Chương trước
Chương sau
Phân Phối Tiên Bảo

- ---------------------------------

Biệt thự!

Sau khi trở về biệt thự Diệp Hạo lười nhác nằm trên ghế sa lon.

Mọi người ngay cả Đường Phiên Phiên đều nhìn hắn với ánh mắt nóng bỏng.

- Trên mặt anh có hoa hả?

Diệp Hạo cười hỏi.

- So với hoa còn đẹp hơn nữa.

Đường Phiên Phiên nhìn Diệp Hạo nói

- Sao anh có thể làm được?

Diệp Hạo biết rõ Đường Phiên Phiên hỏi bản thân làm sao có thể trấn áp được toàn trường?

- Sử dụng một át chủ bài thôi.

Diệp Hạo nói xong ôm Đường Phiên Phiên vào trong ngực.

- Đừng nói em cảm thấy hiện tại anh có thực lực này nha?

Vô Nha Tử vô cùng hết lòng với công việc của mình, sau khi đến biệt thự cũng trở vào phòng mình.

Bơi vậy Diệp Hạo dù ở trong phòng khách làm càn một chút cũng không ngại gì.

Dù sao ba người Thanh Thanh cũng không phải người ngoài.

- Thì ra là vậy.

Đường Đường có chút thất vọng nói.

- Em còn tưởng công tử anh có thực lực vô địch thật chứ? Nếu vậy chúng ta có thể giết chết Lang Vương rồi.

- Lang Vương à.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Qua một đoạn thời gian, đợi tu vi anh tăng vài cảnh giới chúng ta sẽ làm thịt Lang Vương.

- Công tử, tôi muốn tự tay giết chết Lang vương.

Trầm mặc một hồi, Thanh Thanh trầm giọng nói.

Diệp Hạo ngẩng đầu nhìn Thanh Thanh.

Hắn nhìn thấy ánh mắt tràn đầy kiên định của Thanh Thanh rồi gật đầu nói.

- Được.

- Đa tạ công tử.

Thanh Thanh vội nói.

- Mấy lời khách sáo đó không cần thiết đâu.

Diệp Hạo cười một tiếng nói tiếp.

- Có thể thấy cô thu hoạch cũng không ít ở Bồng Lai Tiên Cung nhỉ?

Thanh Thanh nhẹ gật đầu kể mọi chuyện ở Bồng Lai Tiên Cung cho Diệp Hạo nghe.

- Công tử.

Đường Đường nghe được Thanh Thanh lấy được cơ duyên, lôi kéo Diệp Hạo đáng thương nói.

- Thế nào nữa đây cô?

- Công tử, trước đó nếu giết Huyết Liên Hải thì tốt biết bao nhiêu.

Diệp Hạo ngẩn người.

- Tiểu nha đầu này.

Diệp Hạo hơi trầm ngâm cũng hiểu ra ý tứ Đường Đường, cô rõ ràng nghĩ mình giết Huyết Liên Hải, cô có thể cùng Thanh Thanh đoạt danh ngạch kế tiếp.

- Thật đáng tiếc, có phải không?

Đường Đường nháy mắt, long lanh nhìn Diệp Hạo nói.

- Được rồi, đáng tiếc thật.

Diêp Hạo nói đến đây nhìn về Đường Phiên Phiên nói.

- Phiên Phiên, anh nghe nói hình như em lấy được không ít thứ tốt?

- Vâng.

Đường Phiên Phiên suy nghĩ một chút cũng kể mọi chuyện lại.

- Thái Sơ Thể?

Diệp Hạo khẽ giật mình lặp lại.

- Loại Bảo Thể này có thể nằm trong top 10 nha.

- Phân chia bốn kiện Tiên Bảo như thế nào đây?

Đường Phiên Phiên nói xong rồi lấy ra bốn kiện Tiên Bảo.

- Hai thanh Tiên Kiếm em và Thanh Thanh mỗi người một cái đi.

Diệp Hạo hơi trầm ngâm nói ra.

- Anh không muốn hả?

Đường Phiên Phiên kinh ngạc hỏi lại.

- Tiên kiếm đối với anh cũng vô dụng.

Diệp Hạo cười đáp.

- Thế nhưng thần thông của anh cũng phải hao phí nhiều năm nữa mới có thể lĩnh ngộ được mà.

- Đã lĩnh ngộ rồi.

- Cái gì?

- Trước đó anh đã nói cho em biết anh đi Phong Đô rồi mà?

Diệp Hạo suy nghĩ câu từ rồi kể mọi chuyện ở Ngộ Đạo Thụ một lần.

Bốn người Đường Phiên Phiên nghe xong đều có cảm giác mơ mộng.

Trước đó bọn họ còn cảm thấy Diệp Hạo không đi Bồng Lai Tiên Vực rất phí, nhưng nghe Diệp Hạo tự thuật lại mới biết được đây cũng không phí phạm gì nữa.

Cơ duyên Bồng Lai Tiên Vực không thể so sánh với cơ duyên của Diệp Hạo.

- Công tử, anh có thể cho em vài lá Ngộ Đạo được không?

Đường Đường lấy lòng nủng nịu nói.

Tâm Thần Diệp Hạo vừa động, trên tay xuất hiện 20 phiến Ngộ Đạo diệp.

- Em và Mặc Mặc mỗi người mười cái đi.

- Thêm một chút đi.

Đường Đường bĩu môi nói.

- Trong vòng 1 năm Ngộ Đạo nguyên thạch đều đưa cho hai đứa sử dụng.

Diệp Hạo nhìn Đường Đường nói.

