- Thiên Cơ Các đã liên thủ cùng Thiên Yêu Yêu Tộc tìm được tung tích Thanh Đồng Tiên Điện.
Vị Thái Thượng Trưởng Lão nói đến đây trong mắt đầy vẻ phẫn nộ.
- Toàn bộ tài nguyên Thanh Đồng Tiên Điện đều bị Thiên Cơ Các và Yêu Tộc chiếm giữ.
- Thiên Cơ Các quả nhiên danh bất hư truyền.
Diệp Hạo lạnh lùng nói.
Không chút nào nghi ngờ vị trí Thanh Đồng Tiên Điện do Thiên Cơ Các tiết lộ.
- Thiên Cơ Các và Yêu Tộc chiếm được toàn bộ nhân uân chi khí, bởi vậy chỉnh thể thực lực bọn họ tăng lên gấp nhiều lần.
Vị Thái Thượng trưởng lão nhìn Diệp Hạo nói.
- Nếu không phải bận tâm về sự tồn tại của cậu, bọn họ đã sớm xuất thủ với Nhân tộc rồi.
- Võ Đào mất tích có liên quan đến hai thế lực này không?
Diệp Hạo hỏi.
- Không biết.
- Hiện tại Thiên Cơ các đang ở đâu?
- Côn Lôn Yêu Vực.
- Theo ta đến Côn Lôn.
Diệp Hạo quét mắt về phía đám đệ tử.
Đệ tử Ám Tinh Môn ngay lập tức đứng lên.
- Dọn dẹp toàn bộ hành lý của bản thân đi.
Diệp Hạo chợt nói.
- Đã đến lúc chúng ta nên nhường nơi này rồi.
- Thiếu Tông chủ, tại sao chúng ta lại phải nhường?
Thái Thượng trưởng lão nghi ngờ hỏi lại.
Hoàn cảnh tu hành ở đây còn tốt hơn Côn Lôn Yêu Vực không chỉ gấp mười lần.
Đệ tử Ám Tinh Môn ở trong này tu luyện bằng 10 năm ở Côn Lôn.
- Bởi vì ta có tài nguyên tốt hơn cho mọi người.
Diệp Hạo bình tĩnh nói.
Nghe được Diệp Hạo nói như vậy tu sĩ toàn trường đều trừng lớn hai mắt.
Thực sự bọn họ không thể nào tưởng tượng ra có địa phương còn tốt hơn nơi này.
Nhưng Diệp Hạo đã nói thế vậy nhất định sẽ tốt hơn.
Bởi vậy trong thời gian ngắn những đệ tử đã dọn dẹp chỉnh tề hành lý bản thân.
- Các ngươi hãy trấn thủ nơi này.
Diệp Hạo chợt nói cho 4 tôn thạch nhân đứng bên cạnh.
Bốn Tôn thạch nhân cung kính trả lời.
- Tuân mệnh, chủ nhân.
- Diệp Hạo, bốn vị này là…?
Tàn hồn Địa Tiên cuối cùng cũng nói chuyện.
Thực tế khi 4 tôn thạch nhân này đến hắn đã muốn hỏi về thân phận bọn họ.
- Bốn tên thạch nhân này cũng đã nhận tôi làm chủ.
Diệp Hạo nhìn thoáng qua tàn hồn Địa Tiên nói.
- Bởi vậy lòng trung thành của bọn họ không cần phải lo lắng.
- Ta để ý thấy bốn vị này đều có tu vi Địa Tiên.
- Không sai, bốn tôn thạch nhân đều là Địa Tiên, hơn nữa ở trong cảnh giới Địa Tiên, tu vi cũng có chút nổi bật.
Diệp Hạo nói ra khiến người ta kinh ngạc đến chết không thôi.
Trong mắt tàn hồn Địa Tiên lộ ra vẻ kinh hãi.
- Sao cậu có thể thu phục được?
- Đây là vấn đề ông muốn hỏi sao?
Diệp Hạo tức giận nhìn tàn hồn Địa Tiên một cái nói.
- Thu phục bọn chúng không phải vấn đề nhỏ nha.
Khuôn mặt Tứ đại Thái thượng trưởng lão đều hưng phấn.
Không chút nào nghi ngờ, 4 tôn thạch nhân cuối cùng vẫn ở lại Ám Tinh Môn.
Phải biết cho dù mạnh như Bế Nguyệt Tông cũng chưa chắc có 4 cường giả Địa Tiên à.
Ám Tinh Môn mạnh hơn.
Kỳ thật Ám Tinh Môn đã sớm có thể xưng là Tông.
Nhưng Diệp Hạo không cho mà thôi.
Côn Lôn!
Côn Lôn Yêu Vực đã từng chia làm hai.
Nhưng cục diện này ở nửa tháng trước đã thay đổi.
Côn Lôn Yêu Vực dùng công phu sư tử ngoạm yêu cầu một nửa.
Mà phần còn lại bị Thiên Cơ Các chiếm một phần tư địa bàn tốt nhất.
Nói cách khác hiện tại nhân tộc ngay cả một phần tư địa bàn cũng không có.
Đối mặt với cục diện này Tông môn nhân tộc chỉ có thể nén giận.
Không nói đến Thiên Yêu có thành tựu Chân Tiên, cho dù Thiên Cơ Các mới trở thành tiểu đệ cũng làm cho các Đại Tông Môn kiêng kị không thôi.
