- Thanh Lam à, cô có thể thu Mị Hoặc Chi Thể của mình lại không?
Diệp Hạo bất mãn nói.
- Thứ này làm sao thu được?
Thanh La kinh ngạc nói.
Diệp Hạo vẫy tay hướng về Thanh La, Mị Hoặc Chi Thể của nàng trong nháy mắt bị phong ấn, lúc này toàn bộ cao thủ Hàn Sơn cũng không nhìn Thanh La mà thấy hưng phấn nữa.
- Phong ấn thật à.
Cao thủ toàn trường đều kinh nghi nhìn Diệp Hạo.
Bởi vì bọn họ không có nghe nói qua Mị Hoặc Chi Thể có thể bị phong ấn.
- Mị Hoặc Chi Thể còn có thể giải phong không?
Thanh La bận bịu hỏi.
Phải biết Mị Hoặc Chi Thể là một thủ đoạn của Thanh La nha.
- Tùy ý có thể phá giải.
Diệp Hạo nói đến đây hắn kéo ra một sợi Thần Niệm từ giữa trán của mình điểm vào giữa trán Thanh La.
Cơ hội phản kháng của Thanh La cũng không có.
Phải biết giữa trán là vị trí của Thức Hải, nếu Diệp Hạo có ý đồ xấu với Thanh La thì rất có thể Thức Hải nàng đã bị trọng thương.
Trái tim Thanh La bỗng nhiên ngừng một nhịp sau đó bắt đầu nhảy loạn lên.
Lúc này bản năng của Thanh La bắt đầu học Ấn Quyết mà Diệp Hạo truyền thụ, chỉ có một cái Cấm Chế nho nhỏ cũng làm nàng hoa cả mắt.
Thanh La không có nghĩ qua Cấm Chế này còn có thể dùng như thế.
- Ngươi là ai?
Long Hiên kinh nghi nhìn Diệp Hạo nói.
Thần Niệm của Long Hiên cũng đảo qua người Diệp Hạo ba lần.
Nhưng kết quả đều cho thấy Diệp Hạo rất bình thường.
Phổ thông không thể phổ thông hơn, đơn giản không gì đơn giản hơn.
Không Linh Căn cũng không tư chất.
Thế nhưng người bình thường làm sao có thể nắm giữ Thần Niệm? Làm sao có khí thế kinh khủng như vậy?
Chính bởi vì kiêng kị điều này nên Long Hiên mới hỏi câu như thế, nếu không mà nói hắn đã trực tiếp ra tay rồi.
Không phải ai cũng có thể trước mặt cao thủ Kết Đan Cảnh mà làm ra vẻ cả.
- Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ngươi là ai?
Diệp Hạo bình tĩnh nhìn Long Hiên nói.
- Hoa Đông Khu Đà Chủ Ma Tông Long Hiên.
- Ngươi biết đây là chỗ nào không?
- Đây là Bách Hoa Cung.
- Đối diện Bách Hoa Cung là nơi nào?
Sau câu hỏi này của Diệp Hạo sắc mặt của Long Hiên không khỏi thay đổi.
- Ngươi là người của Bồng Lai Hội Sở?
- Nói đúng hơn ta là người đứng đầu của Bồng Lai Hội Sở.
Lời nói của Diệp Hạo làm người khác vô cùng kinh ngạc, cho dù Thanh La cũng kinh trụ không thôi.
Rất nhiều người đang đồn người đứng sau lão bản của Bồng Lai Hội Sở là một thiếu niên.
Nhưng Thanh La không hề nghĩ vị trước mắt này là người đứng sau lão bản của Bồng Lai Hội Sở.
Thanh La biết lão bản thần bí của Bồng Lai Hội Sở tu vi ít nhất cũng đến Kết Đan Cảnh a, ngày đó vị kia xuất thủ Bích Ngọc cũng nói mình hoàn toàn không phải đối thủ.
Có thể khiến Thiên Nhân Cảnh cao thủ nói như vậy ngoại trừ Kết Đan Cảnh tồn tại thì không còn cái khác.
- Ngươi - - -?
- Có vấn đề gì sao?
Theo câu nói của Diệp Hạo ngoại trừ cao thủ của Bách Hoa Tông và Ma Tông ra còn lại tất cả đều ngã xuống đất.
Những cao thủ quét Thần Niệm thì phát hiện những tên này toàn bộ đều ngủ thiếp đi.
Vấn đề là những tên này tại sao lại ngủ?
Phải biết Thần Niệm của những cao thủ này đã tràn ngập bốn phía, dù gió thổi cỏ bay cũng cảm giác được, nhưng những người này quỷ dị lâm vào hôn mê, thủ đoạn bậc này họ chưa từng nghe thấy, cũng chưa từng nhìn thấy.
- Ma Tông ta và Bồng Lai Hội Sở các ngươi nước giếng không phạm nước sông.
Long Hiên ổn định tâm thần trầm giọng nói.
- Ma Tông các ngươi nhảy nhót thế nào ta cũng không hứng thú, thế nhưng ngàn vạn lần đừng nên khiêu chiến với Bồng Lai Hội Sở ta.
