Chương trước
Chương sau
Cấm Vĩnh Viễn

- ---------------------

- Đại ca, anh quen Thảo Căn hả?

Đúng lúc này, một thanh niên nhìn điện thoại di động hỏi.

- Thảo Căn? Không phải tên này luôn lăn lộn với Lạc Thiên sao?

Thái Bảo khẽ giật mình, nói.

- Thảo Căn phát video ủng hộ anh đấy.

- Muốn bú fame hả?

Thái Bảo đốt điếu thuốc, hít một hơi thật dài, phun ra tới vành mắt, cười lạnh nói.

Không thể không nói, hình tượng Thái Bảo rất không tồi

Thân cao 1m83, sống mũi cao, ngũ quan anh tuấn, nụ cười cuốn hút.

Dạng nam tử này, trời sinh rất cuốn hút phái nữ.

Nhưng khi nói ra câu này, trong mắt Thái Bảo tràn đầy âm độc.

Thái Bảo chán ghét kẻ khác bú fame hắn.

Dù Thái Bảo thường xuyên làm chuyện này, nhưng đến phiên bản thân bị, hắn vẫn không khỏi tức giận.

Khi đám người Thái Bảo đang lượn vòng, điện thoại di động hắn vang lên.

- Hà Niên.

Thái Bảo nhìn thấy danh tự này, hắn không cảm thấy kỳ quái, nếu Hà Niên không hỏi chuyện này mới lạ.

- Tổng thanh tra, yện gì sao?

Thái Bảo nghe điện thoại, cười hỏi.

- Ai bảo cậu phát video công kích Diệp Hạo?

- Cái gì?

Thái Bảo giả bộ dáng mộng bức, hỏi.

- Thái Bảo, tôi cho cậu biết, bây giờ bà chủ cực kỳ tức giận, đã ra lệnh cấm cậu.

Hà Niên gầm thét.

Lần này, Thái Bảo thật sự ngu người rồi.

- Sao lại như vậy?

Thái Bảo luống cuống hỏi lại.

- [Toàn Dân Trực Tiếp] chúng ta lệ thuộc công ty nào, cậu không phải không biết chứ?

Hà Niên bộ dáng rèn sắt không thành thép, nói tiếp

- Nếu cậu không biết, tôi sẽ nói cho cậu biết…Tập Đoàn Internet Đông Phương, mà Chủ Tịch Đường Phiên Phiên là vị hôn thê của Diệp Hạo.

- Tổng thanh tra, anh nói cái gì, tôi phát video công kích Diệp Hạo lúc nào chứ?

Trong lòng Thái Bảo trầm xuống, bỗng nhiên nói ra.

- Thái Bảo, không phải không thể bú fame, trước giờ cậu đều thông báo cho tôi, nhưng chuyện cậu làm lần này không thể vãn hồi rồi.

- Tôi muốn gặp Chủ Tịch.

Thái Bảo trầm mặc một trận, nói.

- Chờ chút, tôi đi gặp chủ tịch nói giúp cậu.

Hà Niên nói đến đây, rồi cúp điện thoại.

Mấy người bạn Thái Bảo trước đó còn huyên náo ầm ĩ, nhưng bây giờ thấy sắc mặt Thái Bảo hoàn toàn thay đổi, bọn họ yên tĩnh trở lại.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Một thanh niên hỏi.

- Danh hào tôi đã bị cấm.

Kẽ răng Thái Bảo phun ra mấy chữ.

- Cái gì?

Sắc mặt mấy người bạn hắn cũng thay đổi, phải biết trên danh hiệu bọn họ đều có liên quan đến chữ Thái Bảo a.

Nếu Thái Bảo sụp đổ, bọn họ làm sao bây giờ?

- Hằng năm, cậu vì công ty kiếm được không ít tiền nha, chắc công ty tổng sẽ không cấm cậu vĩnh viễn đâu?

Một thiếu nữ dò xét, hỏi.

- Chủ Tịch tự mình hạ mệnh lệnh.

Trên mặt Thái Bảo tràn đầy vẻ âm trầm, mấy người còn lại cũng trầm mặc xuống. Bây giờ bọn họ mới nhớ tới [Toàn Dân Trực Tiếp] thuộc Tập đoàn Internet Đông Phương.

- Làm sao bây giờ?

Vấn đề rất thực tế bày ra trước mặt.

- Cùng lắm tôi về Ánh Khách. Nơi đây không lưu ông, tự có chỗ lưu ông.

Thái Bảo hung hăng hút vài hơi khói, căm hận nói ra.

Nghe vậy, trong lòng bạn bè Thái Bảo tràn đầy bất mãn.

Con mẹ nó, mày đi đâu cũng được, nhưng chúng tao thì sao? Chúng tao sống nhờ [Toàn Dân Trực Tiếp] a.

Nhưng không ai nói lời bất mãn này ra ngoài.

Dù sao việc này cũng không phải không có đường xoay sở, còn phải nhìn tổng thanh tra Hà Niên xin giùm. Còn nữa, Thái Bảo nói nhảm chuyện này rồi!

