Chương trước
Chương sau
Ra Yêu Vực

- ---------------------------------

Tiếng nói Thanh Ma vừa dứt làm Vô Cương biến sắc.

- Thanh Ma, Quân Lâm Tam Thiên Giới là Đỉnh Cấp Thần Thông của ông.

Vô Cương không nghĩ đến Thanh Ma sẽ truyền thụ cho Diệp Hạo Quân Lâm Tam Thiên Giới.

- Vô Cương, Diệp Hạo có thể là Thần Thể trong truyền thuyết, tôi và ông dù biết thần linh có tồn tại, nhưng chúng ta muốn chân chính trở thành thần còn không biết phải đến ngày thàng năm nào?

Thanh Ma chậm rãi nói ra.

- Mà Diệp Hạo có khả năng cực lớn đặt chân đến cảnh giới này, đến lúc đó chúng ta còn phải nhờ hắn dìu dắt đấy.

Vô Cương ý thức khẽ động, chợt trầm giọng nói.

- Có đạo lý, nếu như vậy, Diệp Hạo, ta sẽ truyền cho cậu Lục Đại Cổ Ấn.

- Cổ Ấn?

Diệp Hạo khẽ giật mình nói.

- Đây là Thần Thông ta lấy được trong một di tích cổ xưa, uy năng cũng không kém hơn Thanh Ma Quân Lâm Tam Thiên Giới.

Vô Cương nhìn Diệp Hạo nói.

- Lục Đại Cổ Ấn chia làm Tam Sơn Ấn, Lưu Ly Ấn, Thời Không Ấn, Vạn Kiếm Ấn, Không Vô Ấn, Đại Đạo Ấn.

Bởi vì thời gian có hạn ta sẽ lập tức truyền Lục Đại Cổ Ấn cùng cảm ngộ của ta truyền lại cho cậu.

Vô Cương vừa nói một tay vừa điểm tại mi tâm Diệp Hạo, tiếp đó Diệp Hạo cảm thấy vô tận cảm ngộ truyền vào thức hải của mình.

- Quân Lâm Tam Thiên Giới của ta là cái thế Ma Công, để tâm ma của cậu thi triển là cực kỳ thích hợp.

Thanh Ma cũng truyền thụ Quân Lâm Tam Thiên Giới thần thông cho Diệp Hạo.

Kinh khủng truyền thừa tràn ngập bên trong thức hải Diệp Hạo, dù tu vi của hắn đã đến Kim Đan Thập Chuyển, nhưng Diệp Hạo vẫn có cảm giác tiếp nhận không nổi.

Nghĩ tới đây trong lòng Diệp Hạo dâng lên cảm giác hoảng sợ, may mắn bản thân hắn trước đó không có tu môn Thần Thông nào, nếu không thức hải có khả năng sẽ bị quá tải mà bạo toái.

- Tốt, con đường kế tiếp phải dựa vào cậu tự đi rồi.

Thanh Ma nói khẽ.

Tiền bối, trước khi các ngài rời đi có thể đưa tôi ra khỏi Yêu Vực không?

Diệp Hạo vội nói.

- Hả?

Thanh Ma khẽ giật mình, chợt nghĩ tới cái gì.

- Cũng đúng, cậu hiện tại không phải đối thủ của tên Tiêu Thiên Yêu kia, cho dù dùng Tâm Ma cũng không được.

- Thiên Yêu rất mạnh sao?

- Thiên Yêu danh xưng vô địch đồng giai, cứ cho có chút nói quá, nhưng cũng cho thấy Thiên Yêu Nhất Tộc mạnh mẽ cỡ nào.

Thanh Ma nhìn Diệp Hạo nói.

- Tên Thiên Yêu này nắm giữ Hạo Nguyệt Bảo Thể, có thể nói dưới toàn bộ Tiên Vực cùng tu vi đều không có bao nhiêu đối thủ.

Dừng một cái Thanh Ma lại nói.

- Bất quá cậu có Tuyệt Thế Thần Thông của hai bọn ta, lại thêm thể chất của cậu còn mạnh hơn Hạo Nguyệt Bảo Thể, cho nên dựa trên lí luận Thiên Yêu không phải đối thủ của cậu.

- Tại sao nói trên lý luận - -?

- Tên Thiên Yêu này dù tuổi tác không lớn, nhưng cũng vượt qua cậu, còn nữa Thần Thông của ta và Vô Cương, cậu nói học được thì sẽ học học được sao?

Thanh Ma nói đến đây đột nhiên nghĩ ra cái gì.

- Cậu mang bình ngọc kia tới đây.

Diệp Hạo lấy bình ngọc ra ngoài.

Thanh Ma tâm thần khẽ động một giọt máu của hắn hiện ra trước mặt, Thanh ma bàn tay giữa không trung đan xen tạo thành một đạo Ấn Ký thần bí, cái Ấn Ký này bao phủ lấy giọt máu lập tức truyền ra một cỗ chấn động kinh khủng tràn ngập bốn phía.

- Tương lai nếu gặp được đối thủ khó giải quyết hãy cho Tâm Ma của cậu dung hợp với giọt máu này, nó sẽ làm tăng sức chiến đấu cho Tâm Ma của cậu trong thời gian ngắn.

