Chương trước
Chương sau
Đại Kiếp Đến

- ---------------------------------

Sau khi Diệp Hạo nghiêm túc chỉnh thể hoàn cảnh Đông Phương Võ Giáo, tình hình đã được cải biến rất nhiều.

Học sinh thuộc Võ Đạo Tông Môn cùng giai tầng quyền quý không dám gương nanh múa vuốt với học sinh bình thường nữa.

Bổi vì mạnh như Thiên Ma Tông cũng phải bỏ số lớn tài nguyên.

Phủ Khố của Võ Đạo Thế Gia tức thì bị lấy đi một phần ba.

Thế Gia đều có phe phái.

Mà vị trí của học sinh đã trực tiếp đả kích các phe phái lớn.

Do gặp phải chèn ép này nên các phe phái không thể buông tha cho những học sinh đã bị phế bỏ tu vi kia?

Những học sinh này trở lại Tông Môn và Thế Gia đa phần đều bị xử tử.

Về phần giai tầng quyền quý.

Có thể nói đại bộ phận đều có vấn đề.

Chỉ cần bị tra ra mặt mũi thôi, kết quả là phần lớn vào tù, một phần nhỏ thì bị xuống chức điều đi khắp nơi.

Những học sinh trở lại thế tục không bị xử tử, nhưng không thể hống hách tung hoành như ngày xưa nữa.

Những tin tức này được Đông Phương Võ Giáo công bố rộng rãi.

Từng cảnh huyết tẩy làm những đệ tử của Võ Đạo Thế Gia và học sinh của giai tầng quyền quý càng e ngại.

Ai còn dám làm loạn a?

Còn nữa, sau khi phát sinh chuyện này Thiều Hoa tự mình thành lập một ban kỷ luật, có trách nhiệm giải quyết mâu thuẫn của những học sinh, ngăn chặn những sự việc tương tự phát sinh.

- Theo lý thuyết Thiều Hoa không nên thu quyền lợi này vào tay mình.

Trương Lan nhìn Diệp Hạo nói.

Trương Lan trà trộn làm việc bên cạnh Thiều Hoa, nhưng nàng thực chất là người của Diệp Hạo.

- Chỉ cần Thiều Hoa có thể quản lí tốt Đông Phương Võ Giáo thì không thành vấn đề.

Diệp Hạo cười nói ra.

- Anh không thèm để ý?

Trương Lan khẽ giật mình nói.

- Nếu tôi để ý thì đã không làm Đệ Nhất Phó Hiệu Trưởng.

Diệp Hạo nhìn Trương Lna nói.

- Thiều Hoa làm Hiệu Trưởng cũng nên tạo cho mình chút uy quyền, không phải sao?

- Nhưng tôi nghe nói Thiều Hoa cố ý nhúng tay vào quyền nhân sự.

- Thiều Hoa vốn có quyền lợi điều động nhân sự mà.

Trương Lan nhìn chằm chằm Diệp Hạo một hồi mới nói.

- Nhìn anh thì thật không thèm để ý.

- Tôi không muốn cùng Thiều Hoa tranh cái gì, chỉ nhìn không thuận mắt nên mới xuất thủ thôi.

Diệp Hạo nói đến đây liền đổi đề tài.

- Đúng rồi - - lần này - -.

Răng rắc!

Lúc này hướng Đông Nam đột nhiên vang lên một đạo sấm sét, tiếp đó trên trời xuất hiện một lỗ hỗng to lớn, những viên thiên thạch đang rơi xuống Địa Cầu.

- Đây là cái gì?

Trương Lan kinh ngạc nói.

- Đại kiếp giáng lâm.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

Những viên thiên thạch này xuất hiện đã kinh động đến quân đội các quốc gia.

Trân Châu Cảng.

Một căn cứ quân sự trọng yếu của nước Mỹ ở Châu Á – Thái Bình Dương.

Tại đây, sắc mặt Tướng Quân Arhtur nghiêm trọng nhìn trên ra-đa giám sát có đến 108 sao băng.

- Tướng Quân, hiện tại làm sao bây giờ?

Một tên phó quan hỏi.

Những thứ này đến cùng là cái gì?

Arthur trầm giọng nói.

- Đừng nói cho ta đây là sao băng, nếu sao băng thì vệ tinh giám sát của nước ta đã phát hiện từ sớm rồi.

- Căn cứ vào số liệu phân tích 108 thiên thạch này đều có dấu hiệu của sự sống.

Phó quan khó khăn nói.

Sắc mặt Arthur hoàn toàn thay đổi.

Người ngoài hành tinh đến xâm lấn.

- Tướng Quân, dựa theo quỹ đạo của họ thì trong 3 phút nữa sẽ rơi vào trong đại dương.

Phó quan nhìn thấy Arthur không nói thì vội nói.

- Chờ.

- Chờ?

- Chuyện này cần được Bộ Quốc Phòng trao quyền.

Suy đoán của Arthur rất chính xác.

Bởi vì 108 sao băng này hướng về toàn bộ thế giới mà đi.

Bất luận Washington hay phụ cận New York đều có sao băng giáng lâm.

Loại sự tình này nếu một quốc gia phát động sẽ ảnh hưởng toàn thế giới.

