Chương trước
Chương sau
Liên Thủ

- ---------------------------------

Loại cảm giác thấy được nhưng không sờ được này khiến thanh niên hắc y gần như nổi điên.

Đường Phiên Phiên không có tâm tư đi quản chuyện này, nàng chỉ tập trung tinh thần đúc thành Thái Sơ Chi Thể mà thôi.

Đường Phiên Phiên lại tiếp tục điên cuồng hấp thu Thái Sơ Chi Khí, Tu Sĩ ngoài trăm bước lại càng cảm thấy khó khăn hơn. Lúc này, căn cốt, huyết nhục, thậm chí Thần Hồn của nàng bắt đầu tản ra khí tức Hỗn Độn.

Sau khi đột phá Cửu Chuyển, Mai Doãn Tuyết cùng Hiểu Minh không đột phá nữa, mà lợi dụng Lưu Ly Chi Khí để rèn luyện Huyết Mạch cùng gân cốt, không thể phủ nhận đây là hành động cực kỳ xa xỉ. Nhưng hành động này lại ảnh hưởng to lớn đến thành tựu tương lai của họ.

Năm người Minh Kim Cổ, Văn Hoa, Thải Hàm, Huyết Liên Hải, Vô Tà cũng lần lượt đột phá Kim Đan Bát Chuyển, rồi bọn họ tiếp tục không hẹn mà cùng tiến hành trùng kích Kim Đan Cửu Chuyển.

Khiến năm người tức giận là dù bọn hắn cố gắng như thế nào cũng không thể trùng kích, ngay cả cảnh giới bình cảnh cũng không nhìn thấy.

Cảnh giới bình cảnh còn không thấy thì lấy cái gì để đột phá?

- Không.

Huyết Liên Hải đỏ hồng mắt gào lên

- Ta không cam tâm.

Huyết Liên Hải vẫn luôn tự xưng là đệ nhất nhân thế hệ trẻ Tà Đạo. Nhưng hiện tại ngay cả bình cảnh Cửu Chuyển cũng không nhìn thấy, đây không phải vả vào mặt hắn sao?

- Chẳng lẽ chênh lệch giữa chúng ta lớn như vậy?

Sắc mặt Minh Kim Cổ âm tình bất định, mặc dù hắn đã sớm biết bản thân có chênh lệch với Mai Doãn Tuyết, nhưng hắn không nghĩ chênh lệch với nàng lớn như vậy, hắn càng không ngờ Hiểu Minh cũng vượt qua hắn.

Sắc mặt Văn Hoa, Thải Hàm, Vô Tà cũng không dễ nhìn.

Bọn họ tự tin có thể dễ dàng trùng kích Cửu Chuyển, nhưng bây giờ bọn họ lại phát hiện, ngay cả bình cảnh cảnh giới cũng không nhìn thấy, ông trời thật biết hố người a?

Ngay lúc này, hắc y thanh niên quay sang nhìn năm người Minh Kim Cổ, nói

- Ta nghĩ các vị ngay cả bình cảnh cảnh giới cũng không nhìn thấy a?

Hắc y thanh niên nói xong, năm cặp mắt như đang muốn giết người quay lại nhìn hắn. Hắc y thanh niên dừng chút rồi chậm rãi mở miệng nói tiếp

- Mai Doãn Tuyết vaf Hiểu Minh đã đạt đến Cửu Chuyển, nếu chúng ta không đạt được Cửu Chuyển, dù bây giờ hay tương lai cũng không có tư cách cùng hai người đó cạnh tranh, cho nên nếu chúng ta muốn Thượng Thừa Thiên Mệnh, nhất định phải đột phá Cửu Chuyển.

- Ngươi muốn nói cái gì?

Minh Kim Cổ mơ hồ đoán được cái gì.

- 6 người chúng ta không có khả năng đều đột phá.

Hắc y thanh niên nói đến đây, trong mắt lóe lên một đạo hàn quang.

Câu này tuy ngắn gọn, nhưng ý tứ lại rất rõ ràng.

Ngay lúc này, năm người Minh Kim Cổ, Văn Hoa, Thải Hàm, Huyết Liên Hải, Vô Tà trong nháy mắt đứng xa nhau một khoảng cách, thần sắc cảnh giác đề phòng đối phương.

- Ta hi vọng các ngươi sớm quyết đoán.

Hắc y thanh niên chỉ hai người Mai Doãn Tuyết, Hiểu Minh nói

- Thấy không? Bọn họ đang rèn luyện huyết nhục cùng gân cốt, thời gian càng lâu chênh lệch giữa chúng ta với bọn họ càng lớn.

Tu Sĩ toàn trường hoàn toàn bị một màn này làm cho kinh trụ.

- Tình huống như thế nào.

- Ngũ Đại Mệnh Tinh sợ phải vẫn lạc một người a.

- Vẫn lạc một Mệnh Tinh, Mệnh Tinh còn lại sẽ được chia đều khí vận cùng cơ duyên. Đến lúc đó, không chừng sẽ có người trong số Mệnh Tinh còn lại có thể đột phá Cửu Chuyển.

Ngũ Đại Mệnh Tinh đều cảnh giác lẫn nhau. Một bầu không khí vi diệu tràn ngập giữa không trung.

Thời gian dần qua, Vô Tà biến sắc, bởi vì Tứ Đại Mệnh Tinh đã vây quanh hắn.

- Các ngươi muốn làm gì?

Sắc mặt Vô Tà bối rối nói.

