Vĩnh Viễn Không Tỉnh Lại
- ---------------------------------
Đại Học Hải Nam.
Trường mình học đây mà.
Khi cô xem hết nội dung tin tức rồi phóng to tấm hình chụp Diệp Hạo ra, Băng Hạ nhìn một chút rồi anh mắt nhìn chằm chằm vào người Diệp Hạo.
Mà lúc này, đạo mê chướng trong mắt cô bị nghiền nát trong khoảnh khắc.
- Anh…
Diệp Hạo nghi ngờ nhìn Băng Hạ hỏi.
- Có chuyện gì thế?
- Tôi nói làm sao mà nhìn anh lại quen mắt đến vậy.
Băng Hạ nói xong đưa smartphone của mình cho Diệp Hạo.
Diệp Hạo nhìn tấm hình chụp bản thân trên điện thoại rồi bật cười.
Một thủ thuật che mắt.
Một trong các thủ hoạn nho nhỏ của Đạo Gia.
Cái này giúp cho hắn che giấu hình ảnh thật của bản thân đối với người khác đương nhiên người quen thì không kể đến, chỉ thay đổi hình thái của bản thân với người lạ, nhưng nếu bị người khác chụp hình thì lập tức sẽ lộ ngay.
Bất quá khi Diệp Hạo nhìn xuống dòng tin tức bên dưới, sắc mặt của hắn trở nên ngưng trọng.
- Tài xế, đến Đại Học Hải Nam.
Băng Hạ nhìn tài xế taxi nói.
Băng Hạ thấy Diệp Hạo trầm mặt, nói.
- Tôi biết việc anh hiện thân sẽ ảnh hưởng rất lớn đến với cuộc sống của mình, nhưng lần này nếu anh không xuất hiện, thanh danh của bản thân sẽ bị phá hủy.
- Từ trước tới giờ tôi chưa bao giờ để ý thanh danh của mình cả.
Diệp Hạo khẽ lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257590/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.