- Đa tạ tiền bối.

Diệp Hạo vội vàng nói.

Tâm Ma của Diệp Hạo tu vi cũng đã đạt đến Nguyên Anh lục chuyển.

Có thể nói phổ thông Trong Kiếp Cảnh cũng không phải đối thủ cũa Tâm Ma, bởi vậy nếu thực lực Tâm Ma lại tấn thăng, không thể nói trước dù Địa Tiên Cảnh cũng có thể đánh một trận.

Đối với huyết dịch Diệp hạo cũng không coi trọng lắm.

Bởi vì trên người Diệp Hạo còn có dư thừa tài nguyên tu luyện.

Bất luận nhân uân chi khí hay Nguyên Anh Quả đều có thể cho Diệp Hạo trong thời gian ngắn tăng lên thực lực, đương nhiên hai loại tài nguyên này so ra kém hơn so với huyết dịch của hai vị tiền bối.

Vấn đề là Diệp Hạo không cần phải tăng thực lực nhanh như vậy!

- Đi thôi.

Thanh Ma tiếng nói vừa dứt Diệp Hạo liền cảm thấy một cỗ lực lượng nhu hòa bao khỏa lấy hắn, tiếp đó hắn nhìn thấy Côn Lôn Sơn Mạch to lớn hiện ra trước mặt.

Đúng lúc này Vô Cương kinh nghi nói.

- Thanh Ma, lão có phát hiện toàn bộ dãy Côn Lôn Sơn Mạch tạo thành một cái Bát Quái Đạo Đồ không?

Thanh Ma tinh tế nhìn thoáng qua rồi gật đầu nói:

- Ông không nói ta cũng không có chú ý. Lấy sơn mạch bố trí Bát Quái Đạo Đồ, ẩn ẩn kết hơp Thiên Đạo, không phải ai cũng có thể bố trì được.

- Cái này có tác dụng gì?

Diệp Hạo tò mò lên tiếng hỏi.

- Kích hoạt Bát Quái Đạo Đồ sau đó tu luyện có thể làm ít được nhiều, mà nếu ở vào vị trí trọng yếu của Bát Quái Đồ thì hiệu quả càng thêm to lớn.

Vô Cương nói xong cười như không cười nhìn Diệp Hạo nói.

- Diệp Hạo, về sau cậu phiền phức to rồi.

- Tiền bối có thể ra tay phá giải Bát Quái Đạo Đồ không?

Diệp Hạo trầm ngâm một chút hỏi lại.

- Bố Trí Đạo Đồ này nhất định là một vị cường giả cấp Chân Tiên, lấy năng lực của hai bọn ta bài trừ Đạo Đồ không thành vấn đề, nhưng bọn ta làm hết mọi chuyện rồi thì cậu làm cái gì? Vô Cương nói đến đây tiện tay vung lên, Diệp Hạo liền hướng về nơi xa rơi xuống.

- Tự giải quyết cho tốt.

Vô Cương tiếng nói xa xa truyền đến.

- Đến Tiên Vực nếu muốn tìm ta thì đến Vạn Ma Quật.

Thanh Ma cũng để lại tiếng nói mịt mờ.



Ma Đô!

Diệp Hạo đầu tiên trở về đi đến biệt thự ở Ma Đô.

Mà làm Diệp Hạo kinh ngạc là đám người Đường Phiên Phiên không ở đây, thần niệm hắn quét qua cũng không tìm thấy Võ Đào.

Vô Nha Tử nhìn thấy Diệp Hạo trong mắt hiện lên vẻ không tưởng tượng nổi, chợt Vô Nha Tử bước nhanh về phía Diệp Hạo kích động nói:

- Công Tử, cậu từ Yêu Vực đi ra à?

Diệp Hạo ừ một tiếng hỏi:

- Phiên Phiên đâu?

- Tiểu Thư các nàng đi Ám Tinh Môn tránh nạn rồi.

- Tránh nạn?

Diệp Hạo biến sắc nói:

- Đã xảy ra chuyện gì?

Vô Nha Tử cặn kẽ nói tất cả sự việc phát sinh cho Diệp Hạo.

Sắc mặt Diệp Hạo âm trầm sắp chảy ra nước.

Hắn rất rõ ràng nếu không phải Mao Sơn Phái đứng ra có trời mới biết sẽ phát sinh chuyện gì?

Cha và Mẹ rất có thể bị coi là Long Tộc mà xử tử, thậm chí Phiên Phiên cũng khó thoát cái chết, lúc này Diệp Hạo đối với Tông Môn đã không tình nghĩa gì.

- Vô Nha Tử lão ở nhà chờ, Tôi đi Ám Tinh Môn rước Phiên Phiên về.

Tiếng nói Diệp Hạo vừa dứt liền biến mất trước mặt Vô Nha Tử.

Vô Nha Tử trong lòng máy động.

Nếu trước đó Vô Nha Tử còn có thể nhìn ra tu vi của Diệp Hạo thì bây giờ hắn căn bản không nhìn thấy được Diệp Hạo sâu rộng bao nhiêu nữa.

Cái này - - cái này cũng quá nghịch thiên a?

Nhưng Vô Nha Tử không biết tu vi của Diệp Hạo đã đạt đến Kim Đan Thập Chuyển.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.