Chương trước
Chương sau
Lôi Kiếp

- ---------------------

Khi đạo Thiên Lôi thứ bảy mươi ba đánh xuống, Diệp Hạo hiểu bản thân hẳn có thể đạt được một trăm lẻ tám đạo Lôi Kiếp như trong truyền thuyết rồi.

Nghĩ lại quả đúng như thế.

Ba đại cảnh giới cơ sở của bản thân đều đạt đến Thập Chuyển a!

Diệp Hạo không biết trên Tiên Vực tồn tại nhiều nhân vật như thế này hay không, nhưng ngay cả Lý Thiên Thiên trong Cửu Âm Cung cũng cảm thấy không thể tồn tại, như vậy có nghĩa tồn tại như thế này rất giống quốc bảo a.

Căn cứ cường độ Lôi Kiếp, Diệp Hạo tự tin đạo Thiên Lôi thứ một trăm lẻ tám cũng không làm gì được bản thân hắn.

Tám mươi đạo!

Chín mươi đạo!

Một trăm đạo!

Đến tình trạng này, Diệp Hạo đã phải cố gắng hết sức để ngăn cản.

Dù sao Thiên Lôi cũng không phải nói đùa.

Nhưng nếu nói nó nguy cấp đến tính mạng thì vẫn chưa đủ đô.

Một trăm lẻ năm đạo!

Một trăm lẻ sáu đạo!

Một trăm lẻ bảy đạo!

Sau khi Diệp Hạo ngăn cản một trăm lẻ tám đạo, mây đen trên bầu trời cũng đã tiêu hao hơn phân nửa.

Nhưng lúc này, Diệp Hạo kinh ngạc phát hiện Kiếp Vân giữa không trung vẫn chưa tiêu tám, ngược lại ngày càng dày đặc hơn.

- Có chuyện gì vậy?

Diệp Hạo giật mình:

- Không phải truyền thuyết chỉ có một trăm lẻ tám đạo Lôi Kiếp thôi hay sao? Không lẽ còn có nhiều hơn một trăm lẻ tám đạo nữa à?

Ba trăm sáu mươi đạo Lôi Kiếp?

Nghĩ đến đây, sắc mặt Diệp Hạo trở nên nghiêm trọng.

Chuyện này không thể nói giỡn nha.

Muốn vượt qua ba trăm sáu mươi đạo Lôi Kiếp, với tu vi của hắn hiện tại cũng phải thương cân động cốt à.

Nhưng bây giờ cân nhắc chuyện này không có ý nghĩa gì nữa, bởi vì đạo Thiên Lôi thứ một trăm lẻ chín đã chuẩn bị đánh xuống, Diệp Hạo há miệng nuốt vào một viên Linh Đan Thượng Đẳng, bổ sung Chân Nguyên tiêu hao nãy giờ.

Thiên Lôi lần nữa đánh xuống.

Lần sau cường hoành hơn lần trước.

Lần sau bá đạo hơn lần trước.

Lần sau kinh người hơn lần trước.

Rốt cuộc, Diệp Hạo cũng không thể bảo trì tình trạng thong dong dưới Lôi Kiếp như lúc trước nữa.

Hắn phát huy Ngũ Hành Kiếm Quyết đến cực hạn, đến cuối cùng phải sử dụng cả Thiên Biến Vạn Hóa Chi Thuật mới có thể miễng cưỡng ngăn cản đạo Thiên Lôi thứ ba trăm sáu mươi.

Sau khi ngăn cản đạo thiên lôi cuối cùng, cả người Diệp Hạo ngã co quắp trên mặt đất.

Đừng nói bộ dáng thảm bao nhiêu.

Toàn thân hắn đã không còn một chút nào lành lặn.

- Cuối cùng cũng con mẹ nó vượt qua rồi.

Diệp Hạo nhếch miệng cười khổ thốt.

Những hắn chưa kịp cười xong đã bị choáng váng.

Bởi vì Thiên Lôi vừa dừng lại một chút thì Kiếp Vân lại tụ lại lần nữa, mà uy năng của Kiếp Vân lần này cường hoành hơn lần trước nhiều.

- Bảy trăm hai mươi đạo Lôi Kiếp hả?

- Có lầm hay không?

Diệp Hạo khóc không ra nước mắt.

Lúc này, hắn mới nhớ đến việc Lý Thiên Thiên từng nói qua.

Thiên Kiếp sẽ cân nhắc thực lực của mội tu sĩ để đánh xuống Lôi Kiếp Thích hợp.

Nếu nói như vậy, bảy trăm hai mươi đạo Lôi Kiếp chắc cũng không phải cực hạn của bản thân.

Bởi vì, Diệp Hạo vung tay lên lập tức một ngàn phân thân của hắn xuất hiện bốn phía.

Khi tu vi của Diệp Hạo tăng lên đến Trọng Kiêp Thập Chuyển, thời gian duy trì phân thân chỉ có một ngày.

Tuy chỉ có một ngày nhưng đối phá với Thiên Kiếp như thế này cũng đủ rồi.

Diệp Hạo giao vấn đề an toàn cho Phân Thân sau đó an tâm khôi phục.

Thiên Kiếp khẳn định sẽ không để cho bản thân an ổn vượt qua, như vậy thì bản thân mình nên chuẩn bị tốt để nghênh đón mưa to gió lớn phía trước.

Phân thân chỉ có một phần mười chiến lực của bản tôn Diệp Hạo.

Vì vậy ứng phó những lôi kiếp trước mắt này vẫn không có vấn đề gì.