Đối mặt bất kỳ một Mệnh Tinh nào, Vô Tà đều không sợ, dù không địch lại nhưng vẫn có năng lực tự vệ, nhưng cùng lúc đối mặt bốn cái Mệnh Tinh lại là chuyện khác.

- Bởi vì thế lực Chiết Phiến Sơn Trang yếu nhất.

Minh Kim Cổ phán một câu chân lý.

- Văn Hoa, Thải Hàm, các ngươi là đệ tử Chính Đạo Tông Môn đó, chẳng lẽ hai người các ngươi nhất định phải tham dự vào?

Vô Tà nhìn chằm chằm hai người Văn Hoa nói.

- Chiết Phiến Sơn Trang mọi việc đều thuận lợi, thiên hạ làm gì có chuyện tốt như vậy?

Văn Hoa lạnh lùng nói

- Trên đời này, một là địch nhân, hai là bằng hữu, cứ đơn giản như vậy.

- Nói một câu khó nghe, dù Chính Đạo hay Tà Đạo Tông Môn đều đã sớm muốn hủy diệt Chiết Phiến Sơn Trang.

Thải Hàm nhìn Vô Tà, nói.

- Huyết Liên Hải.

Vô Tà dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Huyết Liên Hải

- Ngươi không để ý tình nghĩa giữa chúng ta sao?

- Tà Đạo Tông Môn thì có tình nghĩa gì?

Huyết Liên Hải cười nhạo một tiếng

- Vô Tà, ngươi đừng nhắc tình nghĩa trước mặt lão tử, chuyện hôm nay sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra thôi, nếu hai ta trao đổi vị trí, ngươi cũng không chút do dự ra tay với ta.

- Ai dám động đến đệ tử Chiết Phiến Sơn Trang ta?

Lúc này, một vị Thái Thượng trưởng lão Trọng Kiếp Cảnh của Chiết Phiến Sơn Trang đứng ra nói.

Ông ta vừa nói xong, cường giả Trầm Ngư Tông, Long Hổ Môn, Thiên Cơ Các, Thị Huyết Tông lập tức bao vây toàn bộ cao tầng cùng đệ tử Chiết Phiến Sơn Trang.

- Các ngươi muốn làm cái gì?

Cao tầng Chiết Phiến Sơn Trang luống cuống.

- Giết.

Ngay lập tức, Tứ Đại Tông Môn ra tay không nhân từ chút nào.

Nếu đệ tử Tông Môn đã làm ra lựa chọn, như vậy trưởng bối bọn họ phải phối hợp theo.

Giết Mệnh Tinh phạm vào tối kỵ, hai Tông Môn khai chiến là chuyện bình thường.

Tứ Đại Tông Môn thấy rõ điều này, nên mới không hẹn mà cùng nhau liên thủ chém giết Chiết Phiến Sơn Trang.

Thực lực Chiết Phiến Sơn Trang không bằng bất kỳ một Tông Môn nào trong bọn chúng, bởi vậy hủy diệt Chiết Phiến Sơn Trang là dễ dàng nhất.

Vô Tà bi phẫn nhìn từng đệ tử Tông Môn bị chém giết

- Các ngươi chết không được yên ổn.

- Ta chỉ biết sau khi ngươi chết, chúng ta vẫn sẽ sống tốt.

Huyết Liên Hải nói xong, lập tức biến thành một mảnh Huyết Hải rộng lớn, trong khoảnh khắc đã bảo phủ Vô Tà trong đó.

- Long Ấn, Hổ Ấn.

Văn Hoa tay trái nắm Long Ấn, tay phải nắm Hổ Ấn, hai đại pháp ấn thành hình lập tức hóa thành 1 Long 1 Hổ đánh tới Vô Tà.

Thải Hàm cầm Linh Kiếm thi triễn Kiếm Quyết, chia làm chín đạo Trường Kiếm hoành hành giữa không trung hợp thành một bộ Kiếm Đồ.

Minh Kim Cổ cầm một cây sáo màu xanh bi

ếc, một âm thanh trấn nhiếp tâm hồn địch nhân xâm nhập vào Thức Hải Vô Tà.

Tứ Đại Mệnh Tinh đều vận dụng tuyệt học.

Đừng nói Vô Tà, cho dù Mai Doãn Tuyết đối mặt Tứ Đại Mệnh Tinh cũng có khả năng bị trọng thương.

Đương nhiên, đây chỉ nói đồng cấp bậc, nếu cảnh giới chênh lệch lớn thì khỏi phải bàn

Quỳ trên mặt đất nhìn cảnh tượng lãnh khốc này, trong mắt Vô Tà lóe lên một tia dữ tợn cùng điên cuồng.

- Ta muốn các ngươi chôn cùng.

Vô Tà nói xong rồi vội vàng nghịch chuyển Chân Nguyên, nhưng ngay lúc này, một đạo huyết khí đã thành công ngăn cản hắn lại.

- Gì vậy?

Khi Vô Tà còn chưa kịp hồi phục tinh thần, thân hình Huyết Liên Hải đã biến thành một mảnh Huyết Hải to lớn bao trùm hắn lần nữa, lấy mắt trần có thể thấy được thân ảnh Vô Tà đang bị hòa tan nhanh chóng.

- Không thể để cho Huyết Liên Hải lấy được huyết nhục tinh hoa.

Minh Kim Cổ nói xong, rồi quăng một sợi dây lên phía trên mảnh Huyết Hải.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.