Chương trước
Chương sau
Mai Doãn Tuyết Thổ Lộ

- ---------------------

Bị thương!

Tu sĩ Bế Nguyệt Tông nhìn thấy Mai Doãn Tuyết bị thương trên mặt lộ vẻ lo lắng.

- Không biết Mai Doãn Tuyết có thể vượt qua được không?

- Chắc chắn cô ấy có thể vượt qua được.

- Chỉ còn ba đạo Thiên Lôi nữa thôi.

Nhưng mong chờ và hiện thực có chút chênh lệch.

Khi đạo Thiên Lôi thứ bảy đánh xuống, dù Mai Doãn Tuyết có sử dụng Thần Thông học được từ Bồng Lai Tiên Cung đến cực hạn cũng bị đánh cho trọng thương.

Toàn thân cô nhuốm máu nằm giữa không trung.

Ngẩng đầu nhìn thoáng qua Thiên Lôi trên trời, Mai Doãn Tuyết há miệng nuốt vào một viên Linh Đan, chốc lát sau, Mai Doãn Tuyết vừa khôi phục một chút loạng choạng đứng lên.

- Doãn Tuyết, nếu không được thì từ bỏ đi.

Tông Chủ Bế Nguyệt Tông – Lưu Nga trầm giọng quát lớn.

Mai Doãn Tuyết không trả lời, cô chỉ yên lặng chăm chú nhìn Thiên Lôi trên không trung.

Răng rắc!

Khi đạo Thiên Lôi thứ tám đánh xuống, đột nhiên trên người Mai Doãn Tuyết toát ra từng đạo quang trạch xanh biếc, khi những quang trạch này xuất hiện, sau lưng cô xuất hiện một gốc Nguyệt Quế Thụ to lớn.

Nguyệt Quế Thụ tràn ngập từng đạo quang huy mông lung bảo vệ thân thể mềm mại của Mai Doãn Tuyết bên trong.

Thiên Lôi đánh lên trên quang tráo tạo ra va chạm kinh thiên.

Mà Mai Doãn Tuyết được Nguyệt Quế Thụ bảo vệ cũng không tránh khỏi bị chấn động.

Khoảng ba lượt hô hấp, năng lượng đạo Thiên Lôi thứ tám cũng tiêu tán hết.

- Nguyệt Quế Chi Hồn mà Mai Doãn Tuyết lấy được đây hả?

- Quang tráo Nguyệt Quế Chi Hồn đã mỏng manh, ta cảm thấy chắc chắn không ngăn được đạo Thiên Lôi thứ chín đâu.

- Năng lượng còn lại của Nguyệt Quế Chi Hồn đừng nói đạo Thiên Lôi thứ chín, cho dù cường độ của Thiên Lôi thứ sáu cũng có thể chấn vỡ, mấy đi sự che chở của Nguyệt Quế Chi Hồn sợ rằng Mai Doãn Tuyết sẽ chết mất.

Không phải không có khả năng này.

Hiện tại, Mai Doãn Tuyết cũng đã bị thương khá nặng.

Dù cô có sử dụng Linh Đan chữa thương thì trong thời gian ngắn cũng không thể khôi phục được.

Đạo Thiên Lôi thứ chín đánh xuống.

Năng lượng kinh khủng không những phá vỡ quang tráo của Nguyệt Quế Thụ mà ngay cả bản thân Nguyệt Quế Thụ cũng bị chấn vỡ.

Không có Nguyệt Quế Thụ bảo vệ, Thiên Lôi đánh thẳng xuống Mai Doãn Tuyết.

Nhưng trong nháy mắt, trên người Mai Doãn Tuyết xuất hiện một Tiên Giáp, Tiên Giáp tràn ra một đạo đạo Tiên Khí.

- Tiên Bảo.

- Cái này chắc là Tiên Bảo thủ hộ của Bế Nguyệt Tông nè.

- Không ngờ Mai Doãn Tuyết lại giữ Tiên Bảo này.

- Có Tiên Bảo này, Mai Doãn Tuyết chứng đạo không có vấn đề rồi.

Tiên Giáp phát ra Tiên Khí và Thiên Lôi Chi Lực va vào nhau, không gian bốn phía Mai Doãn Tuyết bị phá vỡ. Thời kì toàn thịnh thì lực lượng này đối với cô không có ảnh hưởng gì, những trạng thái hiện tại của Mai Doãn Tuyết sao có thể chống lại được a?

Toàn thân cô tràn ra máu tươi.

Trong nháy mắt, Mai Doãn Tuyết hóa thanh một huyết nhân.

- Doãn Tuyết.

Cao tầng Bế Nguyệt Tông hoảng sợ không thốt nên lời.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Hiểu Minh của Mao Sơn Phái và Thái Hàm của Trầm Ngư Tông cũng ngưng trọng hẳn lên.

Bởi vì, dù mạnh như Hiểu Minh vẫn cho rằng bản thân vẫn yếu hơn Mai Doãn Tuyết một chút.

Hiện tại, Mai Doãn Tuyết thành ra bộ dáng như vậy.

Nếu vậy, bản thân có thể Độ Kiếp thành công không?

Khi đạo Thiên Kiếp thứ chín biến mất, đám người khiếp sợ nhìn thấy Mai Doãn Tuyết nằm giữa không trung. Một lúc lâu sau, họ mới chú ý thấy trước ngực Mai Doãn Tuyết xuất hiện chấn động nhỏ.

- Thành công rồi.

- Mai Doãn Tuyết không có chuyện gì.

