Chương trước
Chương sau
Bức bách Chân Tiên

- ---------------------

Lúc này dù Tu sĩ biết một chút lý lẽ nhưng sau khi thấy tòa Tiên Cung, trong lòng không khỏi xuất hiện ghen ghét.

Mà đã ghen ghét thì dù biết rõ một số tu sĩ bẻ cong sự thật nhưng không có người nào đi ra phản bác

Bởi vì lợi ích nên bọn hắn đều nhất trí.

- Diệp môn chủ, mời thu hồi cấm chế, nhường Tiên Cung ra.

Lúc này một lão giả râu trắng giới tu đạo trầm giọng nói.

Diệp Hạo đang bố trí cấm chế nghe được câu nói này trong mắt lóe lên một đạo hàn quang.

Sau một khắc, Diệp Hạo đã xuất hiện trước mặt lão giả râu trắng.

- Ngươi vừa nói cái gì?

Tâm thần lão giả râu trắng nháy một cái.

Nhưng vừa nghĩ tới bên cạnh mình còn có hơn trăm vị cường giả lão giả mới can đảm nói tiếp.

- Tòa Tiên Cung này hẳn nên dành cho toàn bộ Tu Đạo giới?

- Buồn cười.

Diệp Hạo cười lạnh đáp trả.

- Tòa Tiên Cung này do ta thả ra, từ lúc nào đã trở thành của Tu Đạo giới rồi?

- Diệp môn chủ, toàn Tiên Cung này bất quá cũng mới xuất hiện, làm thế nào lại trở thành của riêng cậu được?

Một trung niên đứng bên cạnh lão giả râu trắng trầm giọng nói.

Diệp Hạo vẫy vẫy Tiên Cung bên trên Ám Tinh Môn, toàn Tiên Cung nhanh chóng thu nhỏ lại tiếp đó hóa thành một vết sáng xuất hiện trong tay hắn.

- Hiện tại đã thấy rõ chưa?

Diệp Hạo nhìn chằm chằm trung niên nói.

Trung niên nhìn thấy một màn trước mắt làm sao không hiểu chỉ sợ tòa Tiên Cung là pháp bảo của Diệp Hạo đây.

Nếu không thì sẽ không bị Diệp Hạo luyện hóa như thế đâu.

Dù Diệp Hạo là cường giả cấp Chân Tiên cũng phải mất rất nhiều thời gian nha.

- Diệp môn chủ, vừa nãy đã mạo phạm, mong người không trách mắng.

Trung niên chắp tay tạ lỗi với Diệp Hạo.

- Có chuyện ta muốn hỏi ngươi.

Diệp Hạo ném ra Tiên Cung lên không trung lần nữa như lúc ban đầu.

- Diệp Môn chủ, cậu nói.

- Ta muốn biết người nào cho ngươi lá gan chấp vấn một vị Chân Tiên thế?

Thời điểm Diệp Hạo hỏi ra câu này trong phạm vi ngàn dặm không gian bịch một tiếng liền vỡ nát, khí thế kinh khủng từ trên người Diệp Hạo tràn ra.

Sắc mặt trung niên hoàn toàn biến đổi.

Lúc này hắn mới ý thức được Diệp Hạo không phải thiện nam tín nữ gì.

- Ta.

Trung niên vừa nói đến đây Diệp Hạo không kiên nhẫn lên tiếng.

- Các người cảm thấy Diệp Hạo ta rất dễ bắt nạt?

- Không…không…

Trung niên sợ hãi đáp lời.

- Cũng dám ra lệnh cho ta thu hồi cấm chế giao ra Tiên Cung, còn có chuyện gì mà các ngươi không dám làm không?

Diệp Hạo chỉ vào trung niên trong mắt lóe lên một đạo hào quang.

Răng rắc!

Một đạo kinh lôi bỗng nhiên rơi vào trên người trung niên, đối phương chưa kịp kêu thảm đã hoàn toàn hóa thành hư vô.

Ngay cả lão giả râu trắng cùng toàn bộ Tu sĩ đều không tự chủ mà lụi lại về sau một bước.

- Ta còn chưa phi thăng lên Tiên Vực mà đã dám lấn tới cửa.

Diệp Hạo đang muốn xuất thủ bỗng một thân ảnh xuất hiện giữa không trung.

- Diệp Chân Tiên, mong ngài thủ hạ lưu tình.

Diệp Hạo lườm Long Đằng đang chạy đến một cái, nói.

- Ngươi muốn ngăn ta?

- Không dám.

Long Đằng sợ hết hồn đáp.

- Ta chỉ cảm thấy những người này tu hành thật không dễ, cứ như vậy mà bị giết khó tránh khỏi có chút lãng phí, tôi sẽ sắp xếp cho bọn họ thành tử sĩ, ngài thấy thế nào?

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói.

- Cũng được.

- Đa tạ.

Long Đằng đại hỉ.

Trên trăm vị Tu sĩ nào đều là tán tu nha.

Về phần tu sĩ Tông Môn không có một người tiến đến.

Tu sĩ Tông Môn không phải ngu như những tán tu này, đồ nào ăn đồ nào cúng, bọn họ đều rõ ràng hơn ai khác.

Diệp Hạo nhìn Long Đằng mang theo hơn tăn tên Tu sĩ rời đi sau đó cũng quay người trở về.

Mà lúc này Tu sĩ Tông Môn ẩn núp bốn phía cẩn thận từng ly từng tí đàm luận.