Diệp Hạo nói đến đây ánh mắt liền nhìn vảo tên Hàn Sơn.
- Ta nhớ kỹ vừa rồi ngươi mới nói Tu Sĩ thì như thế nào, đúng không?
Hàn Sơn trái tim nháy lên, quả thực không dám trả lời.
- Bây giờ ta sẽ cho ngươi xem uy năng của tu sĩ.
Diệp Hạo nói xong liền đưa bàn tay hướng về Hàn Sơn đánh một trảo, Hàn Sơn như không khống chế được thân thể mình, tự động bay đến bên người Diệp Hạo.
- Long Đà Chủ.
Hàn Sơn hoảng sợ nói.
Long Hiên vừa mới tiến lên một bước thì hai mắt của Diệp Hạo liền nhìn vào hắn.
Long Hiên như bị sét đánh bịch một tiếng hai đầu gối quỳ trên mặt đất.
Toàn bộ cao thủ bên trong bao gồm Bích Ngọc đều biến sắc.
Bọn họ thấy cái gì?
Long Hiên đường đường Kết Đan Cảnh cường giả lại bị Diệp Hạo dùng ánh mắt đả thương nặng.
Mà lúc này Hàn Sơn đang bị Diệp Hạo giữ lại yết hầu.
- Toàn bộ Hoa Đông Khu của Ma Tông các ngươi có bao nhiêu đệ tử.
- Ngươi hỏi cái này làm gì?
- Chút nữa sẽ trả lời ngươi.
Diệp Hạo nói đến đây tiện tay vứt Hàn Sơn qua một bên.
Vừa rồi Diệp Hạo muốn ghi nhớ khí tức tên người Hàn Sơn.
- Đàm người Hàn Sơn không biết lúc này 360 tôn Phân Thân đang phân bố khắp Hoa Hạ của Diệp Hạo đều hướng về Hoa Đông Khu tập kết.
Các Đại Tông Môn chú ý những Phân Thân của Diệp Hạo thì khẩn trương không thôi.
Thật sự hành động này của Diệp Hạo quá dọa người.
Phải biết 360 tôn Phân Thân Trọng Kiếp Cảnh cho dù Bế Nguyệt Tông cũng có thể san bằng.
Chợt bọn họ thấy Phân Thân của Diệp Hạo hướng về Võ Sĩ xuất thủ, những Võ Sĩ này đều tu luyện Tà Công.
Các Đại Tông Môn cũng có tay mắt.
Rất nhanh xác minh những Võ Sĩ này đều thuộc về một Võ Đạo Tông Môn của Ma Tông.
- Võ Đạo Tông Môn chọc phải Diệp Hạo.
- Ma Tông gần đây hành động diệt không ít Tông Môn, ta đoán chừng làm Diệp Hạo nhìn không thuận mắt a.
- Chỉ là Võ Đạo Tông Môn cũng dám khiêu chiến Diệp Hạo? Thực sự chán sống.
Bản Tôn Diệp Hạo tu vi cũng đã đạt đến Nguyên Anh Thất Chuyển.
Có thể nói Thần Niệm có thể quét qua phạm vi ngàn dặm.
360 Tôn Phân Thân thảm sát Hoa Đông Khu căn bản không cần bao nhiêu thời gian.
Hàn Sơn không rõ lắm nhìn Diệp Hạo.
Hắn không biết câu hỏi kia của Diệp Hạo có ý gì?
Kỳ thật đâu chỉ Hàn Sơn không hiểu mà Võ Sĩ toàn trường không ai hiểu.
Răng rắc!
Lúc này giữa không trung đột nhiên xuất hiện một khe hở không gian, sau đó một thân ảnh dính đầy máu tươi rơi xuống.
Trong ánh mắt thân ảnh này tràn đầy sợ hải cùng kinh hoảng.
- Cổ Tùng, ngươi làm sao ở đây?
Ánh mắt thân ảnh này nhìn Hàn Sơn run rẩy nói.
- Chết rồi, tất cả đều chết hết.
- Cái gì tất cả đều chết hết?
Hàn sơn trong lòng trầm xuống.
Hàn Sơn hỏi ra câu này làm Cổ Tùng áp lực.
Cổ Tùng rốt cuộc bình phục một chút.
Phân Đà Hoa Lai huyện 108 đệ tử tất cả đều chết hết, ta chỉ loáng thoáng nhìn thấy một đạo Kiếm Quang, sau đó những đệ tử kia toàn bộ đều vỡ nát.
- Vậy tại sao ngươi tới đây được?
- Ta có cảm giác một cỗ lực lượng vô hình túm ta đến đây.
Cổ Tùng nói xong chỗ khe hở không gian lần nữa rớt xuống một thân ảnh.
- Chết rồi, đều đã chết.
Hàn Sơn nhận ra vị này là Đà Chủ của Hoa Phấn huyện Phân Đà Cung.
Sau đó Hoa Đông Khu 12 Phân Đà Chủ toàn bộ đều xuất hiện nơi này, khác biệt là 12 người này đều bị dọa đến phát sợ.
Bất quá từ lời họ nói có thể đoán ra đệ tử của Phân Đà toàn bộ đều chết hết.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]