Nhưng mà khi uy năng Thiên Lôi không ngừng tăng lên, mội đạo Thiên Lôi đánh xuống sẽ có một phân thân bị phá hủy. Đến cuối cùng, một đạo Thiên Lôi đánh xuống đã có đến hai ba phân thân bị phá hủy.

Nhưng số lượng Thiên Lôi còn lại có hạn.

Khi đạo Thiên Lôi thứ bảy trăm hai mươi đánh xuống, Diệp Hạo đã đứng lên.

Hiện tại, hắn cũng đã khôi phục hơn phân nửa.

Có thể ứng phó Thiên Lôi Chi Lực đánh xuống.

Diệp Hạo đứng lên lập tức thu lại tám trăm phân thân còn lại của mình.

Đây chính là ác chủ bài của bản thân vào thời điểm trọng yếu.

Diệp Hạo không cảm thấy bảy trăm hai mươi đạo Lôi Kiếp sẽ dừng lại, với năng lực của Lão Thiên sao có thể không nhìn thấu cực hạn của bản thân hắn chứ.

Thiên Lôi lại lần nữa giáng xuống.

Lúc này, mỗi lần Thiên Lôi đánh xuống Diệp Hạo phải dùng toàn lực để ngăn cản.

Khi tu vi hao hết, hắn lại triệu hoán phân thân ra ngăn cản giúp mình.

Lặp đi lặp lại như vậy ba lần, phân thân của Diệp Hạo đang ngăn cản đạo Thiên Lôi thứ chín trăm chín mươi chín đã tiêu hao không còn.

- Còn chín đạo Thiên Lôi nữa.

Ánh mắt Diệp Hạo nóng bỏng nhìn Kiếp Vẫn giữa không trung, nói.

Thiên Đạo đánh Thiên Lôi xống đều có định số.

Bình thường, sau khi kết thúc bảy trăm hai mươi đạo Thiên Lôi thì sẽ đến chín trăm chín mươi chín đạo Thiên Lôi.

Lúc này, Diệp Hạo vận dụng toàn bộ sở học bản thân để ngăn cản.

Cho dù Tâm Ma cũng đã bị đánh đến không còn chiến lực nữa.

Phốc!

Khi đạo Thiên Lôi thứ chín trăm chín mươi mốt đánh xuống, Diệp Hạo rốt cuộc chịu không nổi mà phun ra một ngụm máu tưới.

Sau khi phun ngụm máu tươi này, Diệp Hạo cảm thấy thoải mái hơn không ít.

- Đến đây.

Diệp Hạo miễn cưỡng tụ tập một chút Chân Nguyên còn lại trong cơ thể, gầm thét.

Răng rắc!

Răng rắc!

Răng rắc!

Khi đạo Thiên Lôi thứ chín trăm chín mươi tám đánh xuống, Diệp Hạo đành bất lực để mặc Thiên Lôi này đánh lên người mình.

Hắn kêu thảm một tiếng, ngực bị xuyên thủng, máu tươi chảy ra như suối.

Mỏi mệt.

Suy yếu khó diễn tả được bằng lời.

Khóe miệng hắn lộ ra một vòng đắng chát.

Mẹ nó chứ, lão thiên muốn chơi chết ca à?!

Đây là khảo nghiệm bản thân hả?

Rõ ràng muốn giết chết ta mà!

Diệp Hạo rõ ràng trạng thái hiện tại của bản thân.

Nói hấp hối cũng không khác là mấy.

Vấn đề là, đạo Thiên Lôi thứ chín trăm chín mươi chín sẽ mạnh hơn rất nhiều.

Làm sao chống lại đây?

Chống lại như thế nào hả?

Thời điểm toàn thịnh thì hắn còn tự tin chống lại được.

Răng rắc!

Một đạo kinh lôi phá vỡ Trường Không, giống như một đầu rồng lớn đánh mạnh lên người Diệp Hạo.

Diệp Hạo cảm thấy Ngọn Lửa Sinh Mệnh của bản thân nháy mắt bị tắt.

Ngọn Lửa Sinh Mệnh tắt có ý nghĩa gì.

Chết!

Hắc ám!

Bóng đêm vô tận!

Diệp Hạo loáng thoáng cảm thấy ý thức bản thân đang dần tan rã.

Nhưng lúc này, hắn đột nhiên cảm thấy ý thức mình lóe lên một đạo Kim Quang Thần Thánh, sau đó, hắn khiếp sợ phát hiện ý thức của bản thân đang nhanh chóng hội tụ lại.

Chợt, một ngọn lửa cháy lên.

- Ngọn Lửa Sinh Mệnh lại cháy lên.

Diệp Hạo ý thức được điều gì.

Thời gian dần trôi qua, hắn phát hiện Ngọn Lửa Sinh Mệnh ngày càng mạnh hơn, một lát sau, hắn khó khăn mở ra hai mắt.

- Bản thân mình lại được trùng sinh à?.

Diệp Hạo lẩm bẩm.

Hắn ý thức được đây là công hiệu của Thần Huyết.

Nếu không, dưới uy lực đạo Thiên Lôi vừa rồi, bản thân không thể may mắn sống sót?

- Cũng may mà vượt qua a.

Diệp Hạo cười nhẹ.

Nhưng chưa cười được bao lâu, sắc mặt hắn lại ngưng trọng.

Bởi vì Kiếp Vân giữa không trung vẫn đang hội tụ.

Nói cách khác, Diệp Hạo vẫn chưa độ xong Thiên Kiếp a.

- Cái đệch, Thiên lão ca à, ca muốn dồn ta vào chỗ chết sao?

Ánh mắt Diệp Hạo hiện lên vẻ bi phẫn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.