Chương trước
Chương sau
Cho Cậu Một Cái Tiền Đồ

- ---------------------------------

Diệp Hạo phong ấn Yêu Thú thông qua Vạn Thọ Quyết, hóa toàn thân Tinh Huyết và huyết nhục chúng thành năng lượng thuần khiết.

Trong lúc nhất thời, dùng mắt trần cũng có thể thấy được tu vi ba mươi ngàn học sinh bắt đầu tăng trưởng vụt vụt.

Viên Cao Tinh cũng nằm trong đám người. Tu vi cậu ta từ Hậu Thiên tầng ba một đường tiến thăng đến Hậu Thiên tầng chín.

Khi tu vi Viên Cao Tinh đạt đến Tiên Thiên Cảnh, Đạo Sư toàn trường đều khiếp sợ. Bởi vì Võ Giáo Đông Phương chỉ có một ít Đạo Sư đến cảnh giới này thôi.

Diệp Hạo có thể dễ dàng giúp toàn bộ ba mươi ngàn học sinh tăng tới cảnh giới này, điều này thật không thể tưởng tượng nổi. Nhưng chuyện khiến bọn họ chấn kinh còn ở đằng sau.

Sau khi ba mươi ngàn học sinh đột phá Tiên Thiên Cảnh, tu vi vẫn không có dấu hiệu ngừng lại. Không qua bao lâu, bọn họ tiếp tục tăng đột phá Tiên Thiên trung kỳ, Tiên Thiên hậu kỳ, một mực đến Hám Sơn Cảnh.

- Hám Sơn Cảnh.

- Tôi đang nằm mơ sao?

- Những học sinh này rõ ràng không có tư chất như vậy nha.

- Đặc Sứ tìm những năng lượng này từ chỗ nào?

Những Đạo Sư nghi ngờ cũng hợp tình hợp lí. Lần trước, Đặc Sứ bắt được hết thảy mười Yêu Thú, nhưng có năm Yêu Thú đã dùng qua, năm con còn lại không có khả năng trợ giúp ba mươi ngàn học sinh tăng tới cảnh giới này a. Nhưng bọn họ sao có thể biết được, khi hơn ngàn phân thân Diệp Hạo đánh giết Yêu Thú khắp nơi, đều mang thi thể bọn chúng về chứ.

Nếu không làm như vậy, Diệp Hạo sao dám nói Đặc Sứ có thể giúp ba mươi ngàn học sinh đột phá tới Phiên Hải Cảnh?

Phiên Hải Cảnh sơ kỳ!

Phiên Hải Cảnh trung kỳ!

Phiên Hải Cảnh hậu kỳ!

Sau khi giúp ba mươi ngàn học sinh đạt đến cảnh giới này, năng lượng tràn ngập giữa không trung lập tức tiêu tán.

- Hiện tại, ta đã giúp mọi người đạt đến Phiên Hải Cảnh hậu kỳ, về phần tương lai, có thể đạt đến Võ Đạo Cực Hạn hay không phải nhìn cơ duyên từng người.

Diệp Hạo nhìn chằm chằm ba mươi ngàn học sinh, nói

- Ra chiến trường, mọi người cần phải khiêm tốn cẩn thận, không được ỷ vào tu vi làm xằng bậy, nếu để tôi biết, nhẹ thì vứt bỏ tu vi, nặng thì giết ngay tại chỗ.

- Sau đó, Diệp Hiệu Trưởng sẽ tiến hành đặc huấn trong vòng ba tháng, truyền thụ Công Pháp Cao Cấp cho mọi người, thủ đoạn đối địch về sau.

Diệp Hạo chậm rãi nói

- Mọi người đi theo tôi.

Vừa nói xong, ba mươi ngàn học sinh biến mất ngay tại chỗ. Thủ đoạn bậc này khiến tâm thần đám người Thánh Nữ rung mạnh. Tiện tay vẫy một cái đã giam cầm ba mươi ngàn Sinh Linh, tu vi bực nào mới có thể làm được điều này?

- Ta rốt cục đã hiểu, tại sao Bệ Hạ không cho chúng ta tùy tiện chiếm đoạt Hoa Hạ.

Thánh Nữ khổ sở nói ra, toàn bộ Tám vị Kỵ Sĩ Thủ Hộ đều im lặng, bọn họ đã được chứng kiến hai tu sĩ.

Tu sĩ đầu tiên vẻn vẹn chỉ là một lão đầu canh cổng, nhưng ông ta đã khiến bọn họ mất hết mặt mũi. Tu sĩ thứ hai là Đặc Sứ thần bí khó lường.

Mà đây chỉ là hai tu sĩ Hoa Hạ. Phải biết tu sĩ Hoa Hạ là một quần thể. Nghĩ đến đây, bọn họ có một loại xúc động muốn khóc.

...

Trên thực tế, ba mươi ngàn học sinh không có rời đi, Diệp Hạo chỉ tiện tay mở ra một không gian rộng lớn.

Chỉ vậy mà thôi.

Diệp Hạo truyền thụ ba mươi ngàn học sinh Công Pháp của Võ Giáo Đông Phương cất giữ, nhưng những Công Pháp này được hắn cải tiến, uy năng tăng lên gấp đôi so với cơ sở vốn có.

Ba tháng!

