Chương trước
Chương sau
Hiểu Minh Quỷ Dị

- ---------------------

Môn chủ Long Hổ Môn kinh hỉ đồng thời nghĩ lại mà sợ không thôi.

Hai năm trước ông ta đã bức bách Văn Hoa nghe lời Huyền Nữ giết chết Đường Phiên Phiên.

Cũng may Văn Hoa giữ vững ý chí bản thân không nghe theo ý của Tông Môn.

Trong mắt Tông chủ Trầm Ngư Tông và Thải Hàm đứng xa xa tràn đầy vẻ bất đắc dĩ.

Ý tứ Diệp Hạo cũng biểu đạt rất rõ ràng.

Sở dĩ Diệp Hạo ban thưởng cho Văn Hoa vì hai năm trước hắn không đối phó với Đường Phiên Phiên, như vậy Thải Hàm có tư cách gì để lấy trợ giúp từ Diệp Hạo đây?

- Đi thôi.

Thải Hàm mất hết hứng thú nói.

Tông chủ Trầm Ngư Tông nhìn về hướng Ám Tinh Môn rồi thở dài một hơi.

Khiến rất nhiều tu sĩ không ngờ ngay sau khi Đường Phiên Phiên và Mai Doãn Tuyết độ kiếp thì đến ngày thứ hai Hiểu Minh cũng độ kiếp tại Mao Sơn Phái.

Nhưng Hiểu Minh cũng chỉ kiên trì đến đạo thiên lôi thứ bảy, đạo thiên lôi thứ tám thiếu chút nữa đã giết chết hắn, khi rất nhiều tu sĩ cảm thấy Hiểu Minh sẽ không qua được ngay trong thời điểm then chốt Hiểu Minh lấy ra một đạo Không gian chi lực, không gian chi lực này giúp hắn chặn lại đạo thiên lôi thứ chín.

Mà sau khi ngăn cản đạo thiên lôi thứ chín đạo Không gian chi lực vẫn vững như Thái Sơn.

Bởi vậy thiên kiếp tiếp tục giáng lâm.

Mười đạo.

11.

12.

Thẳng đến đạo thiên lôi thứ 13 giáng lâm, Không gian chi lực kia mới từ từ vỡ nát.

Ngay lúc chỉ lực bị vỡ, Hiểu Minh dứt khoát nhận thua với Thiên đạo.

Bởi vì Hiểu Minh đã bị trọng thương lúc nhận đạo thiên lôi thứ tám.

Thiên Đạo hạ xuống tinh tuần chi khí đồng thời còn ban cho Hiểu Minh một đạo tạo hóa.

Cũng chỉ có một đạo tạo hóa.

- Như vậy chỉ có vượt qua 12 lôi kiếp mới được nhận tạo hóa.

- Hiện tại Hiểu Minh chiếm được đạo tạo hóa này, tương lai khẳng định sẽ tiến xa hơn Mai Doãn Tuyết.

- Tạo hóa không phải duy nhất, bây giờ nói vậy vẫn còn hơi sớm.

- Địa vị Mao Sơn Phái càng thêm vững chắc rồi.

- Hiện tại ai có thể lay động Mao Sơn Phái được?

Ngay lúc rất nhiều tu sĩ chạy tới Mao Sơn Phái muốn bái phỏng lại phát hiện Hiểu Minh đã chạy đến Ám Tinh Môn giúp Diệp Hạo chuẩn bị hôn lễ.

- Tình huống gì đây?

- Hiểu Minh chẳng lẽ không biết hắn chỉ có thể ở lại nhân giới bảy ngày nữa thôi sao?

- Thừa dịp bảy ngày khó có được này tại sao không lưu lại đạo thống bản thân với một chút thủ đoạn cho tông môn chứ?

- Không nghĩ ra.

- Phải biết Hiểu Minh có thể chứng đạo thành Tiên đều nhờ công lao Diệp Hạo, lúc này đại hôn Diệp Hạo làm sao cậu ta không giúp đỡ được?

- Đây không phải vấn đề thích hợp hay không? Vấn đề là Hiểu Minh chỉ có 7 ngày thôi.

Rất nhiều tu sĩ đều không thể giải thích được hành vi của Hiểu Minh.

Kì thật ngay cả một vài Chưởng lão và đệ tử cũng không thể hiểu.

Nhưng Hiểu Minh cũng đã chứng đạo thành Tiên, luận địa vị còn trên cả Tông Chủ, ai lại dám hỏi đây.

- Tông chủ, Hiểu Chân Tiên cũng nên truyền đạo xuống mới đúng chứ?.

Hôm nay Ngọc Hành đang trong thư phòng giải quyết một chút tài liệu, mấy vị Trưởng lão thực quyền cùng nhau đến.

Ngọc Hành lườm Đại trưởng lão tông môn một cái nói.

- Ông muốn nói cái gì?

- Tôi không phản đối việc Hiểu Chân Tiên hỗ trợ Diệp Chân Tiên, nhưng Hiểu Chân Tiên chỉ có thể ở nhân gian đợi 7 ngày thôi, hắn cũng nên lấy đạo thống tông môn làm trọng a.

Đại trưởng lão châm chước lời nói.

- Đương nhiên nếu Diệp Chân Tiên cần, những lão gia hỏa chúng ta đều có thể đến trước hỗ trợ.

- Hiểu Chân Tiên trong lòng mấy ông là loại người không chịu trách nhiệm như thế à?

Ngọc Hành quét toàn trường một cái nói.

Cho dù trong lòng mấy Đại trưởng lão đều cho rằng như vậy nhưng có ai dám nói ra đây?

Bất kính với Chân Tiên, đại nghịch bất đạo nha.