- Thật sự quá tốt rồi.

- Cuối cùng Bế Nguyệt Tông chúng ta đã xuất hiện một cường giả Chân Tiên Cảnh.

Tu sĩ Bế Nguyệt Tông cuồng hô.

Cho dù Mai Doãn Tuyết thành tựu Chân Tiên không bằng Đường Phiên Phiên.

Nhưng Mai Doãn Tuyết dù sao vẫn đến Chân Tiên a!

Điểm đó thì các tông môn khác đã không thể so sánh được rồi.

Thời gian trôi qua, Mai Doãn Tuyết dần mở to hai mắt, cô vô lực nhìn giữa không trung, Kiếp Vân đang nhanh chóng tiêu tán.

Nhưng Mai Doãn Tuyết lại làm ra một hành động làm toàn trường chấn kinh.

Cô chậm rãi đứng lên.

- Ta còn muốn Độ Kiếp.

Toàn trường xôn xao!

- Cái gì?

- Mai Doãn Tuyết tự tìm cái chết hả?

- Tráng thái này cô nàng có thể Độ Kiếp nữa sao chứ?

- Tại sao ta cảm thấy Mai Doãn Tuyết đang cố ý gây sự với Thiên Đạo hơn?

- Không phải Mai Doãn Tuyết muốn chết đấy chứ?

Khi toàn trường đang thảo luận, Thiên Kiếp vừa tiêu tán lại bắt đầu tụ lại một chỗ. Cùng lúc đó, một cỗ ba động kinh khủng hơn lúc trước tràn ngập ra.

Mai Doãn Tuyết chậm rãi đứng lên, sau đó cô quay người về phía Diệp Hạo.

- Ta sinh ra trong một thư hương Thế gia ở Giang Nam, nhưng năm ta bảy tuổi, một con Yêu Long đã xông vào nhà ta, Tổ Phụ ta, Tổ Mẫu ta, Đại Bá ta, Thúc Thúc ta, Thẩm Thẩm ta, Cha ta, Mẹ ta, Chị ta, Em trai ta, tất cả đều bị con Giao Long kia nuốt chửng. Lúc đó, ta tận mặt nhìn thấy cảnh này, nhưng lúc đó ta mới chỉ có bảy tuổi thì có thể làm gì được?

Mai Doãn Tuyết nói đến đây, hai dòng nước mắt chảy xuống:

- Lúc trước, ta nghĩ ta sẽ cùng Cha mẹ ta chết trong bụng con Yêu Long này. Nhưng may mắn lúc đó có một vị Lão Tổ Địa Tiên Cảnh của Bế Nguyệt Tông đi ngang qua, ông ta đại chiến với con Yêu Long một trận rồi ép nó bỏ đi, sau đó mang ta về Bế Nguyệt Tông. Nhưng mà con Yêu Long kia thực sự quá mạnh, vị Lão Tổ đã cứu ta trở lại Tông Môn không lâu sau thì chết đi. Cũng từ lúc đó, ta đã thề sẽ vì người nhà ta báo thù, cũng vì Lão Tổ Tông Môn báo thù.

- Vì vậy ta rất rất Long Tộc, hận thấu xương.

- Nỗi hận này khắc sâu bên trong xương cốt ta, trong linh hồn ta.

- Khi ta biết được ngươi là Hắc Long tà ác thuộc Long Tộc, lúc đó, ta theo bản năng không để ý đến việc ngươi từng tốt với ta.

- Xin lỗi.

Diệp Hạo há to miệng muốn nói gì nhưng cuối cùng chỉ nói được hai chữ này.

Mai Doãn Tuyết thật sâu nhìn Diệp Hạo:

- Ta nói những chuyện này không phải cầu xin ngươi tha thứ, ta chỉ cảm thấy ta vốn nên chết ở Yêu Vực rồi, ta không xứng được ngươi cứu.

- Doãn Tuyết.

Lưu Nga hoảng sợ nói.

Mai Doãn Tuyết rõ ràng không muốn sống nên mới hành động như thế mà.

Khi Lưu Nga kinh hô thì đạo Thiên Lôi thứ mười tụ tập đủ năng lượng, sau đó đánh xuống thân thể yếu đuổi của Mai Doãn Tuyết.

Cô ngẩn đầu nhìn đạo kinh lôi trên trời, hai tay chậm rãi giơ lên cao.

Bộ dáng cô giống như đang nghênh đón cái chết.

- Diệp Hạo.

Đường Phiên Phiên lo lắng.

Thân hình Diệp Hạo lóe lên.

Sau một khắc, hắn đã xuất hiện bên cạnh Mai Doãn Tuyết, sau đó khoát tay một cái, đạo kinh lôi kia lập tức vỡ nát.

- Cô làm gì vậy?

Diệp Hạo nhìn Mai Doãn Tuyết quát.

- Cậu còn quan tâm đến ta?

Trong mắt Mai Doãn Tuyết lộ vẻ khó tin.

Cô không ngờ lúc bản thân đối mặt với sinh tử thì Diệp Hạo lai ra tay cứu mình lần nữa.

- Không tốt.

Lúc này, Đường Phiên Phiên thốt lên.

Vừa dứt lời, Lôi Kiếp của Mai Doãn Tuyết mở rộng ra với tốc độ kinh khủng.

Ngắn ngủi mấy hơi thở đã tràn ngập toàn bộ Hoa Hạ, cùng lúc đó, một uy áp kinh khủng đến cực hạn tràn ngập bốn phía.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.