Dặn Dò
- ---------------------------------
Hiểu Minh vô cùng thần bí.
Đến bây giờ Diệp Hạo vẫn không hề hiểu rõ anh ta.
Cho nên khiến Hiểu Minh gách trách nhiệm Diệp Hạo cũng không hề hổ thẹn.
Những cái khác không nói chỉ riêng việc triệu hoán tổ sư thôi, Diệp Hạo tin tưởng cho dù Trọng Kiếp cảnh đều có thể giết chết.
Nếu nói Luyện Hồn tông ra bài không theo lẽ thường thì Mao Sơn phái càng con mẹ nó ra bài không theo lẽ thường hơn.
Đánh không lại thì đã sao?
Tôi có thể triệu hoán tổ sư a.
Diệp Hạo tuần tra một lần rồi trở vể Linh Dị cục.
Sau khi đến cục Linh Dị Diệp Hạo lật xem các ghi chép sự kiện linh dị mà Hiểu Minh để lại, hắn ra lệnh phân thân hóa thành Hiểu Minh đi điều tra, trong ngắn ngủi một tuần, Diệp Hạo đã gần như xử lý xong tất cả mọi chuyện.
Sau đó Diệp Hạo đứng dậy chuẩn bị về nhà.
Nhưng lúc Diệp Hạo đứng lên, một khí tức băng lãnh khóa trên người hắn.
Bên trong ánh mắt Diệp Hạo lộ một tia hàn quang.
- Người nào?
- Đệ tử Luyện hồn tông bọn ta Huyết Dương chết trong tay cậu, đúng không?
- Tôi chỉ biết vị kia là đệ tử Luyện Hồn tông, về phần có phải Huyết Dương hay không thì tôi cũng không rõ.
Diệp Hạo bình tĩnh nhìn đạo thân ảnh cách đó không xa nói.
- Đã biết đó là đệ tử Luyện Hồn tông mà cậu còn dám xuất thủ? Tôi nghĩ cậu đã chán sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257491/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.