Chương trước
Chương sau
Hai Đại Huyền Công

- ---------------------------------

- Ba vạn năm trước, hai chúng ta vì muốn phân cao thấp nên đã đánh nhau, nhưng đánh xuyên qua hết Thiên Khung Vực vẫn chưa thể phân cao thấp được, sau này, hai chúng ta quyết định dùng tinh huyết trong cơ thể mình để giao chiến, hai chúng ta chính là máu tươi của hai vị Bản Tôn ngưng tụ ra.

Vô Cương nói làm người khác kinh ngạc không chết không thôi.

Diệp Hạo nghe thế biến sắc hỏi:

- Một giọt máu tươi đã có uy năng như thế này sao?

- Một giọt máu tươi của lão phu có thể xuyên thủng tinh thần, một sợi lông tóc có thể quét ngang trời đất.

Vô Cương ngạo nghễ nói.

- Đợi khi cậu đến một tu vi nhất định thì cậu sẽ hiểu.

Lúc này, Thanh Ma chậm rãi nói ra:

- Nhưng cậu còn chưa trả lời vấn đề của hai chúng ta.

Diệp Hạo hơi trầm ngâm rồi kể lại chuyện năm đó gặp trung niên thần bí kia một lần.

Không nghi ngờ chút nào, bản thân hai vị này hắn không thể nào trêu chọc nổi, đã vậy thì tốt nhất thẳng thắn nói thật.

Thanh Ma và Vô Cương liếc nhau.

- Không ngờ Thần Linh thật sự tồn tại, tôi và ông khổ sở mười vạn năm tìm kiếm không ngờ lại có thể gặp được ở Hạ Giới này?

Thanh Ma cười khổ nói.

- Chuyện này nói rõ đường đi của chúng ta chính xác, tôi nghĩ nếu Bản Tôn biết chuyện này nhất định sẽ mừng rỡ như điên a.

Vô Cương cười to nói.

- Ừm.

Thanh Ma gật đầu.

Lát sau, Vô Cương nhìn về Diệp Hạo:

- Trước khi chúng ta rời đi, cậu có gì không hiểu có thể hỏi.

- Không phải Kim Đan Cửu Chuyển cao nhất hay sao?

- Sở dĩ khái niệm Thập Chuyển không được lưu truyền rộng rãi mà trên thực tế dù ở Tiên Vực cũng không có bao nhiêu người đến Thập Chuyển cả.

Vô Cương dừng lại rồi nói tiếp:

- Chẳng qua trước mắt cậu có một chuyện nhất định phải giải quyết trước.

- Là chuyện gì?

- Huyết Hải này do tôi và Huyết Ma đồng quy vô tận mà hóa thành Huyết Trì, vì vậy, bất kỳ người nào vào đó thì cũng sẽ có tâm ma đi ra theo.

Vô Cương nói tiếp:

- Nói cách khác, chỉ cần cậu sử dụng lực lượng Kim Đan Cửu Chuyển thì Tâm Ma sẽ trong nháy mắt chiếm cứ bản thể cậu, từ đó trở thành một cỗ máy giết chóc.

- Làm sao để tránh được?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Đơn giản thôi, chém đi.

Vô Cương dứt khoát nói.

- Tâm Ma thật ra là một bộ phận trong cuộc đời cậu, chém đi Tâm Ma thì nhân sinh của cậu sẽ không hoàn chỉnh.

Thanh Ma nhìn Diệp Hạo nói:

- Tiểu tử, cậu có hứng thú tu luyện Quy Nhất Chi Thuật của tôi không?

- Quy Nhất Chi Thuật?

- Nuôi dưỡng Tâm Ma của cậu để nó phát triển lớn mạnh, sau đó dùng nó để rèn luyện tinh bản tâm của cậu càng thêm cường đại.

Thanh Ma chậm rãi nói:

- Điều kiện tiên quyết là hai bên không được chênh lệch bao nhiêu, nếu không cậu có khả năng sẽ bị Tâm Ma thôn phệ.

- Nếu chênh lệch không lớn thì tôi có thể khống chế Tâm Ma phải không?

- Có thể, nhưng chỉ khống chế ở mức độ nhất định, nếu không sẽ ảnh hưởng đến sự trưởng thành của Tâm Ma.

Nghe vậy, Diệp Hạo rơi vào trầm ngâm.

- Tâm Ma chính là mặt tối trong tâm lý của cậu, bởi vậy để tăng trưởng thực lực nó sẽ không từ thủ đoạn.

Lúc này, Vô Cương nhìn Diệp Hạo nói:

- Cứ tiếp tục như thế thì bản tâm cũng sẽ bị Tâm Ma ảnh hưởng, Thanh Ma, ông dám nói không bị Tâm Ma ảnh hưởng không?

- Tốt xấu gì lão tữ cũng tu luyện đến cảnh giới Ma Vương, sao có thể không tùy ý mình quyết định ân cừu chứ?

Thanh Ma cười nói.

- Đây chính là nguyên nhân ông giận dữ tiêu diệt mười tộc à?

Vô Cương cau mày nói.

- Nếu không thì sao?

Thanh Ma hỏi lại.

Diệp Hạo rùng mình một cái.

Thanh Ma nói thì bình thường nhưng Diệp Hạo biết rõ tiêu diệt mười tộc có ý nghĩa gì.

Nói dời núi lấp biển cũng không quá đáng.

