Chương trước
Chương sau
Bản Nguyên Dịch

- ---------------------------------

Bồng Lai Tiên Cung!

Tám người ngẩng đầu lên nhìn thấy chín Thiên Lộ kéo dài không dứt, mỗi người đều có cảm giác không nói nên lời.

Lúc này, thân ảnh người thứ chín cũng đã xuất hiện.

Thanh Thanh!

- Sao cô ta lại bị truyền tống vào đây?

- Chắc muốn gom cho đủ chín người a?

- Cũng có thể như vậy.

Lúc này, cho dù cuồng vọng như Minh Kim Cỗ cũng khồng dám trêu chọc Thanh Thanh, bởi vì, tu vi của cô ta đã đạt tới Nguyên Anh Tứ Chuyển. Cho dù Mai Doãn Tuyết cũng thua cô hai cảnh giới.

Đây là bởi vì Thanh Thanh biết rõ bản thân không thể trùng kích đến Cửu Chuyển nên dứt khoát lợi dụng Lưu Ly Khí tẩy rửa huyết nhục và gân cốt của mình, sau đó, bắt đầu trùng kích Nguyên Anh Cảnh.

Đám người này suy đoán chính xác.

Ngay khi Thanh Thanh vừa xuất hiện đã có một giọng nói cổ xưa vang lên.

- Ta là Thủ Hộ Giả của Bồng Lai Tiên Cung, chín người các ngươi đã đến đủ vậy thì hãy bắt đầu hành trình đi.

- Trước mắt chín người các ngươi là chín đường đi, trên mỗi đường đi có huyễn cảnh đánh tay đôi với các người.

- Bây giờ, có ai có câu hỏi gì không?

Minh Kim Cổ trầm ngâm nói:

- Chín đường này có phải bên trong đều giống nhau hay không?

- Chín đường này cho dù ngươi lựa chọn con đường nào thì cũng đều giống ngươi.

- Nhưng mà tu vi chúng tôi không giống nhau a.

- Nếu ngươi vừa bước chân vào Nguyên Anh Sơ Kỳ thì đối thủ của ngươi là Nguyên Anh Sơ Kỳ, tóm lại, các ngươi phải đối đầu với đối thủ cùng cấp bậc với mình.

- Đối thủ của chúng ta toàn bộ đều cùng cấp bậc hả?

Thải Hàm giật mình nói.

- Các ngươi đều là Thiên Kiêu Nhân Tộc, nếu không có chiến lực đứng đầu cùng giai thì còn nói gì đến Thượng Thừa Thiên Mệnh nữa?

- Tiêu chuẩn của khảo hạch là gì?

- Thời gian kiên trì được càng dài thì càng nhận được nhiều ban thưởng.

- Ban thưởng cái gì?

- Ngộ Đạo Tuyền.

Đợi đến không còn ai có câu hỏi nào nữa, chín người Đường Phiên Phiên mới lần lượt lựa chọn đường đi cho mình.

Vừa mới bước chân vào, hai đạo thần niệm lập tức đánh về phía Đường Phiên Phiên, thần niệm của cô cũng ngay lập tức đánh trả.

Sau đó, hai tiếng kêu thảm vang lên, Đường Phiên Phiên nhìn thấy hai thân ảnh vừa mới đánh mình.

Cùng giai?

Sao có thể chân chính cùng giai được?

Nguyên Anh Sơ Kỳ với Nguyên Anh Sơ Kỳ có thể giống nhau được à?

Sau khi sử dụng Thiên Tiên Cửa Biến đánh trọng thương hai thân ảnh này, Đường Phiên Phiên đánh giá chiến lực của họ.

Hai người này khi còn Kim Đan Cảnh chắc đạt đến Bát Chuyển!

Nói các khác, trên thực tế vẫn còn kém một đại cảnh giới.

- Thanh Thanh gặp nguy hiểm?

Lúc này, Đường Phiên Phiên có một dự cảm không tốt, nhưng cô chợt nghĩ kỹ một chút, Thanh Thanh gặp được cao thủ Nguyên Anh Tứ Chuyển, Kim Đan Cảnh không thể nào Bát Chuyển được, nếu không trận khảo hạch này không còn công bằng nữa.

Thủ Hộ Giả Tiên Cung không có khả năng không cân nhắc đến điểm này.

Nghĩ tới đây, trong tay Đường Phiên Phiên xuất hiện một thanh Linh Kiếm, Linh Kiếm thỉnh thoảng phát ra từng tiếng ngâm.

Thật ra, tu vi hiện tại của Đường Phiên Phiên đã không cần sử dụng Hạ Phẩm Linh Kiếm như này nữa, mà chuôi Hạ Phẩm Linh Kiếm này do Hiểu Minh từ Mao Sơn Phái đưa cho cô.

Từ điều này có thể thấy chỗ tốt khi gia nhập tông môn lớn như thế nào.

Nhưng mà Đường Phiên Phiên không có khả năng chỉ vì một thanh Linh Kiếm mà gia nhập tông môn, lấy được nhiều chỗ tốt cũng đồng nghĩa với có rất nhiều trách nhiệm lên bản thân.



- Phong.

Diệp Hạo chậm rãi nói ra.

- Phong?

Ánh mắt Ngộ Đạo Thụ sáng lên:

- Cảm ngộ cho ta.

Diệp Hạo không chần chờ chút nào truyền thụ hết những lý giải vủa bản thân về ký tự này cho Ngộ Đạo Thụ.

