Đã Lâu Không Gặp
- ---------------------------------
Sắc mặt Phương gia Gia Chủ hơi biến đổi
- Khoáng Sơn xảy ra tai nạn.
- Tôi biết Khoáng Sơn các ông vẫn hoạt động bình thường nha.
Diệp Hạo nhìn ông ta một cái thật sâu, rồi nói
- Sở dĩ muộn nửa tháng vì các người đang quan sát, nhỉ?
thân thể Phương gia chủ run lên một cái.
- Không…không có….
- Võ Đạo Thế Gia Phương gia đổi đối tượng rồi hả?
Diệp Hạo thản nhiên cất lời.
Câu nói này khiến ông ta run bần bật, ông không hiểu vì sao Diệp Hạo lại biết rõ như vậy. Nhưng ông ta hiểu đã không thể tiếp tục nói dốc nữa.
- Tôi trước đó quả thật có ý nghĩ này, nhưng cha tôi đã ngăn cản tôi kịp thời.
Phương gia chủ cười khổ nói.
- Lần này, tôi mang theo nhóm Linh Thạch đầu tiên để bồi tội.
- Ông mang theo chỉ vì phòng ngừa thôi.
Diệp Hạo nói đến đây, liếc đối phương một cái, nói tiếp.
- Ông cảm thấy Phương gia thật sự tin tưởng ông à?
- Cậu có ý gì?
Phương gia chủ khẽ giật mình hỏi lại.
- Ngươi còn muốn núp đến khi nào?
Diệp Hạo vừa dứt tiếng, một đạo thân ảnh rên lên thảm thiết rồi từ giữa không trung rơi xuống.
Phương gia chủ nhìn kỹ lại, đây không phải trưởng lão Phiên Hải Cảnh của Phương gia sao?
Phiên Hải Cảnh!
Tồn tại này trong Võ Đạo Thế Gia đã có thể xưng là cao thủ. Nhưng sao lại không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257546/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.