Trong ba tháng, Diệp Hạo dốc lòng truyền thụ mấy chục môn Võ Học cho ba mươi ngàn học sinh. Nhưng bọn họ không ai chú ý tới đã thiếu đi một người.

Viên Cao Tinh.

Viên Cao Tinh đơn độc trong một không gian do Diệp Hạo mở ra.

- Tu luyện như thế nào?

Trong quá trình Viên Cao Tinh tu luyện, một đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt cậu ta hỏi.

- Không có vấn đề gì.

Viên Cao Tinh vội vã trả lời.

- Tôi đã lưu năng lượng trong cơ thể cậu, trong vòng một năm, cậu có thể trùng kích Võ Đạo Cực Hạn hậu kỳ, về phần Thiên Nhân Cảnh, phải nhìn tạo hóa của cậu trong tương lai rồi.

Diệp Hạo vẫn có ưu đãi đối với Viên Cao Tinh.

Học sinh khác đều đột phá Phiên Hải Cảnh hậu kỳ, mà Viên Cao Tinh lại đạt đến Võ Đạo Cực Hạn sơ kỳ, võ học tu luyện cũng cao thâm hơn, thành tựu tương lai cậu ta xa xa không phải những học sinh này có thể so sánh.

Diệp Hạo đã nói qua, tương lai bọn họ có thể tăng lên thì phải nhìn tạo hóa. Nhưng không phải ai cũng có tư cách lấy được tạo hóa a.

Đoán chừng hơn 99% học sinh rất khó tiến thêm.

- Được.

Viên Cao Tinh gật đầu liên tục, nói

- Diệp Hạo, cậu đã giúp tôi rất nhiều.

- Tôi giúp cậu vì tình cảm giữa chúng ta, Viên Cao Tinh, tôi không nghĩ cậu làm người tốt thuần túy, nhưng tôi cũng không hy vọng cậu làm người xấu, hiểu chưa?

Diệp Hạo nhìn Viên Cao Tinh, nghiêm túc nói ra.

- Tôi sẽ bảo vệ chặt bản tâm.

Viên Cao Tinh trầm giọng nói.

Kỳ thật, Viên Cao Tinh cũng mơ hồ đoán ra Diệp Hạo là Đặc Sứ thần bí kia. Nếu Diệp Hạo không phải Đặc Sứ, sao có thể giúp bản thân tăng tới Võ Đạo Cực Hạn chứ.

Phải biết, hiệu trưởng chính Thiều Hoa cũng chỉ đến cấp độ này.

Theo lý thuyết, tu vi phó hiệu trưởng thứ nhất không nên cao hơn hiệu trưởng a.

Dù Thiên Nhân Cảnh cũng không có tư cách vận dụng Không Gian Chi Lực a.

- Cho cậu cái này.

Diệp Hạo đưa Viên Cao Tinh một cái Giới Chỉ.

Viên Cao Tinh lập tức giật mình.

- Cậu…cậu có ý gì?

Làm gì có hai thằng đàn ông đưa nhẫn cho nhau chứ? Trừ phi…

- Đây là một cái nhẫn Không Gian, cậu nhỏ một giọt máu tươi lên nó đi.

Diệp Hạo lật Viên Cao Tinh một cái, nói.

Viên Cao Tinh vội vàng cắn nát đầu ngón tay, nhỏ một giọt máu tươi lên trên. Sau đó, Viên Cao Tinh lập tức có cảm giác Huyết Mạch tương liên cùng Giới Chỉ này.

- Trong đây có ba bình Đan Dược, một bình khôi phục tu vi, một bình dùng để chữa thương, bình còn lại dùng để giải độc.

Diệp Hạo chậm rãi nói ra

- Thấy chuôi kiếm này không? Đây là vũ khí tôi cho cậu, Hạ Phẩm Linh Kiếm.

- Cây Tiểu Kiếm đen kịt này là Trung Phẩm Linh Kiếm, trong đó ẩn chứa ba đạo công kích của tôi, lúc gặp cường địch không thể ngăn cản, cậu chỉ cần vận dụng Thần Niệm thôi động là được, sau ba lần, chuôi Linh Kiếm này sẽ bị vỡ ra.

- Trừ cái đó ra, còn có 100 viên Hạ Phẩm Linh Thạch, cậu có thể dùng để tu luyện.

- Tốt, tôi đã an bài hết rồi.

Diệp Hạo nhìn Viên Cao Tinh, nói

- Về sau, cậu phải tự lăn lộn thôi.

Viên Cao Tinh thu liễm thần sắc, lùi về sau hai bước, một mực cung kính hành lễ với Diệp Hạo.

- Cao Tinh bái tạ.

Diệp Hạo thản nhiên đón nhận Viên Cao Tinh thi lễ

- Đừng ghi hận Lão Thực, mỗi người đều có quyền lựa chọn cho bản thân, nếu tương lai Lão Thực gặp khó khăn, nhớ giúp đỡ.

- Tôi sẽ.

Viên Cao Tinh trầm giọng nói.

- Đi thôi.

Diệp Hạo phất tay về hướng Viên Cao Tinh, đưa cậu ta rời khỏi không gian.

Lúc này, Viên Cao Tinh thấy được từng chiếc máy bay trực thăng quân dụng đứng tại Diễn Võ Trường.

- Nhiều trực thăng vậy?

Viên Cao Tinh giật mình bật thốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.