Ai dám làm loạn?

Đầu não quân đội của các quốc gia tìm hiểu được tin tức những sao băng này rất có thể là người ngoài hành tinh sau đó tạo đường dây riêng tiến hành bàn bạc.

Đánh hay hòa.

- Tôi đề nghị cầu hòa.

- Tôi cũng cảm thấy nên cầu hòa, ngươi ngoài hành tinh nếu có thể tìm thấy chúng ta, thì tất nhiên khoa học kỹ thuật của họ phát triển hơn so với chúng ta.

- Hồ đồ, ngay cả chào hỏi một tiếng chúng cũng không có đã đến xâm lấn, các người cảm thấy chúng vì hòa bình mà tới à?

- Thế nhưng ai có thể cam đoan chúng không phải vì hòa bình mà đến.

- Người ngoài hành tinh.

Ngay lúc song phương đang cãi nhau, Lão Đại của quân đội Hoa Hạ lại cười lạnh nói.

Hoa Hạ phát triển thời gian dài như vậy cũng đã trở thành quốc gia có quân đội đứng nhất nhì thế giới.

Cho nên ý kiến của quân đội Hoa Hạ được các quốc gia rất coi trọng.

- Hoa Hạ các người biết rõ chuyện này?

Đại biểu quân đội nước Mỹ hỏi.

- Tôi dám chịu trách nhiệm nói cho các người biết đó không phải người ngoài hành tinh mà là Yêu Thú.

Đại biểu quân đội Hoa Hạ trầm giọng nói.

- Đàm phán hòa bình? Những Yêu Thú này vì hủy diệt chúng ta mà đến.

- Yêu Thú?

- Đùa giỡn hay sao?

Đối mặt với nghi vấn đại biểu quân đội Hoa Hạ nhìn toàn bộ nói:

- Những Tiểu Quốc các người không hiểu thì đừng nói lung tung, người sói Tây Âu, Kỵ Sĩ Giáo Đình có cái nào là truyền thuyết không?

Những đại biểu của Tiểu Quốc kia toàn bộ đều ngơ ngẩn.

Bởi vì bọn họ phát hiện đại biểu quân đội Tây Âu chấp nhận.

- Những Yêu Thú này tuân theo ý chí của Trời Đất đến tiêu diệt chúng ta, thức dịp bọn chúng mới đến chưa ổn định ta còn có thể giảm bớt tổn thất, nếu chúng ổn định lại thì không còn đường sống cho chúng ta. Nói như thế thôi tin hay không tùy các người. Tóm lại Hoa Hạ của ta muốn xuất thủ.

Đại biểu quân đội Hoa Hạ nói đến đây đã ngắt đường dây riêng.

Mà lúc này phía trên Hoa Hạ đã xuất hiện một loạt đầu đạn, những đầu đạn này hướng về những sao băng kia gào thét mà đi.

Đầu đạn tốc độ rất nhanh!

Ngắn ngủi mười mấy giây đã tiếp cận sao băng phía trên Hoa Hạ.

Thế nhưng một cảnh tượng làm quân đội các quốc gia kinh sợ, những sao băng kia trong nháy mắt chia cắt trở thành một đám cá thể, lúc này vệ tinh cho hình ảnh rõ ràng là một đám Yêu Thú đang giương nanh múa vuốt.

- Yêu Thú.

- Thực sự là Yêu Thú.

- Đánh.

- Yêu Thú làm sao có thể cùng chúng ta đàm phán hòa bình.

Quân đội các quốc gia nhanh chóng hạ lệnh bộ đội bắn đầu dạn về những sao băng này.

Không thể nói đầu đạn tuy rất có uy lực.

Dù những Yêu Thú này phân tán ra nhưng vẫn bị chết không ít.

Bất quá phần lớn Yêu Thú vẫn không chết.

Côn Lôn!

Nhân Tộc Tu Sĩ ở Côn Lôn toàn bộ đều kinh động.

Ngay lúc này Nhân Tộc Tu Sĩ còn như đang trong mộng thì từng đạo Phân Thân của Diệp Hạo đã phá vỡ thương khung chém giết những Yêu Thú đang rơi xuống.

- Xuất thủ.

- Tuyệt đối không thể để những Yêu Thú rơi xuống Hoa Hạ.

- Toàn bộ đều động.

Ngay lúc cao thủ Hoa Hạ nhao nhao đi đánh giết Yêu Thú thì bầy Yêu ở Côn Lôn sơn đã rục rịch ngóc đầu dậy.

- Đại nhân, hiện tại chúng ta có đi huyết tẩy Nhân Tộc không?

- Đại nhân, đây là một cơ hội khó có được.

- Đại nhân, có đi hay không?

Đối mặt với bầy yêu giật dây Thiên Yêu lại chậm rãi lắc đầu nói:

- Chúng ta huyết tẩy Nhân Tộc không có ý nghĩa gì, đối thủ chân chính của chúng ta là Tu Sĩ.

- Hiện tại tình thế còn chưa sáng tỏ, nên vẫn phải yên lặng theo dõi kỳ biến a.

Trước khi có thành tựu Chân Tiên, Thiên Yêu không dám bạo động.

Nếu không chọc giận vị này, thì có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.