Thủ Phụ Đến
- ---------------------
- Con muốn ăn dấm thì cũng không nên ăn trên người tu sĩ chứ.
- Con…
Tôn Chí Hoàng há to miệng không biết nên nói cái gì.
Nếu sớm biết rõ loại tình huống này, hắn sao có thể ăn dấm đây chứ.
Bây giờ thì vui rồi.
...
Bên trong đại sảnh Diệp Hạo cười khổ nhìn Chu Uyển Thanh nói.
- Cô hà tất phải làm vậy.
- Cậu là bạn thân nhất của tôi, tôi không cho phép bất luận kẻ nào dám vũ nhục cậu.
Chu Uyển Thanh lấy ngữ khí ngưng trọng khẳng định.
- Nhưng hắn là chồng sắp cưới của cô mà.
- Nghi thức còn chưa cử hành, đâu có tính gì chứ?
Chu Uyển Thanh không thèm để ý đáp.
- Tôi chấp nhận hắn cũng chỉ vì cảm thấy hắn không tệ, chỉ vậy thôi, muốn nói về tình cảm thì còn chưa đến mức đó.
- Ai.
- Lấy tư sắc của tôi chẳng lẽ cậu còn lo tôi không lấy được chồng hả?
Chu Uyển Thanh cười một tiếng.
- Được rồi.
Chu Uyển Thanh đã nói như vậy, Diệp Hạo nên nói gì nữa đây.
- Tiếp theo cô nên kết thúc như thế nào?
Diệp Hạo hỏi tiếp.
- Coi như tôi mời khách.
Chu Uyển Thanh không thèm để ý nói.
Thật sự Chu Uyển Thanh không thèm để ý đến những chuyện này.
Thứ cô để ý chính là Diệp Hạo.
- Vẫn nên để tôi đi làm chuyện này thì hơn.
Diệp Hạo nói xong liền bước lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257754/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.