Chương trước
Chương sau
Đáng giá

- ---------------------------------

Ly thanh tuyền này là một thứ vô cùng giá trị đối với Võ Giả mà nói.

Những giai cấp quyền quý theo Lâm Viễn Đồ toàn bộ đều kích động.

Bọn giai cấp quyền quý này sợ nhất cái gì?

Chính là tuổi thọ.

Hiện tại chỉ cần uống một ly thanh tuyền này có thể tăng 3 ~ 5 tháng tuổi thọ, cho nên bọn họ có ai không kích động?

- Nếu mỗi ngày uống một ly thanh tuyền chẳng phải có thể Trường Sinh Bất Lão?

Ánh mắt La Mạn nóng bỏng nói.

- Không có khả năng.

Âu Dương Hoài Viễn nói:

- Thân thể người đều có mức kháng dược tính nhất định, nếu uống chén thứ nhất có thể gia tăng 4 tháng tuổi thọ, như vậy chén thứ hai chỉ có thể tăng hai tháng tuổi thọ, còn chén thứ ba thì tăng 1 tháng, hiệu quả sẽ dần dần yếu bớt.

- Nếu như vậy tôi muốn ở trong này một tháng.

Trịnh Bá Đạt nói.

Một tháng chẳng phải 3000 vạn sao?

- Chúng tôi có quy định, nơi này chỉ được ở liên tiếp cao nhất bảy ngày.

Minh Nguyệt khẽ mỉm cười nói.

- Cho nên, nguyện vọng này của Trịnh lão hơn phân nữa không làm được.

- Tôi có thể thêm tiền.

Trịnh Bá Đạt cau mày nói.

- Vấn đề ở đây không phải tiền.

Minh Nguyệt nói đến đây tay chỉ các chén nước trước mặt nói.

- Chư vị, mời uống.

Đám người Lâm Viễn Đồ không ai khách khí nói chuyện.

Một chén nước này thế nhưng có thể tăng 3 ~ 5 tháng tuổi thọ a.

Nếu không phải mỗi người đều có một chén thì đã sớm đánh nhau tranh giành.

Mà lúc này Âu Dương Hoài Viễn đi về phía cạnh giếng.

- Đây là cấm địa của Cẩm Tú An Dưỡng Viện người ngoài không được đi vào.

Minh Nguyệt trầm giọng nói.

- Một chén thanh tuyền thì đã có hiệu quả như vậy, trong giếng này khẳng định có Linh Dược hiếm thấy.

Âu Dương Hoài Viễn vừa nói vừa nhích gần hơn về phía miệng giếng.

- Ngài muốn làm cái gì?

Trong mắt Minh Nguyệt lộ ra vẻ không vui.

- Bảo vật thiên hạ, người có đức chiếm đoạt.

Âu Dương Hoài Viễn cười lạnh nói.

Ông ta ngụ ý muốn chiếm đoạt bảo vật.

Nhưng khi Âu Dương Hoài Viễn nói xong một đạo ánh sáng vàng kim đột nhiên xuất hiện, ánh sáng này bao phủ toàn bộ giếng cổ, tiếp đó còn không chút lưu tình đánh bay Âu Dương Hoài Viễn ra xa.

“Ong” một tiếng Âu Dương Hoài Viễn đã rơi xuống đất miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Âu Dương Hoài Viễn giãy dụa vừa chật vật đứng lên, một thân ảnh uyển chuyển đã đè bả vai ông ta xuống.

- Cẩm Tú An Dưỡng Viện không được tùy ý làm bậy, nể tình ông vi phạm lần đầu nên chỉ phế bỏ tu vi.

Tiếng nói của đạo thân ảnh kia vừa dứt Âu Dương Hoài Viễn hét thảm một tiếng, ông ta cảm nhận Nội Lực trong thể nội đang điên cuồng biến mất, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ.

- Ồn ào.

Thân ảnh kia nhìn Âu Dương Hoài Viễn lớn tiếng kêu thảm rồi cắt cổ ông ta luôn, theo sau đó, ông ta ngã quỵ xuống đất.

Một số Võ Sĩ cũng định hành động nhìn thấy cảnh này sợ đến sắc mặt trắng bạch.

Âu Dương Hoài Viễn ít ra cũng đến Luyện Hồn Trung Kỳ nha.

Cứ như vậy bị người ta phế bỏ tu vi, nói cách khác thiếu nữ không thấy võ hình dáng này có tu vi ít nhất cũng đến Võ Đạo Cực Hạn.

Võ Đạo Cực Hạn!

Tồn tại dạng này ai dám động tới?

Trước đó ai nghĩ tới Cẩm Tú An Dưỡng Viện có bối cảnh như thế?

- Sự việc vừa rồi chỉ là chút nhạc đệm.

Thần sắc Minh Nguyệt không có bao nhiêu biến hóa nói.

- Hiện tại tôi mang các vị đi xem nơi ở.

Đám người vội vàng đuổi theo bước chân Minh Nguyệt.

Nếu trước đó bọn họ không để ý gì tới Minh Nguyệt, thì sau khi biết được nội tình của Cẩm Tú An Dưỡng Viện, bọn họ lại thay đổi cách nhìn với Minh Nguyệt.

