Chương trước
Chương sau
Thạch Linh

- ---------------------------------

Xoát!

Âm thanh Chu Uyển Thanh vừa dứt, một thân ảnh mộng ảo xuất hiện bên trong đình viện. Thân ảnh quét mắt nhìn bốn phía một cái, rồi vung tay lên thu lấy con cóc.

Khi thân ảnh sắp rời đi, thần sắc không khỏi giật mình.

- Tôi đang hiếu kỳ, ai đã giết Bích Thủy Độc Thiềm, không ngờ Hộ Thân Phù tôi đã đưa cho cô.

Thân ảnh không phải ai khác, Diệp Hạo.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Chu Uyển Thanh nhẹ giọng hỏi.

- Toàn bộ sao băng kia do một đám Yêu Thú tạo thành, không biết đã có bao nhiêu Yêu Thú xâm nhập vàoThế Giới loài người.

- Yêu Thú rất mạnh sao?

- Trước mắt,Yêu Thú xuất hiện đều có tu vi Phân Thân Cảnh trở lên.

- Phân Thân Cảnh?

- Võ Đạo Cực Hạn trong miệngVõ Giả.

Nghe được như thế, sắc mặt Chu Uyển Thanh hoàn toàn thay đổi

- Như vậy, chẳng lẽ không có bao nhiêu Võ Giả có tư cách ngăn cản?

- Sức chiến đấu củaYêu Thú bình thường tương đối cường hoành, Võ Giả đồng cấp rất khó chiến thắng.

Diệp Hạo nhẹ nhàng gật đầu nói tiếp

- Tôi cho cô một tờ Linh Phù, nó có thể phát ra ba lần công kích, tôi hi vọng khi Yêu Thú xuất hiện sẽ có người có thể ngăn cản.

Diệp Hạo đưa cho Chu Uyển Thanh một tờ kim sắc Linh Phù.

Đúng lúc này, Diệp Hạo nhìn thấy vẻ tham lam trong mắt cha con Văn Cảnh.

- Sao bọn họ lại ở đây?

Diệp Hạo chỉ Văn Cảnh hỏi.

- Hắn bức tôi gả cho hắn.

Chu Uyển Thanh chỉ Văn Cảnh đáp.

Cha con Văn Cảnh giật nảy mình.

- Không có chuyện đó mà.

Văn Bân vội vàng nói ra.

- Hiện tại, tôi không rãnh tính sổ với Văn gia, nhưng sau khi xử lý đám Yêu Thú này, nếu Văn gia các người không cho tôi câu trả lời thỏa đáng, tôi sẽ đi Văn gia một chuyến.

Diệp Hạo nói đến đây, trong tay xuất hiện một khối đá.

Trước sự kinh ngạc của đám người, khối đá này hóa thành một hài nhi lớn cỡ bàn tay.

- Từ nay về sau, cô ấy sẽ là Chủ Nhân của mày.

Diệp Hạo chỉ Chu Uyển Thanh.

Trẻ sơ sinh này biến thành một vệt sáng rơi trước mặt Chu Uyển Thanh.

- Uyển Thanh, cô nhỏ một giọt máu tươi lên người nó.

Chu Uyển Thanh nhẹ gật đầu, cắn nát đầu ngón tay, một giọt máu tươi dung nhập vào thân thể nữ hài nhi. Sau đó,toàn thân em bé tràn ra từng đạo kim sắc quang mang, đột nhiên, Chu Uyển Thanh cảm thấy bản thân cùng em bé có một loại Huyết Mạch tương liên.

- Nó là Thạch Linh.

Diệp Hạo nói khẽ

- Nó sẽ luôn bảo vệ cô an toàn, dù Võ Đạo Cực Hạn cũng không phải đối thủ nó.

Nói xong, Diệp Hạo lập tức rời đi.

- Chủ Nhân, em có thể làm gì cho cô?

Hài nhi lớn cỡ bàn tay ngây thơ khả ái hành lễ với Chu Uyển Thanh.

- Em thật sự có thể bảo hộ tôi sao?

Chu Uyển Thanh hơi hoài nghi.

Thực tế,Thạch Linh là Ngộ Đạo Thạch đã tiêu hao. Những năm nay, Diệp Hạo cùng chúng nữ tiêu hao không ít Ngộ Đạo Thạch, dưới đại lượng tài nguyên chồng chất của Diệp Hạo, nguyên một đám vùn vụt điên cuồng tăng tiến tu vi.

Thấy Chu Uyển Thanh hoài nghi, trong lòngThạch Linh có chút không vui, nó liếc mắt nhìn bốn phía thấy được một bàn đá hơn ngàn cân.

Nó "vụt” một tiếng, nhảy lên trên bàn đá, rồi dùng bàn tay nhỏ đánh mạnh lên đó. Nó cho người ta tạo thành ảo giác, giống như một con kiến muốn giết con voi.

Nhưng sau đó, bàn đá hơn ngàn cân lập tức hóa thành bụi bậm, toàn bộ đám người đều kinh ngạc không ngậm được mồm. Bởi vì con kiến hôi kêu gào kia thật sự có thể giết chết con voi.