- Diệp Hạo thật sự quá bá đạo đi, Địa Tiên nói giết liền giết.

- Ai bảo người ta là Chân Tiên làm chi?

- Toàn bộ Tu Đạo giới đều nhìn ánh mắt Diệp Hạo để làm việc, mấy tên ngu ngốc không biết sống chết nhảy ra, đáng đời phải làm tử sĩ.

- Không biết Diệp Hạo có ảnh hưởng đến cân bằng của Tu Đạo giới hay không?

- Chắc chắn sẽ ảnh hưởng, Ám Tinh Môn đã sớm siêu việt hơn Tam Đại tông môn, bất quá Diệp Hạo hơn phân nửa lại không quan tâm đến tranh bá Tu Đạo giới đâu.

- Tại sao?

- Bởi vì không quan trọng, nếu hắn muốn xưng bá Tu Đạo giới, vô luận Tam tông hay Lục môn, ai dám phải đối, ai có thể phản đối đâu?

Công nhận.

Lấy cảnh giới Chân Tiên, Diệp Hạo gần như vô địch, Tông Môn nào có thực lực để ngăn cản?

Nếu Diệp Hạo có tâm tư xưng bá Tu Đạo giới, các đại tông môn ngoài việc thỏa hiệp thì chỉ có thể diệt vong.

Bố trí trận pháp Tiên Cấp không phải dễ dàng, dù tu vi Diệp Hạo đã đạt đến Chân Tiên cảnh, Diệp Hạo muốn kiến tạo vài trận pháp Tiên Cấp cũng phải hao phí không ít thời gian.

Kì thật đây chủ yếu do hắn còn chưa hiểu rõ Trận đạo.

Nếu không sẽ không phí nhiều thời gian đâu.

Nhưng qua một đoạn thời gian, tốc độ Diệp Hạo bố trí trận pháp càng lúc càng nhanh, cũng ngày càng thuần thục.

Hơn nửa tháng sau đó, một ba động kinh người từ Ám Tinh Môn bùng phát, tiếp lấy một bóng người xinh đẹp xông lên vũ trụ.

Khi thiếu nữ xuất hiện trong vũ trụ, từng đạo từng đạo kiếp vân nhanh chóng tụ.

Màn này đã kinh sợ tới toàn bộ Tu Đạo giới.

- Độ kiếp.

- Ở phía Ám Tinh Môn.

- Đường Phiên Phiên.

- Không ngờ dù tu vi Đường Phiên Phiên bị kiềm chế, nhưng trong khoảng thời gian ngắn đã đạt đến cấp bậc này.

- Cũng không biết Đường Phiên Phiên đã chuẩn bị kỹ hay chưa?

- Ngươi cảm thấy Đường Phiên Phiên chưa chuẩn bị kỹ mà đã muốn độ kiếp à?

- Đi, nhìn xem đến cuối cùng lôi kiếp của Đường Phiên Phiên như thế nào?

Thần sắc Mai Doãn Tuyết phức tạp nhìn thân ảnh giữa không trung.

Cô cũng đã đạt đến cảnh giới này, nhưng cô còn đang phải ổn định cảnh giới, không có chuẩn bị hoàn hảo sẽ không dễ dàng độ kiếp.

Ba đại cảnh giới đều cửu chuyển cũng không có nghĩa Mai Doãn Tuyết sẽ độ kiếp thành công.

Ngay lúc vô số cường giả chạy đến vũ trụ, một đạo kinh lôi không hề báo trước mà đánh vào trên người Đường Phiên Phiên.

Vượt ngoài dự đoán của mọi người Đường Phiên Phiên không hề ngăn cản mà mặc cho đạo kinh lôi đánh vào người mình.

- Cái này.

- Tình huống gì đây?

- Đường Phiên Phiên muốn làm theo Diệp Hạo hả?

Khi những tu sĩ còn đang kinh ngạc, đạo kinh lôi thứ hai đã bổ vào người Đường Phiên Phiên.

Đường Phiên Phiên vẫn không hề ngăn cản.

Ba đạo!

Bốn đạo!

Năm đạo!

Nhìn thấy đạo thiên lôi thứ sáu phóng xuống người Đường Phiên Phiên những tu sĩ xung quanh đã ý thức được cô nàng sẽ thuận lợi trở thành Chân Tiên a.

Bởi vì đến hiện tại Đường Phiên Phiên vẫn dựa vào nhục thân của mình để ngăn cản.

Ba đạo kinh lôi tiếp theo dù có mạnh hơn, nhưng cô ấy không thể vượt qua được hả?

Không có khả năng.

Nhưng điều khiến rất nhiều tu sĩ không ngờ tới là đạo kinh lôi thứ bảy, thứ tám, thậm chí đến đạo thứ chín, Đường Phiên Phiên vẫn dựa vào nhục thân gắng gượng kháng lại.

- Gắng gượng chống lại?

- Nhục thân Đường Phiên Phiên cường đại đến mức đó sao?

- Điều này cũng quá phí logic đi.

- Ta muốn biết Đường Phiên Phiên làm thế nào để được như vậy a?

- Diệp Hạo có thể làm được, cô ấy là đạo lữ của hắn sao không thể làm được chứ.

- Đừng so sánh với yêu nghiệt kia chứ. Phải biết ngay cả thần niệm Huyền Nữ đều bị hắn giết đấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.