Chương trước
Chương sau
Giao Ra

- ---------------------

Điều làm Trương Niên kinh hãi là nha đầu Cảnh gia kia năm nay chỉ mới 14 tuổi thôi.

Nhìn bộ đạng của nha đầu, rõ ràng bị ép buộc.

Bất quá vào thời đại này thì nên cam chịu số mệnh thôi.

Trong lòng Trương Niên cảm khái một trận rồi quên chuyện này đi.

Sau khi được một Thị Vệ bẩm báo, Trương Niên được dẫn vào gian phòng của Lam Gia.

- Nguyên lai là Trương Trưởng Lão a, không biết ngài có chuyện gì?

Lam Gia cởi trần lười nhác hỏi.

- Không biết Thiếu Tộc Trưởng có hứng thú đặt chân đến Kim Đan Thất Chuyển hay không?

Trương Niên trầm giọng hỏi.

- Ngài có biện pháp?

Trong mắt Lam Gia lộ ra thần sắc hứng thú.

- Vừa rồi Mộ Dung Trưởng Lão có cho ta xem một khỏa Linh Đan, viên kia chính là Kim Sinh Đan trân quý nhất trong Kim Đan Cảnh, Thiếu Tộc Trưởng sau khi đến Lục Chuyển thì phục dụng linh này chắc chắn sẽ đột phá đến Thất Chuyển a.

Trương Niên nhìn Lam Gia nói.

- Thật sự?

Trong mắt Lam Gia lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

- Loại tình huống này ta làm sao dám nói đùa.

Trương Niên vội nói.

- Ngài cảm thấy Mộ Dung Trưởng Lão lấy được Linh Đan kia từ đâu?

Lam Gia lộ vẻ suy tư nói.

- Ta cảm thấy viên Linh Đan này hẳn do Thanh Bộ Lạc mang đến.

Bởi vì Thanh Bộ Lạc vừa tới thì Mộ Dung Trưởng Lão đã mang theo Kim Sinh Đan đến đây.

- Thanh Bộ Lạc? Phát sinh chuyện gì?

Nghe được câu nói này Lam Gia có chút thất thần.

Thanh Bô Lạc bị diệt tộc, chuyện lớn như vậy mà ngươi không biết sao?

Tên Thiếu Tộc Trưởng này đúng là cực phẩm a.

Trương Niên nhanh chóng nói hết thảy sự việc một lần.

- Ý ngài là Thanh Thiền cũng đến Lam Bộ Lạc của ta.

- Đúng.

- 2 năm không gặp không biết Thanh Thiền trổ mã thế nào?

Lúc Lam Gia nói câu này hai mắt lộ ra nồng đậm tham lam.

Trương Niên nhìn thấy cảnh này thì làm sao không hiểu vị Thiếu Chủ này để ý tới Thanh Thiền.

Bất quá bây giờ Thanh Bộ Lạc chỉ có mấy chục người.

Thanh Bộ Lạc lấy tư cách gì phản kháng đây?

- Trương Trưởng Lão, ngài đi gọi Đại Trưởng Lão Tông Mặc đến đây.

- Thiếu Tộc Trưởng, ngươi muốn…?

- Chẳng lẽ ngài cảm thấy trong tay Thanh Bộ Lạc chỉ có một việc Kim Sinh Đan này hay sao?

Lam Gia cười nhạt nói.

- Thế nhưng ra tay với Thanh Bộ Lạc thì khó bảo toàn Mộ Dung Trúc sẽ ngồi yên a?

- Ta cân nhắc điều này nên mới kêu ngài đi mời Đại Trưởng Lão đến.



Mộ Dung Trúc nói kết quả khảo nghiệm Linh Đan cho Mạc Ly, Mạc Ly sau đó kinh trụ đứng cả người.

Cho tới nay cô cảm thấy Diệp Hạo cho Kim Sinh Đan chỉ vì mục đích riêng, trên thực tế Linh Đan không có tác dụng như Diệp Hạo nói, kết quả bây giờ Mộ Dung Trúc mới ý thức được trên thực tế Diệp Hạo còn khiêm tốn về công hiệu của Linh Đan.

Dạng Linh Đan này dù Tông Môn cũng không có.

Mà Diệp Hạo lại tùy tiện lấy ra chín khỏa.

Mạc Ly lập tức đi đến chỗ đám người Lão Trữ nói chuyện này cho họ.

- Cái này - - Diệp Công Tử thật lớn thủ bút a?

- Mưu đồ quá lớn.

- Ngươi cảm thấy Diệp Công Tử lấy chín viên Kim Sinh Đan này để mua Thanh Huyền Công của Thanh Bộ Lạc chúng ta?

- Bây giờ đàm luận vấn đề này cũng không ý nghĩa.

Mạc Ly tâm loạn như ma nói.

- Lão Trữ, ngươi tích lũy hùng hậu nhất, hiện tại ngươi dùng Kim Sinh Đan đột phá.

Mặc kệ Diệp Hạo có âm mưu hay không, sớm tăng lên thực lực cũng không phải chuyện xấu.

Lão Trữ nghe vậy thì gật đầu khoanh chân ngồi trên mặt đất, tiếp theo lấy Kim Sinh Đan trong ngực ra ăn vào.

Sau đó Chân Nguyên của Lão Trữ xao động, sau đó không ngừng gia tăng.

