Thiệp Mời
- ---------------------
Lăn ra ngoài!
Nhục nhã một cách công khai đây mà!
Lãnh Phong nhìn ánh mắt đầy oán hận của Lãnh Tuyết, hắn liền thu hồi oán hận, bởi vì hắn biết mình không thể đắc tội với cô gái trước mắt.
Lãnh Tuyết có thân phận gì?
Lục Đại Trưởng Lão của Võ Điện a.
Còn nữa Điện Chủ Võ Điện là Đạo Sư cũ của Lãnh Tuyết, địa vị Lãnh Tuyết khẳng định sẽ theo Trương Lan như nước lên thì thuyền lên, chưa kể Lãnh Tuyết có quen biết với Diệp Hạo nữa.
Nếu đắc tội với vị này, người ta muốn giải quyết một Lãnh gia nhỏ bé không phải chỉ cần một câu nói.
- Tôi đi là được chứ gì.
Lãnh Phong nói đến đây xoay người rời đi, nhưng được vài bước, hắn quay người nhìn Lãnh Tuyết nói.
- Lãnh gia lúc nào cũng hoan nghênh cô trở về nhà.
Nói xong, vội vàng rời đi.
Tâm cơ a.
Lãnh Phong nói câu này cũng không phải đơn giản cho Lãnh Tuyết nghe mà muốn nói cho giai tầng quyền quý ở đây nghe.
Lãnh Tuyết dù như thế nào cũng là người của Lãnh gia.
Lãnh Tuyết nhìn bóng lưng của Lãnh Phong, trong mắt tràn đầy lạnh lùng.
- Người như vậy không đáng để bực bội.
Diệp Hạo cười lên tiếng.
Lãnh Tuyết bóp miệng nặn ra nụ cười rồi ngồi xuống.
Lúc này một nữ tử có dáng người không tệ đến mời rượu.
Dù ai đến Diệp Hạo cũng không cự tuyệt.
Rất nhanh mấy trăm khách quý giữa sân đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257756/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.