- Anh yên tâm, em nhất định sẽ thi đậu vào Đại Học Trung Y.
Nữ hài hiểu được Diệp Hạo chỉ đang đáp qua loa cho có lệ với cô, bất quá cô đã hạ quyết tâm thi đậu vào Đại Học Trung Y.
Cô gái này còn không ý thức được thi đậu vào Đại Học Trung Y biết bao gian nan khổ sở.
Tuy cô không biết nhưng các giáo viên trong trường đều rất minh bạch.
Toàn bộ Giang Nam, thi đậu vào đó cũng chỉ có hai sinh viên.
Đến cỡ như Lam Tiểu Điệp cũng không có khả năng thi đậu.
Bất quá Diệp Hạo thông qua cách này để kích thích cô nàng cô gắng học tập cũng là một phương thức hay.
Tiểu hài tử đều như thế, nếu ngươi càng không cho nàng làm, nàng lại cố làm.
Nếu như lợi dụng điều này có thể khiến thành tựu sau này của cô bé ngày càng to lớn.
- Còn nữa, anh cũng không thích phong cách của em.
Diệp Hạo đánh giá toàn thân cô gái một cái.
- Vậy buổi chiều em sẽ thay đổi cách ăn mặc của mình lại.
Nữ hài không do dự đáp lại ngay.
- Em tên là gì?
Diệp Hạo hơi hơi trầm ngâm hỏi.
- Em là Lý Duyệt.
- Được rồi Lý Duyệt phải không? Anh nhớ rồi, tháng 9 năm sau, anh hi vọng có thể thấy em ở Đại Học Trung Y.
- Em chắc chắn sẽ làm được.
Lý Duyệt nói đến đây rồi ngồi xuống.
Hành trình đến Tam Trung quyên tặng của Diệp Hạo đều được truyền thông trực tiếp.
Lãnh đạo và các giáo viên Nhị Trung một đám nhìn nhau, trong lòng không nói lên lời.
Huy hoàng này vốn thuộc về Nhị Trung của bọn họ a.
Nhưng cũng chỉ vì Hứa Lệ bức ép, mà Diệp Hạo không thể không rời Nhị Trung
- Tôi giờ rất muốn đi mắng Hứa Lệ một phen.
- Không riêng gì ông đâu, tôi cũng vậy đây nè.
- Nếu Diệp Hạo không rời Nhị Trung, tiền lương của lão tử bây giờ có thể lên đến 6000, 6000 đấy, thu nhập như vậy ở Giang Nam thuộc dạng top rồi.
- Mà Tam Trung còn có các phúc lợi khác kìa, lại càng không nói đến việc giáo viên ưu tú còn được lĩnh thưởng nhà lầu, xe hơi, làm tôi chỉ muốn chuyển qua Tam Trung công tác.
- Tiếc thật.
Nếu như các giáo viên Nhị Trung phiền muộn một, thì toàn bộ lãnh đạo của Nhị Trung đang buồn thối cả ruột rồi.
2 tỉ tiền thi công thiết kế cơ sở dù họ không tham ô, vẻn vẹn chỉ tính đến kiến trúc thường thường thôi đã lên đến ngàn vạn rồi.
Ví dụ rất đơn giản.
Lợp nhà cũng phải lợp bằng xi măng.
Giờ dùng xi măng của Lý gia cũng là dùng, Trương gia cũng là dùng, như vậy thì tại sao ta lại dùng của nhà ngươi?
Đụng tới là hồng bao, tiền hoa hồng, mà mấy cái này là quy tắc ngầm cơ bản.
Mấy lãnh đạo này phân chia thì thường mỗi người cũng mò ra được trăm vạn hay thậm chí mấy trăm vạn.
Nhưng mà tiện nghi bây giờ đều thuộc về bên lãnh đạo Tam Trung hết.
Việc quyên tặng của Diệp Hạo còn kinh động đến cả Tân Hoa Xã.
Vì thế chủ biên của tờ Tân Hoa Xã tự mình viết xuống tám chữ ca ngợi công đức của Diệp Hạo.
- Vì nước vì dân, rường cột nước nhà.
Tân Hoa Xã chính là tiếng nói của Đảng.
Có thể nói Tân Hoa Xã không tùy tiện đánh giá một người.
Bởi vậy nhờ tám chữ này, thanh danh của Diệp Hạo lại được đẩy lên một độ cao mới.
- Fan hâm mộ của Diệp Hạo lại tăng vọt rồi.
- Lần này, Diệp Hạo trở thành thần tượng của toàn dân luôn.
- Bất kỳ một minh tinh tai to mặt lớn nào cũng đều kém một bậc so với Diệp Hạo rồi, bây giờ mà cậu ta mở một buổi hòa nhạc, chắc sợ khán đài sẽ bị chen bể mất.
- Diệp Hạo không biết hát thì mở buổi hòa nhạc làm cái gì?
- Đâu, thằng nào nói Diệp Hạo không biết hát? Chuyện của Diệp Hạo và Trương Nhược Hàm ngươi quên rồi à? Năng lực bắt chước của Diệp Hạo chỉ có thể xứng với hai chữ kinh diễm, cậu ta còn có thể bắt chước như đúc kìa.