Vị này tuyệt đối không đơn giản.

- Toàn bộ Cẩm Tú An Dưỡng Viện chia làm ba khu vực, khu vực thứ nhất gồm 360 tòa nhà.

Minh Nguyệt vừa nói vừa đẩy ra cửa lớn của tiểu viện thứ nhất nói:

- Hoa thảo nơi này đều được bồi dưỡng đặc thù, các vị cư trú trong này nên tránh làm hư hại hoa thảo, nếu không số tiền bồi thường sẽ trên trời.

- Chờ chút.

Một tên Võ Giả nói:

- Tại sao tôi cảm thấy trong sân có Thiên Địa Linh Khí?

- Đúng vậy a, tôi cũng cảm thấy Thiên Địa Linh Khí!

Một Võ Giả khác nhẹ gật đầu nói.

- Tiểu Viện này thật sự có Thiên Địa Linh Khí, bởi vì xung quanh tiểu viện có Trận Pháp vây quanh.

Minh Nguyệt đón được ánh mắt đám người nói:

- Ở trong này cư trú sẽ giúp rột rửa tâm thần, cường thân kiện thể, bách bệnh bất xâm.

- Nơi này của các người có Linh Thạch không?

Một Võ Giả đánh giá xung quanh một vòng kinh nghi nói.

- Phía dưới mỗi tòa tiểu viện đều có Linh Thạch, nếu không Tụ Linh Trận không thể gom được cái gì đâu?

Minh Nguyệt nhìn Võ Giả kia nói:

- Linh Thạch trân quý không thuận tiện nói thêm cho chư vị.

- Linh Thạch trong Võ Đạo Thế Gia chúng tôi đều là tồn tại cực kỳ hiếm có, Linh Thạch là vật có tiền cũng không mua được.

Tên Võ Giả kia ánh mắt nỏng bỏng nói:

- Cẩm Tú An Dưỡng Viện các người có bán ra Linh Thạch không?

- Viện chúng tôi không bán Linh Thạch, nhưng tôi nghĩ có thứ sẽ làm các vị thấy hứng thú.

Minh Nguyệt nói đến đây, tay chỉ về tiểu viện nơi xa nói:

- Đó là khu vực thứ hai, khu này có 99 tòa nhà hết thảy, Linh Lực nơi đó cao hơn nơi này gấp 10 lần, nếu trong đó tu luyện có thể làm ít mà công to.

Dừng một cái Minh Nguyệt nói tiếp:

- Bất quá Võ Giả muốn tu luyện ở đó giá cả phải cao hơn gấp 3 lần.

- Nếu gấp 10 lần cường độ Linh Lực thì giá tiền cao gấp 3 lần cũng không gì, đồ vật ngoài thân sao có thể so với tăng lên tu vi.

- Võ Giả chúng tôi có hạn chế gì không?

- Mỗi Võ Giả ở đó tu luyện không được vượt quá một tuần.

Minh Nguyệt cười nói.

- Được rồi, như vậy tôi muốn biết khu vực thứ ba ra sao?

Võ Giả kia hỏi.

- Khu vực thứ ba là Cấm Khu.

Minh Nguyệt thanh âm ngưng trọng nói.

- Nếu ai đặt chân vào thì tự gánh hậu quả.

- Minh Nguyệt Tiểu Thư, làm sao bọn ta biết chỗ nào là Cấm Khu đây?

Lâm Viễn Đồ hỏi.

- Cấm Khu ở đâu chúng tôi sẽ có chuyên gia nhắc nhở, đồng thời mỗi tòa đình viện đều có người hầu, các vị nếu có cái gì không hiểu có thể hỏi các nàng.

Minh Nguyệt nói khẽ.

- Tốt, tiếp đó hi vọng các vị vui vẻ.

Minh Nguyệt giới thiệu rồi liền rời đi.

Sau đó một đám người hầu dẫn những Võ Giả này đi đến tiểu viện của mình.

Mà những giai cấp quyền quý cùng Võ Giả trước tiên mở rộng tin tức về Cẩm Tú An Dưỡng Viện ra ngoài cho giới cao tầng của Thế Tục Giới và Võ Đạo Giới.

Bất luận Thế Tục Giới hay Võ Đạo Giới đều kinh sợ.

- Có thể kéo dài tuổi thọ ở Trại An Dưỡng.

- Có thể cường thân kiện thể, bách độc bất xâm khi ở Trại An Dưỡng! 100 vạn thì 100 vạn, tôi dù sao cũng muốn thể nghiệm một lần.

- Không biết tình huống này của tôi có cứu được không?

Giai tầng quyền quý của Thế Tục Giới nhao nhao tiến về, đồng thời, Võ Đạo Giới cũng không keo kiệt trực tiếp bỏ ra một số tiền lớn.

- Linh Thạch.

- Phía dưới mỗi tòa công trình kiến trúc đều có chôn Linh Thạch.

- Cẩm Tú An Dưỡng Viện đến cùng có bao nhiêu Linh Thạch?

- Người của Thế Tục Giới không có tư cách hưởng dụng Linh Thạch a.

- Võ Đạo Cực hạn thì như thế nào?

- Tông Môn chúng ta chẳng lẽ không có Võ Đạo Cực Hạn?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.