Chương trước
Chương sau
Tôi Khinh Cậu, Rồi Sao?

- ---------------------------------

Khi Diệp Hạo xuất hiện ở Côn Lôn đã thấy không ít Tu Sĩ.

Nhưng số lượng Tu Sĩ so với không gian to lớn này lại không tính là gì.

Diệp Hạo liếc mắt thì thấy hai Trận Doanh phân chia rõ ràng.

Chính Đạo thì lấy Tam Tông Lục Môn cầm đầu, Tà Đạo thì lấy 18 tà tông cầm đầu.c Toà

Hai phương Thế Lực chính tà âm thầm đối đầu nhau trong bóng tối, nhưng Diệp Hạo có thể nhìn ra được song phương đều đang tận lực kiềm chế, hắn còn thấy rất nhiều tán tu đang tụ tập thành từng nhóm nhỏ bàn chuyện thiên hạ.

Tán Tu!

Tán Tu là những tu sĩ chiếm được truyền thừa tu đạo, nhưng họ lại không môn không phái.

Tán Tu đông nhất, Chính Đạo hay Tà Đạo đều ít hơn.

Nhưng Tu Sĩ Tông Môn lại xem thường Tán Tu.

Lục bình không rễ ai sẽ quan tâm?

Diệp Hạo vừa tới lập tức đưa đến một số ánh mắt Tu Sĩ, nhưng khi bọn họ thấy tu vi Diệp Hạo, rất nhiều người lại thu hồi ánh mắt lại.

Phân Thân Cảnh!

Tu vi này đến đây chủ yếu học hỏi mở rộng tầm mắt.

- Thiếu niên, bên này.

Khi Diệp Hạo đang dò xét bốn phía, một vị lão giả vẫy tay với hắn.

Diệp Hạo nhìn lại lão giả một chút, rồi đi đến chỗ ông ta.

Diệp Hạo nhìn không thấu tu vi lão giả này, bởi vậy hắn đoán lão giả này ít nhất cũng là cường giả Kim Đan Cảnh.

Trước khi đến đây, Diệp Hạo đã thi triển Thiên Biến Vạn Hóa Thần Thông cải biến tướng mạo và Cốt Linh của mình.

Tướng mạo vẫn rất trẻ, nhưng Cốt Linh lại trên trăm.

Nếu không như vậy, chính tà hai phái sao có thể không chú ý hắn đây?

Diệp Hạo đi đến bên cạnh lão giả, cung kính nói

- Tiền bối.

Lão giả đánh giá Diệp Hạo một chút, nói

- Thiếu niên, cậu đến đây làm gì?

Lão giả đã hơn 300 tuổi, bởi vậy gọi Diệp Hạo là thiếu niên cũng bình thường.

- Tiểu bối đi Côn Lôn Yêu Vực.

- Tiến về Yêu Vực lần này tu vi thấp nhất cũng phải Phân Thân cảnh, nhưng Phân Thân Cảnh đi vào cũng chỉ làm pháo hôi thôi.

Lão giả nhìn Diệp Hạo, nghiêm túc khuyên bảo.

- Lão phu khuyên cậu hãy trở về tu luyện cho tốt, đợi đến khi tu vi cao thâm rồi suy nghĩ đến chuyện khác

- Tiền bối, ý tôi đã quyết.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Tiểu tử cậu ——.

Nghe Diệp Hạo nói như vậy, lão đã biết rõ mình không khuyên nổi, vì một khi tu sĩ đã có quyết định sẽ rất khó thay đổi

- Cũng được, sau khi vào cậu hãy đi bên cạnh tôi.

Trong lòng Diệp Hạo không khỏi cảm thấy một trận ấm áp.

- Còn chưa thỉnh giáo tục danh tiền bối?

- Lão phu Vô Nha.

- Tiền bối gọi tôi là Tiểu Diệp được rồi.

- Ừ.

Khi Diệp Hạo nói chuyện phiếm cùng Vô Nha, hơn mười vị Tu Sĩ giẫm lên quạt xếp bay đến.

- Chiết Phiến Sơn Trang.

- Vô Tà Công Tử.

- Chẳng lẽ lần này, Vô Tà cũng vào Yêu Vực?

- Bế Nguyệt Tông Mai Doãn Tuyết, Long Hổ Sơn Văn Hoa, Thị Huyết Tông Huyết Liên Hải, Bát Đại Mệnh Tinh đến ba vị, Vô Tà cũng đã đến. Chắc chắn sẽ có một hồi long tranh hổ đấu náo nhiệt đây.

- Trầm Ngư Tông Thải Hàm và Diệp Hạo có đến không?

- Trầm Ngư Tông Thải Hàm sẽ đến, nhưng Diệp Hạo có lẽ sẽ không.

Đúng lúc này, một thanh niên mặc bạch sam cầm một Cổ Quyển quỷ dị xuất hiện giữa không trung.

- Cậu là ai?

Trước suy đoán về sự xuất hiện của Diệp Hạo, một trung niên nhìn hắn hỏi.

- Thiên Cơ Các Minh Kim Cổ.

Bạch sam thanh niên như mặc ngọc, tóc theo gió phiêu diêu như Tinh Thần, con ngươi lóe ra vẻ tự tin.

- Thiên Cơ Các?

- Chẳng lẽ là Thiên Cơ Các có thể thôi diễn tương lai với quá khứ sao?