[Toàn Dân Trực Tiếp] trong 2 năm ngắn ngủi đã trở thành đại bình đài thứ năm toàn quốc, Fan hâm mộ Diệp Hạo đăng kí đã vượt qua YY, nếu tiếp tục vận chuyển như vậy, có thể vấn đỉnh trước ba top đầu.

Dù sao vượt qua tin hot một thời gian, Fan hâm mộ không còn chú ý nhiều nữa.

Trừ phi Diệp Hạo trở thành idol cho [Toàn Dân Trực Tiếp].

Nhưng có khả năng sao?

...

Hà Niên gõ cửa văn phòng Đường Phiên Phiên.

Rất nhanh, một âm thanh dễ nghe vang lên.

- Vào đi.

Hà Niên hít một hơi thật sâu, đẩy cửa văn phòng đi vào.

Đường Phiên Phiên ngẩng đầu nhìn Hà Niên, nói

- Ngồi đi.

Hà Niên có chút câu nệ ngồi đối diện Đường Phiên Phiên.

Hà Niên câu nệ bởi vì Đường Phiên Phiên có ơn tri ngộ với ông ta, nếu không có Đường Phiên Phiên, chắc Hà Niên bây giờ vẫn còn sờ soạng lần mò ở nơi nào rồi. Còn nữa, Đường Phiên Phiên cho ông ta đãi ngộ cao gấp mấy lần công ty khác.

- Đường đổng, dựa theo yêu cầu cô, tôi đã khóa số phòng idol dính líu đến việc nhục mạ Diệp Hạo rồi.

- Gửi thông điệp cho mấy bình đài còn lại chưa?

- Cái gì?

- Tên Thái Bảo do chúng ta phong hiệu, hắn ta vẫn có thể đi các bình đài khác, ông không hiểu đạo lý này sao?

- Đường đổng, ý cô là…phong cấm toàn bộ?

Sắc mặt Hà Niên đại biến, hỏi lại.

Lần này, ông ta đến đây để biện hộ cho Thái Bảo a.

- Không sai, không phải ai cũng có tư cách vũ nhục chồng tôi.

Đường Phiên Phiên nói đến đây, trong mắt lóe lên một đạo hàn mang lăng lệ

- Tôi muốn hắn ta hiểu được cảm giác từ Thiên Đường ngã xuống Địa Ngục như thế nào.

- Cái này…?

- Có vấn đề à?

- Không có vấn đề.

Hà Niên đã lăn lộn quá nhiều năm, sao không hiểu ý Đường Phiên Phiên chứ?

- Thái Bảo a Thái Bảo, đừng nói ca ca không giúp cậu, thật sự cậu đang tìm đường chết.

Hà Niên thầm nghĩ trong lòng.

Sau đó, Hà Niên liên lạc mấy nhà dẫn chương trình trong nước, tổng thanh tra mịt mờ biểu đạt ý tứ của mình.

Nhưng mấy nhà đài đều không thể hiện thái độ.

Bởi vì Kim bài trong nước cũng không có bao nhiêu a.

Hiện tại, Thái Bảo gặp rủi ro.

Nói cách khác, có thể giá cả Thái Bảo kỳ tới sẽ bị hạ xuống vô cùng thấp.

Ai sẽ từ bỏ cơ hội kiếm tiền chứ?

- Hừ.

Nghe Hà Niên nói, khuôn mặt Đường Phiên Phiên trở nên âm trầm.

Nhưng chuyện này không có biện pháp.

Bởi vì cái gọi đồng hành là oan gia.

Các nhà đài khác không bỏ đá xuống giếng thì thôi, ngươi còn không cho người ta cơ hội kiếm tiền, không phải đang đùa giỡn sao?

- Thông báo cho toàn thể [Toàn Dân Trực Tiếp], cấm vĩnh viễn mấy người Thái Bảo, Thảo Căn, Thiên Trì.

Đường Phiên Phiên nói xong câu này, ly pha lê trong tay “bịch” một tiếng vỡ nát.

Sắc mặt Hà Niên không khỏi biến đổi.

Đường Phiên Phiên một mực biểu hiện lễ độ ôn tồn, đây là lần đầu tiên ông ta thấy cô nàng nổi giận, nhưng ông cũng không ngờ thân thủ nàng lại cao như vậy.

Không phải ai cũng có thể bóp nát ly pha lê mà không bị thương tổn một cộng lông nào a.

- Tôi đi làm ngay.

Hà Niên vội vàng rời đi.

...

Thái Bảo mở ra APP[Toàn Dân Trực Tiếp] theo thói quen.

Khi thấy tin tức đầu tiên liên quan đến việc phong cấm vĩnh viễn, sắc mặt hắn ta trở nên tái nhợt.

- Đường Phiên Phiên, cô cho rằng đuổi tôi khỏi [Toàn Dân Trực Tiếp], tôi không thể sống sao?

Thái Bảo gầm thét.

Thái Bảo đốt một điếu thuốc lên, hung hăng hít vài hơi, giẫm một cước trên mặt đất, sau đó hắn mở điện thoại ra truyền tin

- Vương tổng, có thời gian đi chơi không? Bánh Kẹo KTV, tôi mời khách.

Cô không cho tôi đường sống, cũng đừng trách tôi hủy cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.