- Hiểu Chân Tiên có thể độ kiếp thành công bởi vì cái gì, tôi tin các ông hiểu hơn ai hết.

Ngọc Hành nhàn nhạt nói.

- Hiện tại là đại hôn Diệp Chân Tiên, về tình về lý Hiểu Chân Tiên vẫn nên đến đó hỗ trợ.

- Nhưng mà…

Đại Trưởng lão cười khổ.

Mà nói cái lý này.

Thế nhưng thời gian bảy ngày cứ không không mà lãng phí, như vậy còn không bằng Hiểu Minh độ kiếp không thành công.

Bởi vì Hiểu Minh độ kiếp không thành công còn có thể trở thành Địa Tiên, mà hiện tại trở thành Chân Tiên nhưng không lưu lại cho Tông môn thứ gì cả.

- Diệp Chân Tiên độ kiếp thành công nhưng đến hiện tại đã qua bao lâu?

Trong mắt Ngọc Hành lộ vẻ thất vọn, cất lời tiếp.

- A.

Đám người Đại trưởng lão ngạc nhiên.

Đến bây giờ Diệp Hạo còn chưa tiến về Tiên Vực, điều nói rõ cái gì?

Cái này nói rõ Diệp Hạo có năng lực trách được triệu hoán từ Tiên Vực.

Như vậy Diệp Hạo cũng có thể trợ giúp Hiểu Minh lưu lại địa cầu thời gian ngắn a.

Nếu nói như vậy thì đi hỗ trợ trước có là gì.

- Ánh mắt các người quá thiển cận a.

Ngọc Hành hừ lạnh một tiếng.

- Chưa nói đến việc Diệp Chân Tiên có thể giúp Hiểu Minh ở lại nhân gian giới thêm một ít thời gian hay không, dù không có chẳng lẽ Mao Sơn Phái chúng ra sẽ tổn thất à?

- Diệp Chân Tiên là người như thế nào các ông còn không rõ?

- Diệp Chân Tiên đã khi nào khiến chúng ta thiệt thòi chưa?

- Mao Sơn Phái có thể vượt qua Tam tông dựa vào cái gì?

- Nếu không nhờ Diệp Chân Tiên chúng ta phải tốn bao nhiêu thời gian mới có thể tiến đến bước này.

- Hiện tại tôi cũng nói luôn, Hiểu Chân Tiên nếu bởi vì hôn sự của Diệp Chân Tiên làm trễ nãi, đến lúc đó những thứ Diệp Chân Tiên cho chúng ta còn nhiều hơn rất nhiều so với Hiểu Chân Tiên, các ông tin không?

Đám người Đại trưởng lõa toàn bộ đều ngơ ngẩn.

Nghĩ kĩ lại thật sự có lý này.

Thời gian bảy ngày Hiểu Minh có thể vì Mao Sơn Phải lưu lại bao nhiêu thứ, mà chỉ cần Diệp Hạo có tâm khẳng định sẽ tặng nhiều hơn so với Hiểu Minh.

- Còn nữa, mọi người chẳng phải đã quên chuyện Diệp Chân Tiên đưa cho Mao Sơn Phái chúng ta một Thiên Ưng Chân Tiên hậu kì hả?

Đám người Đại trưởng lão toàn thân chấn động.

Bọn họ bây giờ mới ý thức được hành vi của bản thân rất tiểu nhân.

- Mao Sơn Phái chúng ta lập tông vì cái gì, ngưỡng không hỗ thiên, phủ không hỗ nhân, nội không hỗ tâm.

(không thẹn với trời, không thẹn với người, không thẹn với tâm)

Ngọc Hành nói đến đây trong mắt phun ra lửa giận nồng đậm.

- Giờ xem hành vi hiện tại của mấy người đi.

Đám người Đại trưởng lão vội vàng cúi đầu không dám lên tiếng.

- Trở về đi, trấn an đệ tử trong môn một lượt.

Ngọc Hành phất tay trục xuất.

Kỳ thật Ngọc Hành hiểu rõ mấy vị Trưởng Lão đến đây gặp bản thân phần lớn đều do đệ tử trong môn mê hoặc.

Đây mới là nguyên nhân chính khiến Ngọc Hành nổi giận.

Từ đầu đến giờ Mao Sơn Phái đã chiếm được rất nhiều chỗ tốt từ Ám Tinh Môn, một số đệ tử Mao Sơn Phái có thể không mang ơn, nhưng ngươi không thể coi những chuyện này trở thành đương nhiên, bởi vì Ám Tinh Môn không hề nợ Mao Sơn Phái thứ gì.

Theo việc Đại Trưởng Lão thực quyền nói bóng gió lộ việc Hiểu Minh có thể ở Nhân Gian thêm một chút thời gian nên toàn bộ bất mãn của đệ tử Mao Sơn Phái đối với Ám Tinh Môn và Hiểu Minh đã biến mất hết.

Nhìn thấy bộ dáng mừng rỡ của đệ tử, mấy Đại Trưởng Lão mới mơ hồ ý thức được phẩm chất của vài đệ tử có chút vấn đề.

Mà lúc tu sĩ Tu Đạo giới thảo luận về Hiểu Minh đến ngày thứ tư, Văn Hoa của Long Hổ Môn độ kiếp trên Long Hổ Môn.

Thực lực Văn Hoa còn thấp hơn Hiểu Minh một cấp độ.

Bởi vậy đối mặt với đạo thiên lôi thứ bảy, hắn đã bị trọng thương, thời khắc mấu chốt Văn Hoa thả ra tinh thể không gian mà Diệp Hạo ban cho, mai tinh thể không gian chặn được đến đạo thiên lôi thứ chín sau đó vỡ nát.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.