Ai có thể ngờ một Thiên Cơ Các luôn ẩn trong bóng tối lại có nội tình thâm sâu như vậy, cho dù Bế Nguyệt Tông có thực lực sâu nhất trong Tam Tông Lục Môn cũng không bằng, mà theo lấy Thiên Cơ Các chiếm được nhân uân chi khí trong Thanh Đồng Tiên Điện, thực lực bọn hcúng càng được tăng lên trên diện rộng.
Hiện tại một Thiên Cơ Các cũng tương đương với thực lực Tam Tông.
Vô cùng kinh khủng.
- Diệp Hạo không biết đã đi chỗ nào?
- Nếu Diệp Hạo còn ở đây thì làm gì có chỗ để Côn Lôn Yêu Vực phách lối như vậy.
- Người nào nói không phải đây?
- Tôi cảm thấy Côn Lôn Yêu Vực làm như vậy để thăm dò Diệp Hạo.
- Trên đời này ai có thể khiến Diệp Hạo xảy ra chuyện?
Ngay lúc nhân tộc đang thở dài một thanh niên mặt bạch bào thản nhiên đi tới Bế Nguyệt Tông.
Tu sĩ Bế Nguyệt Tông thấy thanh niên Bạch Bào trong mắt tràn đầy phẫn nộ.
Thiên Cơ Các, Minh Kim Cổ.
- Minh Kim Cổ, ngươi đến đây làm gì?
Một trưởng lão phụ trách tuần tra trầm giọng hỏi.
- Lần này ta đến đây để bái kiến tông chủ các ngươi.
Minh Kim Cổ bình tĩnh nói.
Trong lòng trưởng lão này không muốn nhưng vẫy phải nói ra.
- Ngươi ở đây chờ.
Lúc này đắc tội Thiên Cơ Các không phải hành động sáng suốt.
Minh Kim Cổ nhẹ gật đầu.
Chốc lát sau Tông chủ Bế Nguyệt Tông cùng với mấy vị trưởng lão đồng hành đi ra.
- Minh Kim Cổ, ngươi tìm ta có chuyện gì?
Lưu Nga khó chịu nhìn Minh Kim Cổ nói.
- Ta cảm thấy chúng ta vẫn nên đi vào trong rồi nói.
Minh Kim Cổ lộ ra một nụ cười đáp.
- Ở đây nói đi.
Lưu Nga trầm giọng cự tuyệt.
Minh Kim Cổ cười lơ đễnh.
Ý tứ Lưu Nga cực kì rõ ràng.
Hiện tại các Đại tông môn đều biết rõ Thiên Cơ Các đã phản nhân tộc, bởi vậy thân phận Minh Kim Cổ cũng trở nên nhạy cảm.
Tính cách Lưu Nga trước giờ vẫn luôn ngông cuồng bá đạo.
Nhưng cũng không có nghĩa Lưu Nga không biết lẽ phải a.
- Lần này ta đến đây để cầu hôn Doãn Tuyết.
Minh Kim Cổ nhìn Lưu Nga nói.
Cái gì?
Toàn trường xôn xao!
Không ai ngờ được Minh Kim Cổ sẽ đưa ra lời thỉnh cầu này.
Cưới Mai Doãn Tuyết?
Mai Doan Tuyết vẫn luôn là một truyền kì.
Nhất kỵ tuyệt trần.
Khiến Tám đại mệnh tinh đều ảm đạm phai mờ.
Cho tới nay rất nhiều tu sĩ đều cảm thấy thế gian không có người nào có thể xứng với Mai Doãn Tuyết.
Mãi cho đến khi Diệp Hạo xuất hiện.
Thế nhưng từ sau khi Diệp Hạo xuất hiện, tu sĩ tu đạo giới kinh ngạc phát hiện Mai Doãn Tuyết tựa hồ không xứng với Diệp Hạo.
Diệp Hạo quá kinh diễm.
Kinh diễm không tưởng nổi.
Cho dù Ám Tinh như Đường Phiên Phiên ở bên cạnh Diệp Hạo cũng chỉ có thể xưng một mảnh lá xanh.
Nếu không tính đến Diệp Hạo thì chỉ có hai người trong giới tu đạo mới có thể miễn cưỡng xứng với Mai Doãn Tuyết.
Một người là Minh Kim Cổ của Thiên Cơ Các, người còn lại là Hiểu Minh của Mao Sơn Phái.
Nhưng Hiểu Minh có thể loại bỏ.
Ai cũng biết rõ tình nghĩa giữa Hiểu Minh và Diệp Hạo.
Hiểu Minh làm sao có thể cưới nữ tử từng có liên quan đến Diệp Hạo đây?
Dù hiện tại hai người đã ân đoạn nghĩa tuyệt.
Bởi vậy tính cho cùng cũng chỉ có một mình Minh Kim Cổ.
Thế nhưng ai có thể nghĩ tới tông môn Minh Kim Cổ dĩ nhiên lại phản nhân tộc?
Điều đó khiến Minh Kim Cổ không có khả năng bằng Huyết Liên Hải của Thị Huyết Tông.
Chính tà bất lưỡng làm sao lại phải bội chủng tộc của bản thân mình được.
- Không được.
Lưu Nga không thèm nghĩ liền cự tuyệt.
- Vì tình ý hai bên, ta hi vọng Lưu Tông chủ vẫn nên thận trọng cân nhắc đề nghị của ta.
Minh Kim Cổ tựa hồ đã sớm đoán được đối phương sẽ cự tuyệt, bởi vậy cười nói.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]