Không Hứng Thú
- ---------------------------------
Phiên Hải Cảnh!
Võ Đạo Thế Gia cũng không có bao nhiêu cường giả có tu vi này à.
Các Thế Gia sao dám đắc tội dạng thiếu niên Võ Đạo Thiên Tài này đây? Còn có ai dám bảo sau lưng Diệp Hạo không có thế lực chống lưng?
- Tại sao tu vi của em lại cao dữ ạ?
Lãnh Tuyết kinh ngạc không nói lên lời.
- Đoán xem.
Diệp Hạo cười ha ha trả lời.
- Chết đi.
Lãnh Tuyết vẫn bưu hãn như trước.
Diệp Hạo lơ đễnh cười cười.
Diệp Hạo sở dĩ không nói cho Lãnh Tuyết biết thân phận chân thực của bản thân bởi vì không muốn hình thành một khoảng cách giữa hai người.
Trầm mặt trong chốc lát, Lãnh Tuyết nhìn chằm chằm vào Diệp Hạo hỏi.
- Em thật sự không đi Đông Phương Võ Giáo?
- Tại sao cô lại hi vọng em đi đến vậy?
- Theo cô được biết, không những người trong giai tầng quyền quý, mà ngay cả Võ Đạo Thế Gia, thậm chí Võ Đạo Tông Môn đều rối rít đưa người của mình vào Đông Phương Võ Giáo.
Lãnh Tuyết đáng thương nhìn Diệp Hạo nói.
- Cô đến Đông Phương Võ Giáo vô cùng xa lạ, nếu có người khi dễ cô thì sao?
- Ai dám đụng tới cô.
Diệp Hạo nhếch miệng nói.
- Rất nhiều.
Lãnh Tuyết trừng mắt nhìn Diệp Hạo một cái.
- Em nói này, một nhà giáo nhân dân mà cũng làm loại chuyện này với học sinh của mình à?
Diệp Hạo im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257607/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.