Nửa tháng sau, Diệp Hạo mang theo Lý Tiểu Hoa đi đến Tập Đoàn Internet Đông Phương của Đường Phiên Phiên.
Tin tức nếu muốn được truyền đi nhanh nhất trên mạng internet thì đây là con đường nhanh nhất.
- Tập Đoàn Internet Đông Phương đây sao?
Thần sắc Lý Tiểu Hoa bất an nhìn hành lang lớn nói.
Diệp Hạo cười nhẹ gật đầu trả lời.
- Lần sau, cô sẽ làm bên ban địa phương.
- Thế nhưng, thế nhưng… tôi cái gì cũng không biết.
Lý Tiểu Hoa nhăn nhó nói.
- Chỉ cần cố gắng dụng tâm học tập, những cái này không có vấn đề gì.
Diệp Hạo nhìn Lý Tiểu Hoa nói.
- Tôi không cần cô ưu tú, tôi chỉ cần cô làm sao dung nhập vào xã hội này thôi.
- Uh, tôi không sợ chịu khổ.
Lý Tiểu Hoa trầm giọng nói.
Lần tới Ma Đô nửa tháng này trùng kích rất lớn đối với sinh hoạt của Lý Tiểu Hoa.
Nàng không nghĩ đến xã hội lại có một mặt đặc sắc đến vậy.
- Xin hỏi tôi có thể giúp gì được cho anh?
Nhân viên lễ tân nói khẽ.
- Giúp tôi liên hệ với Đường Phiên Phiên.
Diệp Hạo nói.
Nhân viên lễ tân không khỏi giật mình.
- Anh vừa rồi nói ai vậy?
- Đường Phiên Phiên.
Diệp Hạo lập lại.
Nhân viên lễ tân kinh nghi nhìn Diệp Hạo một cái nói.
- Anh có hẹn trước không?
- Không.
Diệp Hạo trả lời.
- Cái này, tiên sinh dựa theo quy củ thì nếu không hẹn trước thì chúng tôi không biết báo cáo như thế nào.
Nhân viên lễ tân có chút hơi khó nói.
- Một phú hào mấy chục tỷ như Đường đổng thì không phải muốn gặp là gặp được.
Lúc này một trung niên mang mắt kình viền vàng lườm Diệp Hạo một cái trách móc.
Lý Tiểu Hoa nghe được như vậy thì giật nảy mình.
Hiện tay Lý Tiểu Hoa không phải không hiểu ý của những cây như thế này.
Nàng biết khái niệm hơn trăm tý có nghĩa gì.
Diệp Hạo nhìn trung niên này một cái rồi cười nói.
- Ông đến đây làm gì?
- Tôi tới để gặp Tôn tổng.
Trung niên kia kiêu căng nói.
- Cậu biết Tôn Tổng là ai không? Tôn tổng là người phụ trách hạng mục Bảo Bảo Phó.
- Tôi nhớ người phụ trách hạng mục Bảo Bảo Phó là Thái Sử Hưu mà?
Diệp Hạo khẽ giật mình hỏi lại.
- Thái Sử Hưu là người tổng phụ trách của Bảo Bảo Phó.
Trung niên kia nhìn Diệp Hạo một cái nói.
- Thái Sử Hưu đâu phải ai muốn gặp là được gặp được.
- Huyên thuyên nữa ngày thì ông đến cả Thái Sử Hưu cũng không gặp được.
Diệp Hạo đánh giá trung niên này từ trên xuống dưới một cái rồi nói.
- Vậy mà dám phách lối trước mặt tôi?
- Nói như cậu nhìn được ấy?
- Ông có tin hay không chỉ cần một cú điện thoại của tôi Thái Sử Hưu liền có mặt ở đây?
- Bớt chém gió đi con trai.
Diệp Hạo cười cười không nói gì rồi bấm số của Thái Sử Hưu trong điện thoại.
- Diệp Hạo, làm sao thế, nhớ tôi rồi à?
- Tôi đang đừng chờ dưới lầu.
- Này này đại ca của tôi đừng đùa như vậy được không, người khác không biết riêng tôi thì biết rất rõ, toàn bộ tài chính trăm ức của công ty này đều được tài trợ bởi Diệp Hạo cậu đấy.
- Bớt nói nhảm đi, lăn xuống ngay cho tôi.
- Tôi đang chạy đây, đại ca đợi một chút.
Thái Sử Hưu tăng nhanh tốc độ.
Thái Sử Hưu cảm thấy cuộc đời này của hắn lên hương nhờ việc đón nhận cái app ứng dụng ở nhà trả do Diệp Hạo phát minh.
Nếu bản thân vẫn còn tiếp tục chơi trò chơi nữa thì nói thể lừa được mấy trăm vạn thân gia, nhưng hiện tại thì không có cách nào để so sánh với việc được làm việc tại Tập Đoàn Internet Đông Phương. Còn nữa, với địa vị của một game thủ nếu so với một người tổng phụ trách của Bảo Bảo Phó thì như ông sao so với ông trăng vậy.