Ngộ Đạo Thụ cẩn thận cảm ngộ một chút, trong mắt hiện ra dị sắc nồng đậm.

- Ha ha ha, chuyến đi Địa Cầu lần này không uổng phí a.

Ngộ Đạo Thụ hưng phấn nói.

Diệp Hạo mỉm cười.

Lần này, Diệp Hạo cũng có thu hoạch phong phú.

Bởi vì, lần đầu tiên hắn biết Cổ Phù này gia tăng chiến lực như thế nào.

Sau đó, ánh mắt Ngộ Đạo Thụ rơi vào trên người Diệp Hạo:

- Diệp Hạo, xem như ban thưởng, cậu có thể dưới Ngộ Đạo Thụ ngộ đạo một tháng, đồng thời ta sẽ cho cậu thêm một giọt Bản Nguyên Chi Dịch.

- Bản Nguyên Chi Dịch?

Diệp Hạo giật mình nói.

- Bản Nguyên Chi Dịch của ta ngoài có thể giúp cậu tăng lên tu vi mà không lo căn cơ bất ổn ra, còn có thể giúp con đường tu luyện của cậu sau này dễ dàng hơn rất nhiều.

Ngộ Đạo Thụ giải thích nói.

- Cái này…

Diệp Hạo không có từ chối.

Nói đùa.

Ngộ Đạo Thụ là tồn tại gần với Thần Linh a.

Một giọt Bản Nguyên Chi Dịch của ông ta còn vượt xa máu tươi của Thanh Ma và Vô Cương nữa đó.

- Bản Nguyên Chi Dịch cho dù là ta cũng không có bao nhiêu, nếu không phải cậu giúp ta phá giải Thập Đại Tối Cường Tổ Phù thì ta tuyệt đối sẽ không cho cậu đâu.

Ngộ Đạo Thụ nói xong, một giọt chất lỏng thanh thúy xuất hiện trước mặt Diệp Hạo.

Diệp Hạo không chần chờ chút nào nuốt Bản Nguyên Chi Dịch vào bụng.

Khi giọt Bản Nguyên Dịch vừa tiến nhập vào trong cơ thể, nó lập tức phát ra luồn sức mạnh vô cùng vô tận.

Luồn sức mạnh này làm Diệp Hạo cảm thấy tâm thần như muốn sụp đổ.

Cũng may, Ngộ Đạo Thụ kịp thời xuất thủ phong ấn phần lớn năng lượng Bản Nguyên Dịch vào cơ thể hắn.

- Hả?

Ngộ Đạo Thụ kinh ngạc nhìn Diệp Hạo nói.

Bởi vì dựa theo tình huống bình thường thì tu vi của Diệp Hạo sẽ nháy mắt tăng lên tới Nguyên Anh Kỳ bởi vì chỉ cần một chút Bản Nguyên Dịch cũng đã có năng lượng khó thể tưởng tượng được.

Nhưng mà Diệp Hạo lại không theo tình huống này.

Ngộ Đạo Thụ nhìn Diệp Hạo, lập tức đã hiểu chuyện gì xảy ra.

- Hai loại ý thức trong cùng một thể xác, hai loại ý thức độc lập phát triển, giữa hai bên không ảnh hưởng gì đến nhau.

Ngộ Đạo Thụ chỉ nhìn lướt qua đã nhìn thấu bí mật của Diệp Hạo.

Diệu a!

Không biết kỳ tài ngút trời nào đã nghĩ ra Thần Thông này?

Thời điểu Diệp Hạo đột phá Nguyên Anh Cảnh thì Tâm Ma cũng đột phá Nguyên Anh Thất Chuyển, vì vậy, nhục thân Diệp Hạo cần năng lượng cực kì khủng bố, cũng may Bản Nguyên Dịch ẩn chứa năng lượng thực sự quá nhiều.

Diệp Hạo có thể sử dụng được bao nhiêu đây?

Trong lúc Diệp Hạo tăng lên tu vi thì Bản Nguyên Dịch cũng tăng lên tư chất và linh căn của hắn.

Dù tư chất và linh căn của Diệp Hạo đã cực cao nhưng vẫn như cũ đang tăng vọt lên, đương nhiên, điều này cần tiêu hao rất nhiều Bản Nguyên Dịch.

Nguyên Anh Nhất Chuyển!

Nguyên Anh Nhị Chuyển!

Nguyên Anh Tam Chuyển!

Nguyên Anh Tứ Chuyển!

Khi Diệp Hạo tăng lên đến Nguyên Anh Tứ Chuyển, Bản Nguyên Dịch trong cơ thể hắn đã tiêu hao gần hết.

Đương nhiên, cái này không nói đến Bản Nguyên Dịch bị Ngộ Đạo Thụ phong ấn lại.

- Ta không ngờ tư chất của cậu cao như vậy.

Ngộ Đạo Thụ kinh ngạc nhìn Diệp Hạo nói:

- Cậu có biết một phần Bản Nguyên Dịch đã dùng để cải tạo tư chất của cậu không?

Diệp Hạo cười không có ý tứ.

- Bây giờ trong cơ thể cậu còn lưu lại hơn chín phần Bản Nguyên Dịch bị ta phong ấn lại, ta đề nghị khi cậu đạt đến Chân Tiên Cảnh thì mới được giải phóng những năng lượng này, nếu không…

Sau đó, không cần Ngộ Đạo Thụ nói thì Diệp Hạo đã hiểu.

Nếu trước đó mà bản thân tự tiện giải phong ấn thì cơ thể sẽ không chịu được mà phát nổ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.