Chương trước
Chương sau
Húc Nhật Thành

- ---------------------

- Muốn chạy?

Sao Thanh Giao có thể bỏ qua cho Diệp Hạo chứ?

Thanh Giao xé rách không gian, sau đó xuất hiện ở địa phương Diệp Hạo biến mất.

Ngay lúc Thần Niệm Thanh Giao hướng về bốn phương tám hướng dò xét, lại thấy Diệp Hạo xuất hiện bên ngoài Đại Trận Hộ Thành. Diệp Hạo nhìn thoáng qua Thanh Giao, rồi thôi động Pháp Lực toàn thân, không để ý hết thảy chạy trốn.

Thanh Giao giật mình. Ông ta không biết Diệp Hạo có thể lặng yên không một tiếng động đánh vỡ Đại Trận Hộ Thành.

Phải biết, cho dù ông ta cưỡng ép muốn vượt qua Đại Trận Hộ Thành cũng không dễ dàng a.

- Nhanh mở Trận Pháp.

Thanh Giao trầm giọng nói.

Phụ trách thành phòng vội vàng ra lệnh Trận Đạo Sư mở ra Đại Trận Hộ Thành. Trong nháy mắt, Thanh Giao lập tức đuổi theo Diệp Hạo.

Qua mấy hơi thở, Tiệp Nhi, Dư Nhi cảm giác được một cỗ lực lượng vô hình bao khỏa thân thể mềm mại hai người lại, sau đó hai nữ kinh ngạc phát hiện, bản thân họ đã xuất hiện trong một tòa cung điện đường hoàng lộng lẫy.

- Nơi này hẳn là Phủ Khố của Phủ thành chủ.

Diệp Hạo chỉ mấy đạo Trận Pháp môn hộ trước mặt.

- Công Tử, ngươi muốn cướp Phủ Khố Thanh Long Thành?

Tiệp Nhi hoảng sợ nói.

- Đúng vậy a.

Diệp Hạo nói đến đây, triệu hoán Kinh Long Kiếm ra, vận chuyển Thần Kiếm Quyết cưỡng ép đánh phá Trận Pháp, lực Thánh kiếm chí Thần giống như Ngân Hà trút xuống, “bịch” một tiếng, trận pháp Phủ Khố vỡ ra.

Diệp Hạo còn chưa bước vào Phủ Khố, một đạo Quyền Ý bàng bạc đánh tới trái tim hắn. Diệp Hạo hừ lạnh một tiếng, đồng dạng đánh tới một quyền.

Cây kim so với cọng râu!

Răng rắc!

Nắm đấm tu sĩ canh giữ Phủ Khố trực tiếp bị Diệp Hạo đánh cho tàn phế, lực lượng đáng sợ tiếp tục quán xuyên thân thể hắn, toàn bộ lục phủ ngũ tạng hắn đều bị đánh thành từng mảnh vỡ.

Một quyền oanh sát!

Ánh mắt Tiệp Nhi, Dư Nhi lộ vẻ kinh hãi nhìn Diệp Hạo, nhưng lúc này không ai nói câu nào.

Diệp Hạo đi vào bên trong Phủ Khố, vung tay thu hết toàn bộ Linh Bảo, Thánh Thạch, Linh Đan các loại vào Túi Càn Khôn.

- Chúng ta đi.

Diệp Hạo nắm cánh tay nhị nữ, trầm giọng nói.

Sau khi Diệp Hạo rời đi vài nhịp hô hấp, thân ảnh Thanh Giao lại xuất hiện trước cửa Phủ Khố. Thần Niệm hắn quét một cái rồi gầm thét lên

- Diệp Hạooooo….

Sao Thanh Giao có thể không nổi giận chứ? Tài sản hắn góp nhặt trong ngàn năm đó. Ai ngờ hắn chỉ vừa bỏ đi có chút thôi, đã bị người ta trộm sạch.

Thanh Giao không cảm thấy chuyện này do Diệp Hạo làm, nhưng có thể xác thực nhất định có quan hệ cùng Diệp Hạo.

Bởi vì muốn trong thời gian ngắn như vậy đánh nát Trận Pháp, oanh sát cường giả phụ trách trấn thủ Trọng Kiếp Cảnh, không có chiến lực Địa Tiên, không có khả năng làm được.

Trên thực tế, chiến lực Diệp Hạo đã cực kỳ tiếp cận Địa Tiên, nhưng Thanh Giao không cho rằng có Trọng Kiếp Cảnh mạnh như thế.

Thanh Giao ngây người trong hai nhịp hô hấp, sau đó bay ra ngoài thành, dù tìm kiếm khắp nơi vẫn không lục ra được gì.

Bên trên Kinh Long Kiếm.

Trên mặt Diệp Hạo lộ vẻ hài lòng.

Cướp đoạt tài nguyên!

Mục đích chuyến đi này của Diệp Hạo chỉ có như thế.

- Công Tử, ta có thể hỏi ngươi một chuyện không?

Thấy Diệp Hạo kiểm kê xong tài sản đoạt được, Tiệp Nhi vội vàng hỏi.

- Nói.

- Công Tử, ngươi biết trung niên đóng giữ Phủ Khố là ai không?

- Không biết a, ai vậy?

Câu trả lời của Diệp Hạo khiến Tiệp Nhi càng thêm kiên định suy đoán của mình

- Công Tử, ông ta đã từng là trưởng lão những đã phản Mộc Kiếm Tông chúng ta, trước khi làm phản, ông ta có tu vi Trọng Kiếp Tứ Chuyển.

- Ngươi muốn nói cái gì?

Diệp Hạo cười hỏi.

- Sao ta cảm thấy Công Tử đang ẩn giấu tu vi nhỉ?