Chu Bá Đạt tiến lên nhìn, trong mắt ông ta tràn đầy hoảng sợ. Đây không phải đập nát đơn thuần, mà đập toàn bộ bàn đá hóa thành bụi bậm a!

Để làm được điều này cần bao nhiêu lực lượng chứ. Ông ta không cách nào tưởng tượng được.

- Tôi tin em rồi.

Chu Uyển Thanh kinh hỉ.

Thạch Linh cười khanh khách, sau đó trèo lên vai Chu Uyển Thanh.

- Không tiện mang em ra ngoài a.

- Em sẽ ẩn thân, người bình thường nhìn không thấy đâu.

Thạch Linh trả lời

- Nếu còn không được, em sẽ hóa thành Bản Thể, cô có thể bỏ Bản Thể vào trong túi ni lông.

- Không thành vấn đề.

Chu Uyển Thanh cười nói.

Lúc này, Chu Bá Đạt mặt lạnh nhìn về phía cha conVăn Cảnh

- Mời hai người về đi.

Văn Bân biến sắc. Ông ta bỗng nhiên nghĩ đến, lời Diệp Hạo nói trước khi rời đi.

- Anh Chu, tôi đã nói rồi, chuyện lần này chỉ là hiểu lầm.

Văn Bân vội nói.

Dù hiện tại dùng đầu ngón chân để nghĩ, Văn Bân cũng biết phía sau Chu Uyển Thanh có một vị tu sĩ cường đại.

Tu Sĩ a!

Quần thể này từ trước đến nay vẫn luôn cao ngạo, chỉ có Thủ Phụ mới có tư cách nói chuyện với họ

Dù Văn gia cũng không có tư cách tiếp xúc với Tu Sĩ a!

- Hiểu lầm? Ông có biết Chu gia chúng tôi đã tổn thất bao nhiêu không?

Sắc mặt Chu Bá Đạt bất thiện nhìn Văn Bân

- Chỉ ngắn ngủi một tháng, Chu gia đã tổn thất hơn 3 tỷ.

Sắc mặt Văn Bân đại biến.

Hơn 3 tỷ?

Đùa nhau à?

Một tháng này, Chu gia tổn thất nhiều nhất chừng 1 tỷ. Tâm tư Văn Bân xoay chuyển, rất nhanh đã hiểu ýChu Bá Đạt.

Lừa đảo a!

- Dễ thương lượng, dễ thương lượng, dễ thương lượng.

Văn Bân vội nói

- Chuyện này Văn gia chúng ta chắc chắn sẽ cho các người một câu trả lời hài lòng.

Chuyện này quan hệ trọng đại. Văn Bân không có tư cách quyết định. Nhưng việc cấp bách bây giờ là ổn định Chu gia.

Chu Bá Đạt không phải không biết lời hứa hẹn trên miệngVăn Bân không có bất cứ ý nghĩa gì. Nhưng ông ta cũng không lo lắng chút nào.

Nếu Văn gia chậm chạp không bỏ ra nổi thành ý, đến lúc đó vị tu sĩ kia không chừng sẽ đi Văn gia.

Sau khi cha conVăn Bân rời đi, Chu Bá Đạt lập tức gọi Chu Uyển Thanh đến phòng sách.

- Uyển Thanh, con đã từng xuống Địa Phủ

- Đã từng.

- Xuống Địa Phủ làm cái gì?

- Âm Quân Địa Phủ chọn con làm vợ, nên có thể con đã chết từ nửa năm trước rồi.

- Âm Quân?

- Ba ba có thể hiểu thành Thập Điện Diêm Vương.

- Địa Phủ thật sự tồn tại?

- Vâng.

- Có phải khi chúng ta chết đều sẽ xuống Địa Phủ?

- Vâng.

- Sao bây giờ con vẫn bình yên vô sự?

- Bởi vì vị kia đã đánh một trận với Âm Quân Địa Phủ, cuối cùng bức bách ông ta thỏa hiệp.

- Tu Sĩ?

- Tu Sĩ.

- Tu Sĩ mạnh như vậy sao?

- Con nghe vị kia nói, Địa Tiên là cảnh giới cao nhất toàn bộ Tu Đạo Giới, 10 vị Âm Quân cũng rất mạnh trong cảnh giới Địa Tiên đó, nhưng Nhân Gian Giới cũng có không ít Địa Tiên có thể chống lại.

- Vị kia đã đạt đến Địa Tiên?

- Con cũng không biết vị kia có đạt đến Địa Tiên hay không, con chỉ biết Âm Quân đã bại trong tay hắn.

Trái tim Chu Bá Đạt bỗng nhiên ngừng một nhịp.

- Con có thể tiết lộ thân phận vị kia không?

- Không tiện.

- Vậy coi như cha chưa từng hỏi.

Chu Bá Đạt không dám bức bách Chu Uyển Thanh. Bởi vì nàng là người duy nhất trong Chu Gia có quan hệ với đại năng Tu Đạo Giới. Nếu chọc giận nàng, nàng trốn đi thì làm sao bây giờ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.