- Thiên Cơ Các không dễ xuất thế, một khi hiện thân lại mang ý nghĩa thế gian sắp có chuyện lớn xảy ra.

Khi Tu Sĩ toàn trường đang thảo luận, trung niên tiếp tục hỏi

- Thiên Cơ Các thật sự có thể thôi diễn quá khứ với tương lai sao?

- Mệnh số người bình thường có thể xem thấu, nhưng của Tu Sĩ sẽ tốn chút thời gian.

Minh Kim Cổ bình tĩnh nói ra.

Lời này không khác gì thừa nhận Thiên Cơ Các có thể thôi diễn quá khứ với tương lai.

- Cậu có phải Mệnh Tinh không?

Trung niên hỏi tiếp.

- Nếu không phải Mệnh Tinh, sao tôi có thể ở đây chứ?

Minh Kim Cổ hỏi ngược lại.

Toàn trường xôn xao.

Không ai nghĩ đến hôm nay lại xuất hiện thêm một Mệnh Tinh nữa.

Bế Nguyệt Tông Mai Doãn Tuyết, Long Hổ Sơn Văn Hoa, Trầm Ngư Tông Thải Hàm, Mao Sơn Phái Hiểu Minh, Thị Huyết Tông Huyết Liên Hải, Chiết Phiến Sơn Trang Vô Tà cùng vị Mệnh Tinh vẫn lạc kia, nói cách khác hiện tại còn một vị Mệnh Tinh không có hiện thế.

- Nếu Thiên Cơ Các có thể thôi diễn quá khứ cùng tương lai, tại sao không bỏ Cửu Đại Mệnh Tinh vào trong túi hết chứ?

Trung niên hơi yên lặng một chút, rồi hỏi.

- Tu Sĩ tu vi càng cao lại càng khó thôi diễn, một số Tu Sĩ có thiên sinh Mệnh Cách cao quý, người như bọn họ rất khó có thể thôi diễn. Ví dụ như Cửu Đại Mệnh Tinh Mệnh Cách cực kỳ cao quý.

Minh Kim Cổ chậm rãi giải thích.

- Hoặc Thiên Cơ Các có thể thôi diễn ra Diệp Hạo không phải Mệnh Tinh, nhưng chúng ta lại không thể thôi diễn được Mệnh Tinh cuối cùng là ai.

- Diệp Hạo dĩ nhiên không phải Mệnh Tinh.

Trong mắt Huyết Liên Hải lóe lên một đạo hàn mang.

- Diệp Hạo không phải Mệnh Tinh thì sao?

Hiểu Minh trầm giọng nói

- Diệp Hạo là huynh đệ tôi, nếu ai động đến hắn thì cũng động đến tôi.

Hiểu Minh tỏ thái độ khiến sắc mặt Huyết Liên Hải biến hóa.

- Hiểu Minh, ngươi có ý gì?

Huyết Liên Hải nhìn Hiểu Minh nói.

- Huyết Liên Hải, ta có ý gì ngươi không cần biết, chỉ cần ngươi hiểu như thế là được.

Hiểu Minh chậm rãi nói ra

- Mệnh Tinh quả thật khó vẫn lạc, nhưng không có nghĩa không thể vẫn lạc.

- Hiểu Minh.

Huyết Liên Hải tiến lên chuẩn bị xuất thủ.

Đối mặt sự cường thế của Huyết Liên Hải, Hiểu Minh không sợ chút nào tiến lên một bước.

Dù tu vi Huyết Liên Hải cao hơn hắn cả một cảnh giới.

Không thể không thừa nhận mỗi cơ duyên phía sau Mệnh Tinh khó có thể tưởng tượng.

Hiện tại, Huyết Liên Hải đã đạt đến Thông Thiên trung kỳ, tiến bộ bậc này cũng chỉ kém Diệp Hạo một chút.

- Huyết Liên Hải, cậu hình như quên lời ta rồi.

Khi đại chiến hai người sắp bộc phát, Mai Doãn Tuyết cao ngạo tuyệt luân hừ lạnh một tiếng. Lúc này, sóng âm từ nàng biến thành vô hình ba động tấn công tới Huyết Liên Hải.

Huyết Liên Hải liên tục lùi lại vài chục bước rồi mới khó khăn ngừng lại.

Toàn trường xôn xao.

Mai Doãn Tuyết xuất thủ với Huyết Liên Hải đã sớm nằm trong dự đoán mọi người, nhưng bọn họ không nghĩ tới song phương lại chênh lệch lớn như vậy.

- Kim Đan Cảnh.

- Mai Doãn Tuyết chắc chắn đã đạt đến cảnh giới này.

- Tôi không cảm thấy Mai Doãn Tuyết đạt đến Kim Đan Cảnh là chuyện ngoài ý muốn, nhưng chuyện ngoài ý muốn là nàng đã đến Kim Đan Tam Chuyển.

- Tam Chuyển?

- Làm sao có thể?

- Nếu Mai Doãn Tuyết muốn, nàng hiện tại có thể tấn cấp Nguyên Anh Kỳ.

- Đáng sợ vl.

- Mai Doãn Tuyết còn muốn một bước lên trời nha.

Huyết Liên Hải tâm tình bất định nhìn Mai Doãn Tuyết, nói

- Mai Doãn Tuyết, cô đừng khinh người quá đáng.

- Tôi khinh cậu thì sao?

Mai Doãn Tuyết lạnh lùng thốt lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.