- Đúng vậy, ta đang ẩn giấu tu vi mà!

Vượt quá dự đoán của Tiệp Nhi, Diệp Hạo lại nói ra câu này.

- Tại sao?

- Chỉ có như vậy, mới có nhiều hạng người vô tri hơn tìm tới mình chứ.

Diệp Hạo nhìn Tiệp Nhi, cười nói.

Tiệp Nhi giật mình.

- Công Tử thiếu khuyết tài nguyên?

- Loại đồ vật gọi là tài nguyên này, ngươi lấy nhiều một chút, thì tốt hơn một chút chứ.

Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu, nói

- Cho ngươi biết, ta có thể cho thuộc hạ nhiều tài nguyên sử dụng hết hôm nay, nhưng sau khi ta đến Tiên Vực, bọn họ còn không? Cho nên, ta sẽ để lại cho bọn họ một chút nữa

Dù Diệp Hạo ẩn giấu tu vi như thế nào, nhưng sau khi hắn tranh đoạt tòa Thành Trì thứ ba, vẫn bị đám người phỏng đoán ra.

- Ta dám khẳng định Diệp Hạo có tu vi Trọng Kiếp Cao Giai.

- Nếu không như vậy, sao hắn có thể thuận lợi thoát thân dưới sự vây công của tám cường giả Trọng Kiếp Cảnh chứ?

- Tiểu tử này đã cướp đoạt ba tòa Thành Trì a.

- Thực sự không hiểu hắn cướp đoạt những tư nguyên này làm gì? Phải biết, lấy tu vi hắn căn bản không cần đến nha.

Đây là vấn đề rất nhiều Tu Sĩ muốn biết.

Hiện tại, Diệp Hạo đã đạt đến Trọng Kiếp Cao Giai, tài nguyên có thể sử dụng trong Thiên Địa này cũng không nhiều. Nhưng hắn lại không đi tìm những tài nguyên trân quý có thể sử dụng được, ngược lại cướp bóc tài nguyên từng thành.

Hắn không sợ đắc tội người sao? Dù sao Thành Chủ ba tòa Thành Trì đều có cảnh giới Địa Tiên a.

Nhưng bọn họ không biết, nếu nhữngThành Chủ này không phải Địa Tiên, Diệp Hạo còn cướp bóc làm gì chứ?

Diệp Hạo cướp bóc tu sĩ Trọng Kiếp Cảnh làm quái gì chứ.

Chỉ có Địa Tiên, tu vi không có khả năng tiến thêm, bọn họ mới có thể chuyên tâm thu thập tài nguyên.

Húc Nhật Thành!

Đệ Nhất Đại Thành, Nam Vực!

Thế nhân đều biết Ngũ Đại Kiếm Tông mạnh nhất Nam Vực, nhưng Ngũ Đại Kiếm Tông cũng không dám trêu chọc một số Thế Lực a.

Húc Nhật Thành là một trong số đó.

Ngũ Đại Kiếm Tông không dám trêu chọc Húc Nhật Thành, không phải bởi vì Húc Nhật Thành có năm đại địa Tiên tọa trấn, cũng không phải bởi vì Húc Nhật Thành có Tam Đại Tiên bảo, càng không phải bởi vì Húc Nhật Thành có Húc Nhật quân đoàn thủ hộ, mà bởi vì Húc Nhật Thành được thành lập từ Húc Nhật gia.

Húc Nhật Gia.

Nói đến Gia Tộc này, toàn bộ tu sĩ Chú Kiếm Đại Lục không ai không kinh hãi. Có thể đánh đồng cùng Húc Nhật Gia tại Đại Lục Chú Kiếm, sẽ không vượt qua năm ngón tay.

Cho dù Kim Kiếm Tông cường thế ở Nam Vực cũng không phải đối thủ của Húc Nhật gia. Đương nhiên, nếu Ngũ Tông hợp nhất lại là chuyện khác

Nhưng Ngũ Tông có thể hợp nhất sao?

Hôm nay, một nam hai nữ chen chúc theo đoàn người đi tới Thành Trì to lớn nhất Nam Vực.

Bọn họ không phải ai khác, Diệp Hạo và Tiệp Nhi, Dư Nhi. Nhưng lúc này, Tiệp Nhi, Dư Nhi mười phần khẩn trương.

- Đã nói với các ngươi rồi, Dịch Dung Thuật của ta vô địch thiên hạ.

Diệp Hạo tự sướng nói ra.

- Tu sĩ cường đại có thể nhìn thấu mà.

Tiệp Nhi nhỏ giọng nói.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói

- Ta không cảm thấy có ai đủ tư cách xem thấu hai ngươi cả.

Diệp Hạo nói rất tự tin.

Hiện tại, dùng tu vi Diệp Hạo dịch dung cho Tiệp Nhi, Dư Nhi, chỉ sợ ngoại trừ cường giả Chân Tiên ra, không ai có khả năng xem thấu bọn họ. Nhưng cường giả Chân Tiên đều trong trạng thái bế quan.

Dịch Dung Thuật được Diệp Hạo tìm trong Ký Ức Hắc Long. Hắc Long Dịch Dung Thuật há có thể bình thường?

Về phần Diệp Hạo thì thi triển Thiên Biến Vạn Hóa, tùy ý biến huyễn tướng mạo.

- Công Tử, Thành Trì khác có thể đoạt, nhưng Húc Nhật Thành không thể đoạt a.

Tiệp Nhit ruyền âm nói với Diệp Hạo.

- Ngươi đã nói với ta hơn mười lần rồi.

Diệp Hạo cười lơ đễnh.

Đây gọi là người tài cao gan lớn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.