- Diễn dạt đấy..
Trung niên kia nhìn Diệp Hạo cười ha ha nói.
Diệp Hạo chỉ mỉm cười.
- Ông tới đây chỉ để hiệp đàm nghiệp vụ sao?
- Tôi chỉ đến tìm Tôn tổng ôn chút chuyện một chút.
Tên trung niên này nói đến đây thì thấy một đạo thân ảnh đang hướng về phía bên này, hắn vội vàn tiến nhanh phía trước.
- Tôn tổng.
Tôn tổng trong miệng của tên trung niên này cũng không phải dạng người trung hậu gì.
Tôn tổng nhìn trung niên này một cái nói.
- Tôi không phải nói với ông sự kiện kia không có khả năng thực hiện sao?
- Tôn tổng tôi biết rõ sự kiện kia không thể thực hiện được, tôi lần này đến đây chủ yếu muốn ôn lại chút chuyện, chúng ta không nói đến sinh ý nữa.
Trung niên kia cười làm lành nói.
Tôn tổng nghe được như thế ra vẻ căng thẳng một cái, rồi nói.
- Được rồi vừa vặn tôi cũng có một chút thời gian.
- Được rồi Tôn tổng ta đi thôi.
Trung niên này đột nhiên nghĩ đến cái gì đó.
- Tôn tổng tôi nói chuyện này rất buồn cười.
- Chuyện gì cơ?
Tôn tổng cảm thấy có chút hứng thú hỏi.
- Anh cảm thấy người này như nào?
Trung niên kia chỉ Diệp Hạo nói.
- Ừa, nhìn thì trong có vẻ là một học sinh.
- Vừa rồi người này còn muốn gặp Đường Phiên Phiên, sau đó không hẹn được được, thì hắn còn nói hắn chỉ cần một cú điện thoại của hắn thì Hưu tổng sẽ chạy như điên tới.
Tôn tổng không khỏi nở nụ cười.
- Rất lâu rồi chưa thấy qua loại người tự đại như thế này.
- Còn không phải sao?
Trung niên nhẹ gật đầu nói.
- Muốn cuồng cũng phải biết dựa vào sức mình để cuồng chứ.
Tôn tổng đang muốn nói gì tiếp thì ông thấy một thân ảnh nhễ nhãi mồ hôi đang chạy đến nơi này.
- Hưu tổng.
Tôn tổng vội vàng tiến lên chào.
Vượt quá suy đoán của Tôn tổng, Thái Sử Hưu không nhìn ông ta một cái mà trực tiếp vọt đến trước mặt Diệp Hạo cười hì hì nói.
- Không để cậu đợi lâu chứ?
- 2ph30s quá chậm.
Diệp Hạo nhìn đồng hồ nói.
- Đại ca của tôi ơi, tôi một đường tới đây toàn chạy thôi đấy.
Thái Sử Hưu úy khuất nói.
- Hơn một năm rồi không gặp, anh sao thành cái dạng này rồi?
Diệp Hạo nhìn Thái Sử Hưu như một tên ăn mày chậc chậc nói.
- Còn không phải vì cậu sao?
Thái Sử Hưu u oán nói.
Thái Sử hưu thành bộ dạng này còn không quan hệ đến Diệp Hạo sao?
Lần này đến lượt Tôn tổng và trung niên kia ngơ ngẩn toàn bộ.
Tình huống quái quỷ gì vậy?
Tên thanh niên dung mạo không đáng để ý tới thật sự quen biết Thái Sử Hưu?
Hơn nữa, ngữ khí nãy giờ của hắn có vẻ như đang trêu chọc Thái Sử Hưu vậy?
- Cái này cái này.
Tôn tổng lúc này có chút bối rối.
Mà tên trung niên kia đang cảm thấy mình đang nằm mơ vậy.
Dẹp qua trung niên này, đằng sau một thiếu nữ xinh đẹp mặc Tây trang, mang cao gót tinh tế đang hướng về phía Diệp Hạo.
Mà sau lưng thiếu nữ này còn có mấy vị nhân viên bảo an cùng thư ký.
Thiếu nữ này bây giờ chỉ sợ không có ai không biết tới nàng.
Đường Phiên Phiên!
Đệ nhất Phú Hào của Hoa Hạ hiện tại.
Một tay xây dựng lên Tập Đoan Internet Đông Phương mà chỉ trong một thời gian ngắn mà có thể đừng cùng hàng với những con quái vật như BAT.
Đường Phiên Phiên vì sao xuất hiện ở đây?
- Trước khi đến không gọi điện thoại cho em?
Đường Phiên Phiên đi đến trước mặt Diệp Hạo nói khẽ.
- Anh nghĩ khi mình đến thì em sẽ biết chứ?
- Vừa rồi em đang mở một hội nghị, xong mới nhớ tới.
Đường Phiên Phiên một mặt xin lỗi nói.
- Nếu không phải Tiểu Vương nhắc nhở thì em cũng quên mất chuyện này rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]