Lãnh Tuyết Kinh Ngạc
- ---------------------------------
Học sinh Đông Phương Võ Giáo mỗi ngày đều đang tiến bộ.
Người nào ít tu luyện thì một tháng sau sẽ không thể theo kịp người khác nữa.
Khi Diệp Hạo đọc đến tên học sinh cuối cùng thì lần công thẩm này mới kết thúc.
Lúc này, thời gian đã qua ba ngày.
Diệp Hạo mỉm cười quét mắt toàn trường nói:
- Có thể thấy ba tháng qua tố chất thân thể các người đã tăng lên một trình độ nhất định, nếu không thì ba ngày không ngủ không nghỉ đứng mọt chỗ các người căn bản không chịu được.
- Lúc nãy, ta đã nói thưởng phạt rõ ràng.
- Những học sinh kia đã bị trừng phạt, mà những học sinh bị ức hiếp không thể không có một công đạo.
- Ta sẽ đích thân xuất ra tài nguyên chuyên môn bồi dưỡng các ngươi ba tháng.
Diệp Hạo vừa nói xong, trên mặt những học sinh bị ức hiếp lộ rõ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.
Không nghi ngờ gì, Diệp Hạo chính là cường giả Võ Đạo Cực Hạn.
Người này lại tự mình bồi dưỡng, đây là một cơ duyên a.
- Còn có, tôi biết mọi người nghi ngờ “đại kiếp” mà quốc gia nhắc đến là gì, đúng không?
Diệp Hạo nói xong chỉ lên trời nói:
- Nhìn thấy không? Đó chính là nguyên nhân của đại kiếp.
Thầy trò toàn trường không tự chủ nhìn lên bầu trời.
Lúc này, trên bầu trời mơ hồ xuất hiện mười điểm đen.
Những điểm đen này lớn dần, đến khi toàn trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257616/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.