại Thương Lan Đại Lục thời gian dài như vậy?

- Ta cho ngươi biết thì ngươi sẽ thả ra hả?

- Có thể.

Diệp Hạo chần chờ một chút rồi nói.

- Đó là bởi vì ta chiếm được một món bảo bối của Tiên Vực.

Ngũ Thải Độc Hạt nói xong, trong tay hắn xuất hiện một tấm bùa.

- Lưỡng Giới Phù?

Thôn Thiên Mãng hoảng sợ nói.

- Có thể tùy ý qua lại giữa hai giới hả?

Diệp Hạo truyền âm hỏi.

- Lưỡng Giới Phù còn trân quý hơn Phong Thiên Phù.

Thôn Thiên Mãng bình tĩnh nói:

- Mà tấm Lưỡng Giới Phù trong tay Ngũ Thải Độc Hạt có thể là Mẫu Phù?

- Mẫu Phù?

- Mỗi năm, Mẫu Phù có thể sinh ra một tấm Tử Phù, Tử Phù có chức năng giống Mẫu Phù.

Thôn Thiên Mãng nói.

- Phù Đạo còn có thể như vậy hả?

- Phù Đạo cũng là một trong ba ngàn Đại Đạo, bên trong Tiên Vực có một vị phù vương, theo truyền thuyết, Tiên Vương cùng cấp không dám trêu chọc.

Thôn Thiên Mãng trầm giọng nói:

- Vì vậy, khi gặp được truyền nhân Phù Đạo truyệt đối không được khinh địch, bởi vì, hắn không cần đối kháng chính diện với ngươi. Người ta chỉ cần dựa vào phù chú cũng có thể mài chết ngươi a.

- Thụ giáo.

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

Diệp Hạo cho rằng trong cùng giai không ai là đối thủ của bản thân nhưng cũng không có nghĩa hắn sẽ khinh thị thiên kiêu Tiên Vực.

- Đưa Lưỡng Giới Mẫu Phù cho ta.

Diệp Hạo nhìn Ngũ Thải Độc Hạt thản nhiên nói.

Nghe vậy, Ngũ Thải Độc Hạt chấn kinh:

- Sao ngươi biết đây là Lưỡng Giới Mẫu Phù?

- Chuyện ta biết rõ vượt xa ngươi tưởng tượng.

Diệp Hạo nói thì nói như vậy.

Nhưng trong lòng càng thêm hoài nghi thân phận của Thôn Thiên Mãng.

Nhìn thần sắc của Ngũ Thải Độc Hạt thì biết được Lưỡng Giới Mẫu Phù này là một chuyện rất rung động.

Ngũ Thải Độc Hạt nghi ngờ nhìn Diệp Hạo rồi đưa Lưỡng Giới Mẫu Phù cho Diệp Hạo, nói:

- Hi vọng ngươi tuân thủ lời hứa.

- Từ phù đâu?

- Không có tử phù.

- Ngươi đùa ta hả?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

Ngũ Thải Độc Hạt cười khổ lấy hai tấm Tử Phù đưa cho Diệp Hạo.

- Không còn nữa?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

Thật ra hắn chỉ lừa gạt Ngũ Thải Độc Hạt một chút mà thôi.

Không người trong tay hắn thật sự có hai tấm Tử Phù.

- Bây giờ ta có thể đi được chưa?

Ngũ Thải Độc Hạt cẩn thận nhìn Diệp Hạo hỏi.

- Đi đi.

Diệp Hạo phất tay.

Không ai ngờ Diệp Hạo thật sự thả Ngũ Thải Độc Hạt rời đi.

Những lúc này, không ai dám nói gì.

Lúc Ngũ Thải Độc Hạt rời đi, hắn cẩn thận từng li từng tí sợ Diệp Hạo thất hứa, khi rời xa Vạn Yêu Sơn hơn vạn cây số, hắn lập tức xé rách không gian đi tới nơi xa.

Sau khi đi ra xa, hắn bố trí một đạo mê chướng, sau khi bố trí xong chín mê chướng, hắn mới đi tới trong một hang động.

Hang động này là Động Phủ mà hắn đã tu hành mấy năm nay.

Vào trong động phủ, Ngũ Thải Độc Hạt phất tay mở cấm chế ra rồi khoanh chân ngồi xuống.

Lần này, hắn tổn hao hơn nửa cơ thể có thể nói thương cân động cốt, không có thời gian dài không thể nào khôi phục được a.

- Sớm muộn gì lão tử cũng sẽ giết ngươi.

Ngũ Thải Độc Hạt cắn răng nghiến lợi mắng.

Nhưng khi hắn vừa nói xong thì hang động đột nhiên sụp đổ, dù Ngũ Thải Độc Hạt vội vàng triệu hoán Tiên Lực hộ thể nhưng vẫn bị Kiếm Ý khủng bố đâm xuyên qua thân thể.

Sau một khắc, Ngũ Thải Độc Hạt nhìn thây mười phân thân của Diệp Hạo, một phân thân cầm tỏng tay một thanh Kiếm Thần lạnh lùng nhìn hắn.

- Hèn hạ.

Ngũ Thải Độc Hạt sao không biết bản thân bị Diệp Hạo đùa giỡn chứ?

- Ta hèn hạ hay ngươi hèn hạ?

Phân thân Diệp Hạo cười nói:

- Nếu ta nhớ không lầm thì ngươi vừa nói trên người ngươi chỉ có hai tấm Lưỡng Giới Tử Phù hả?

- Nếu trên người ngươi chỉ có hai tấm Tử Phù thì giờ nay ngươi nên bị triệu hoán về Tiên Vực mới đúng nha, mà không phải trốn ở đây chữa thương đâu.

- Ta mẹ nó không thể giữ lại một tấm sao?

Ngũ Thải Độc Hạt bi phẫn quát.

- Không thể.

Diệp Hạo cười lạnh nói:

- Có Tử Phù thì ngươi lúc nào cũng có thể đi qua lưỡng giới, đến lúc đó, ngươi muốn làm gì ta còn có thể ngăn cản hả? Cho nên ta cảm thấy tốt nhất nên tận diệt hậu hoạn a.

Vừa nói xong, mười phân thân của Diệp Hạo cùng nhau đánh tới.

- Nếu bản tôn của ngươi thì ta còn kiêng kị một hai, nhưng nếu chỉ dựa vào mười phân thân mà muốn ngăn cản ta hả?

Ngũ Thải Độc Hạt nói xong, tàn khu bên cạnh bỗng nhiên toát ra kinh khủng huyết mang.

Những huyết mang này nở rộ đồng thời tốc độ của Ngũ Thải Độc Hạt nháy mắt tăng lên mấy lần. Hắn xé rách Cấm Cố Không Gian do Mười Đại Phân Thân của Diệp Hạo bố trí.

Bịch một tiếng, Ngũ Thải Độc Hạt cấn vỡt Cấm Cố Không Gian rồi chạy trốn thục mạng.

Nhưng lập tức, trên mặt Ngũ Thải Độc Hạt lộ vẻ hoảng sợ.

Bởi vì, lúc hắn chuẩn bị chạy trốn thì phía trước lại xuất hiện Cấm Cố Không Gian, cùng lúc đó, hắn cảm giác được khí tức của phân thân Diệp Hạo.

- Đáng chết, còn có bố trí.

Ngũ Thải Độc Hạt ý thức được điểm đó, huyết mang trên người hắn lại một lần nữa dâng lên giúp cho tốc độ của hắn lại tiếp tục tăng vài phần.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.