- Bây giờ em còn cảm thấy chưa đủ không?

- Đủ rồi, đủ rồi, đủ rồi, hihi.

Đường Đường liên tục gật đầu.

- Còn hai kiên Tiên Bảo thì phân chia như thế nào?

Đường Phiên Phiên tiếp lấy hỏi.

- Hạt châu cho Thanh Thanh, về phần ngọc bội em cứ giữ lấy đi.

Diệp Hạo nói đến đây hơi dừng lại một chút.

- Không có thực lực không thể cất giữ được Tiên Bảo, thần thông của Thanh Thanh còn mạnh hơn mấy đại Mệnh Tinh, nhưng tu vi lại quá tệ.

- Hiện tại Dương Bá đã chết, chỉ còn sáu Mệnh Tinh, em nghĩ 6 vị Nguyên Anh cửu chuyển chắc không vấn đề gì.

Đường Phiên Phiên trầm giọng nói.

- Nói như vậy, trong tương lai dù đặt chân lên Địa tiên, tu vi của Thanh Thanh sẽ vẫn thua hai cảnh giới, nhưng tiền đề là những người kia cũng đạt được Trọng Kiếp cửu chuyển.

Địa Tiên cũng sẽ có Tam Lưu Cửu Đẳng.

Tỉ như Thanh Thanh Kim Đan Cảnh, Nguyên Anh Cảnh, Trọng Kiếp Cảnh ba cái cảnh giới đều đạt đến Bát Chuyển, mà Thải Hàm Kim Đan Cảnh, Nguyên Anh Cảnh, Trọng Kiếp Cảnh ba cảnh giới đều đạt Cửu Chuyển, trước khi đặt chân lên Địa tiên, Thải Hàm vẫn hơn Thanh Thanh ba cảnh giới, bởi vậy sau khi đặt chân lên Địa Tiên thành tựu Thanh Thanh không thể so sánh với Thải Hàm a.

Dù thần thông có thể rút ngắn khoảng cách xuống một cảnh giới nhưng họ đâu phải cách nhau chỉ có một cảnh giới.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi nói.

- Anh có một cách.

- Thật sao? Anh có cách gì?

Đường Phiên Phiên giật mình hỏi lại.

- Trước đó anh không phải đã nói qua trong cơ thể anh còn phong ấn chín phần Bản Nguyên dịch sao?

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Chờ tâm ma của anh tăng đến Trọng Kiếp cảnh bát chuyển có thể nắm giữ thực lực tương đương với Chân Tiên, đến lúc đó sẽ tăng tư chất của Thanh Thanh lên.

- Ngoài ra, còn có thể tăng khí vận của Thanh Thanh nữa, phải biết sự tồn tại của Ngộ Đạo thụ, cũng giống như Quân Lâm Tam Thiên Giới.

Diệp Hạo tiếp tục nói.

- Kim Đan cảnh coi như xong, hai cảnh giới Nguyên Anh cảnh, Trọng Kiếp cảnh nhất định phải đạt cửu chuyển.

Thanh Thanh nghe được như vậy nước mắt nghẹn ngào nói.

- Công tử.

- Đã tới a.

Diệp Hạo liếc Thanh Thanh một cái cũng đứng lên.

- Võ Đào vẫn đang chờ bên ngoài, tôi và Võ Đào đi một chuyến đến Ám Tinh môn đã.

Ra ngoài đại sảnh, Diệp Hạo đã thấy Võ Đào đứng đang khoanh tay đang đợi mình.

- Môn chủ, ông tới đây làm gì vậy?

Nghe được cách xưng hô của Diệp Hạo, Võ Đào sợ hết hồn nói.

- Cậu đừng gọi tôi như vậy chứ.

- Tại sao?

- Tôi sợ.

Võ Đào có thể không sợ sao?

Tràn diện Diệp Hạo miểu sát Thiên Bằng khi nãy vẫn còn rõ mồn một trước mắt.

Lúc này mới qua bao nhiêu thời gian chứ?

Mà cậu ta lại có thể tăng đến trình độ này rồi.

Còn có thiên lý sao?

Dù Võ Đào bên cạnh Diệp Hạo, trong lòng cũng có một loại cảm giác không tin được.

Ai cũng có thể tăng lên, nhưng không có cái kiểu tăng lên như vậy nha.

- Đi thôi, chúng ta đi Ám Tinh môn.

Diệp Hạo ha hả cười nói.

Võ Đào đứng bên cạnh Diệp Hạo cẩn thận quan sát một phen.

- Diệp Hạo, tu vi hiện tại của cậu đến đâu rồi?

- Nguyên Anh thất chuyển.

- Nguyên Anh thất chuyển? Cậu đùa tôi à?

Võ Đào mở to hai mắt nhìn nói.

Nguyên Anh thất chuyển có thể miểu sát được cường giả Địa Tiên?

Diệp Hạo cười cười rồi thả ra khí tức bản thân.

Ba động thuộc về Nguyên Anh thất chuyển tỏa ra tràn ngập.

- Cậu… cái này… thật đúng là Nguyên Anh thất chuyển?

Võ Đào nói đến đây lại nhớ ra.

- Vừa nãy cậu nhập ma là chuyện gì?

- Đó là Tâm Ma của tôi.

- Tâm Ma?

Sắc mặt Võ Đào hoàn toàn thay đổi.

Nói đến Tâm Ma, trong tu đạo giới không ai không biến sắc.

- Tâm Ma có thể khống chế.

Diệp Hạo cười nói.

- Ông chỉ cần biết tâm ma của tôi đã đến Trọng Kiếp nhị chuyển là được rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.