- Trương Nhược Hàm có vận khí cũng thật nghịch thiên, bời vì sự xuất hiện của Diệp Hạo tại Hội Trường mà nhân khí tăng vọt, bây giờ đã có thể đánh đồng với các ca sĩ lâu năm khác rồi.
- Tôi còn nghe nói bây giờ rất nhiều minh tinh muốn được hợp tác với Diệp Hạo đấy.
- Mặc dù Diệp Hạo không phải minh tinh, nhưng cậu ta vượt trội hơn bất kỳ ai, còn nữa nếu Diệp Hạo tham gia Show Bitch thì sao nhỉ? Lúc đó chắc bộ phim nào dù dỡ tệ đến đâu chỉ có mặt cậu ta là sẽ được đoạt giải phim có rating cao nhất quá.
Sự tình ở Giang Nam kết thúc tốt dẹp, Diệp Hạo cũng nên chuẩn bị lên đường trờ về Ma Đô.
Hiện tại, công ty Diệp Chí Quốc đang trắng trợn khuếch trương thanh thế nội bộ, bởi vậy vẫn chưa thể tiến về Ma Đô.
Trên đường trờ về Ma Đô, Diệp Hạo nhận được một cú điện thoại.
- Ai thế?
- Đoán xem?
- Thực sư là khách quý nha.
Diệp Hạo lại cười nói.
- Cô làm sao lại gọi điện thoại cho tôi?
- Ba mươi tết tôi gọi điện thoại cho anh không được. Tôi có gửi tin nhắn cho anh đấy anh có nhận được không?
- Không có.
- Không có? Làm sao có thể?
- Này anh thử đoán xem tôi là ai nào? Năm mới vui vẻ!
- À cái tin nhắn ngắn này tôi biết nhưng không có tên nên tôi quên mất.
Đầu dây bên kia tức khắc choáng váng.
- Tên đầu heo này.
- Ví von có hình tượng đấy.
- Diệp Hạo, anh là tên khốn.
- Tôi bây giờ đang lái xe, cô có chuyện gì thì nói đi.
- Diệp Hạo ngày kia là sinh nhật tôi, anh có thời gian tham gia không?
Bên kia trầm mặc một cái rồi nói.
- Sợ rằng không có thời gina.
Diệp Hạo từ chối nói.
- Party sinh nhật của tôi sẽ được tổ chức ở Ma Đô.
- Cái này nói sau đi.
Vẫn thẳng thắng từ chối.
- Uhm.
Bên kia uhm một tiếng rồi tắt máy.
Đường Phiên Phiên an vị bên người Diệp Hạo hỏi.
- Giọng này nghe có chút quen thuộc.
- Chắc em có nghe cô ta hát rồi á.
- Trương Nhược Hàm?
Hai mắt Đường Phiên Phiên sáng ngời.
- Khá đấy.
- Nói đến sao ca nhạc có dính liếu mờ ám với anh thì cũng chỉ có một người thôi.
Đường Phiên Phiên liếc Diệp Hạo một cái.
- Quá dễ để đoán ra mà.
- Chỉ có một người thôi sao?
Diệp Hạo chậc chậc nói
- Anh thất bại quá rồi.
- Anh Phong Lưu hơi ít rồi!
Đường Phiên Phiên trừng mắt nhìn hắn một cái, nói.
- Anh có biết có rất nhiều nữ minh tinh là Fan hâm mộ của mình không? Còn có, tối qua có một người thổ lộ với anh nữa đó?
- Ai vậy?
- Hải Quỳnh.
- Chưa từng nghe.
- Một trong bốn tiểu hoa đán, luận về trình độ thì Trương Nhược Hàm còn kém xa cô ta.
- Cô ta cũng rảnh quá.
- Từ khi xuất đạo đến nay, Hải Quỳnh chưa bao giờ làm việc gì tai tiếng cả, cô ta đăng status trên Weibo rằng muốn anh làm bạn trai của cô ấy, à đúng rồi, tiêu đề các bài báo hôm này chủ yếu nói về việc đó à, nhưng cũng có nhiều người cho rằng cô ta đang cố bú fame anh thôi.
- Anh có nên đáp lại cô nàng một chút không?
- Không có hứng thú.
- Anh không đi tiệc sinh nhật của Trương Nhược Hàm sao?
- Anh với cô ta mới gặp nhau được một lần, cũng không phải bạn bè gì.
Diệp Hạo cười nói.
Mấy giờ sau đó Diệp Hạo lái xe trở về nhà.
Đẩy cửa bước vào, trên ghế sa lon đã đóng một lớp bụi thật dày.
- Bẩn quá.
Đường Đường bịt mũi nói.
- Em đi quét dọn cho.
Mặc Mặc đang muốn tiến lên chuẩn bị quét dọn một phen, Diệp Hạo đã ngăn lại.
- Nhìn đây.
Diệp Hạo vừa nói, tay ấn một cái Ấn Quyết.
Khi Ấn Quyết vừa thành hình, nó hóa thành một đạo ánh sáng chói mắt tràn ngập căn phòng, đợi đến khi anh sáng biến mất toàn bộ bụi trong phòng đã biến mất.
- Đây là gì?
Đường Đường ngạc nhiên thốt lên.
- Khứ Trần Quyết, một tiểu Phép thuật.
Diệp Hạo cười đáo.
- Em muốn học, em muốn học, dạng phép thuật này giúp ích cho dọn việc nhà nè.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]