Khi Chân Nguyên đạt đến cực hạn liền trùng kích Khiếu Huyệt.

Một lần!

Hai lần!

Ngay khi Lão Trữ sắp trùng kích lần thứ mười thì cánh cửa bị một cỗ đại lực đụng nát, Lam Gia cùng với một lão giả đồng hành chậm rãi đi đến.

- Lam Thiếu Tộc Trưởng, ngươi muốn gì?

Trong lòng Mạt Ly trầm xuống.

Ánh mắt Lam Gia nhìn về phía Lão Trữ.

- Tên này chẵng lẽ phục dụng Kim Sinh Đan.

- Ta cảm nhận được thể nội của hắn có một cỗ dược lực hùng hậu.

Lão giả đứng bên cạnh Lam Gia trầm giọng nói.

- Lam Thiếu Tộc Trưởng.

Mạc Ly nhìn thấy Lam Gia không để ý tới mình thì lần nữa hô to.

- Bớt nói nhiều lời, giao Kim Sinh Đan ra đây.

Lam Gia nhìn chằm chằm Mạt Ly nói.

Sắc mặt Mạc Ly biến hóa nói.

- Ta không biết ngươi nói Kim Sinh Đan gì?

- Ta còn nói chuyện nhẹ nhàng với ngươi, bởi vì ta không muốn động vũ lực.

Lam Gia lạnh lùng nhìn Mạc Ly nói.

- Vừa rồi Mộ Dung Trưởng Lão cầm một viên Đan Dược cho Trương Niên Trưởng Lão xem xét, ngươi nghĩ ta không biết gì hay sao?

- Thực sự có chuyện này, nhưng Kim Sinh Đan chỉ có một viên.

Mạc Ly biết sự tình không giấu được thì dứt khoát thừa nhận.

- Một lão gia hỏa có tài đức gì mà có tư cách phục dụng Kim Sinh Đan?

Lam Gia nhìn Mạc Ly tựa như nhìn một kẻ ngốc.

- Cái này.

Trong lúc nhất thời Mạc Ly không biết nói gì.

- Ta xem ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà.

Lam Gia nói đến đây thì bàn tay đánh một trảo hướng về cửa ra vào, một đạo thân ảnh rơi vào bên trong phòng khách.

- Biên Thương.

Nhìn thấy Biên Thương bị tra tấn đến không ra hình dáng, sắc mặt bốn người Mạc Ly hoàn toàn thay đổi.

Biên Thương là một trong những Thị Vệ theo bảo vệ Thanh Thiền.

- Ngươi.

Lão Lang theo bản năng muốn xông lên nhưng lại bị Trọng Hàn đè xuống.

Không thấy Tông Mặc đang đứng bên cạnh Lam Gia sao?

Vị này là cường giả Nguyên Anh Cảnh nha!

- Giao tám viên Kim Sinh Đan ra đây.

Lam Gia lạnh lùng nói.

- Thiếu một viên thì đừng trách ta không niệm tình nghĩa hai tộc.

Mạc Ly trầm xuống.

Mạc Ly rất rõ ràng giá trị của tám viên Kim Sinh Đan này.

Thanh Thiền muốn chấn hưng Thanh Bộ Lạc trong tương lai phải nhờ tám viên Kim Sinh Đan này.

Mà lúc này thì một tiếng nói đầy tức giận vang lên.

- Lam Gia, các ngươi đang làm cái gì?

Lúc này, Mộ Dung Trúc chạy đến.

Lam Gia nhìn Tông Mặc đứng bên người một cái.

Tông Mặc hừ lạnh tiện tay vung lên liền giam cầm Mộ Dung Trúc giữa không trung.

Không thể động đậy.

- Tư Đồ Dương.

Mộ Dung Trúc bị giam cầm, lớn tiếng hô lên.

Bất quá cô phát hiện thanh âm của mình không thể truyền ra.

- Nơi nay đã bị ta bày Cấm Chế, Tư Đồ Dương không thể chạy đến được đâu.

Tông Mặc nhàn nhạt nói.

- Ngươi không sợ Tư Đồ Dương sẽ tính sổ với các ngươi sao?

Mộ Dung Trúc bi phẫn nói.

- Chuyện này ta đã xin phép Tộc Chủ, chẳng lẽ Tư Đồ Dương muốn đối nghịch với Tộc Chủ nữa?

Tông Mặc nhìn Mộ Dung Trúc trong mắt lộ ra một tia trào phúng.

- Ngươi nói cái gì?

Mộ Dung Trúc lộ ra vẻ khó tin.

- Nếu không phải Tộc Trưởng cho phép, ngươi nghĩ ta sẽ dẫn Thiếu Tộc Trưởng đến đây sao?

- Tại sao các ngươi có thể làm như vậy?

Sự việc này gây ra động tĩnh lớn, Thanh Thiền cũng bị đánh thức.

Nàng đẩy cửa phòng ra không nghĩ sẽ phát sinh chuyện này.

- Nếu Thanh Bộ Lạc đã diệt vong, vậy thì nên chấp nhận hiện thực này.

Tông Mặc nhìn Thanh Thiền một cái nói.

- Thành thật mà đợi tại Lam Bộ Lạc, lấy tất cả thứ tốt ra đây, như vậy có thể an ổn một đời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.