- Tiểu tử, tôi không đề nghị cậu tu luyện Quy Nhất Chi Thuật của Thanh Ma!

Vô Cương nghiêm túc nói ra.

- Chẳng lẽ để tiểu tử này tu luyện Trảm Ngã Chi Thuật của ông à?

Thanh Ma cười trào phúng nói:

- Chém bỏ hết thất tình lục dục(1) không còn chút gì hả?

(1) Thất tình gồm: Hỷ, Nộ, Ái, Ố, Ai, Lạc, Dục

Lục dục gồm: Sắc Dục, Thính Dục, Hương Dục, Vị Dục, Xúc Dục, Pháp Dục.

- Thất tình lục dục vốn là gông xiêng tu hành, chỉ có đánh vỡ những gông xiềng này mới có thể dũng cảm tiến tới.

Vô Cương lắc đầu nói.

- Trảm Ngã Chi Thật có thể trảm Tâm Ma hả?

Diệp Hạo đột nhiên hỏi.

- Có thể.

- Nếu nói như vậy không biết tôi có thể cùng lúc tu luyện cả hai môn công pháp này không?

Diệp Hạo trầm ngâm nói.

Thanh Ma và Vô Cương giật mình.

Chợt Thanh Ma vỗ tay cười nói:

- Tiểu tử, cho dù Quy Nhất Chi Thuật của tôi hay Trảm Ngã Chi Thuật của Vô Cương đều là Huyền Công kinh diễm nhất thế gian, cậu xác định tư chất của mình có thể cùng lúc tu luyện hai môn Huyền Công này sao?

- Vãn bối có tự tin này.

Diệp Hạo trầm ngâm nói.

- Nếu nói như thế tôi sẽ truyền cho cậu Quy Nhất Chi Thuật.

Thanh Ma nói xong một đốm sáng đỏ phá vỡ không gian bay đến mi tâm Diệp Hạo, hắn theo bản năng muốn trốn tránh nhưng ánh sáng màu đỏ biến mất không còn nữa.

- Dù gì Huyền Công của ông và tôi cũng chưa phân cao thấp, đã vậy thì để cho tiểu tử này từ từ nghiệm chứng thử xem.

Vô Cương cũng không phải loại người dài dòng, ông ta lập tức truyền thụ Trảm Ngã Chi Thuật cho Diệp Hạo.

Vô số ký ức tràn ngập đến bên trong thức hải của Diệp Hạo.

Hắn không ngừng cắt tỉa hai đại Huyền Công này.

- Chỗ nào không hiểu có thể hỏi tôi.

Thanh Ma nhìn Diệp Hạo nói:

- Trong thời gian ngắn chúng tôi sẽ không rời đi.

Nghe vậy, Diệp Hạo khoanh chân ngồi xuống.

Ưu tiên hàng đầu là phải áp chế Tâm Ma.

Muốn áp chế Tâm Ma cần phải tu luyện Quy Nhất Chi Thuật của Thanh Ma.

Thời gian dần trôi qua, Diệp Hạo đã hiểu Quy Nhất Chi Thuật có ý gì.

Nói ngắn gọn như thế này, Bản Tôn chăn nuôi Tâm Ma để Tâm Ma lớn mạnh rồi dùng nó để kích thích Bản Tôn lớn mạnh, cuối cùng Tâm Ma và Bản Tôn hợp lại làm một.

Mà khi hợp nhất thì tu vi sẽ bạo tăng.

Quy Nhất Chi Thuật không phải ai cũng có tư cách học.

Dù với tư chất tuyệt đỉnh như Diệp Hạo nếu không có Thanh Ma dốc lòng chỉ điểm thì có trời mới biết hắn cần bao lâu thời gian mới luyện thành?

- Nhìn tình huống trước mắt, chỉ cần thời gian ba năm cậu sẽ lĩnh ngộ được.

Một tuần lễ sau, Thanh Ma quan sát Diệp Hạo cười nói ra.

- Không, tôi cảm thấy cần khoảng một tuần lễ nữa thôi.

Ngoài dự đoán của Thanh Ma, Diệp Hạo lại nói như vậy.

- Cái gì?

Thanh Ma giật mình.

Chợt ông ta thấy trong tay Diệp Hạo xuất hiện một viên Thạch Đầu.

- Ngộ Đạo Nguyên Thạch.

- Vận khí của tiểu tử này quả thật nghịch thiên mà.

Lấy nhãn lực của mình, Thanh Ma và Vô Cương sao có thể không biết Ngộ Đạo Nguyên Thạch trong tay Diệp Hạo chứ?

Những năm này, Ngộ Đạo Nguyên Thạch đang dần trưởng thành, nhờ vậy mà thời gian Diệp Hạo ngộ đạo có thể kéo dài hơn.

Đến lúc năng lượng trong Ngộ Đạo Nguyên Thạch tiêu hao hết, những nghi hoặc trong lòng đầu như hiểu rõ.

Diệp Hạo đoán không sai.

Bởi vì sau một tuần lễ, Diệp Hạo đã hiểu thấu triệt để Tầng Một Quy Nhất Chi Thuật của Thanh Ma.

Sau đó hắn tu luyện.

Nữa tháng sau, Diệp Hạo tu luyện thành công tầng một, khi tu luyện thành công, tu vi của hắn bỗng nhiên hạ xuống.

Kim Đan Cửu Chuyển!

Kim Đan Bát Chuyển!



Kim Đan Tam Chuyển!

Kim Đan Nhị Chuyển!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.