Trở Lại Trường Cũ
- ---------------------------------
Diệp Chí Quốc mở cửa xe ra rồi chậm rãi khởi động rời khỏi.
Diệp Chính Mậu vội vàng mở của xe ra đuổi theo xe của Diệp Chí Quốc.
- Chú ơi. Diệp Chính Mậu vừa đi vừa gõ cửa xe Diệp Chí Quốc.
Diệp Chí Quốc mở của xe ra hỏi:
- Cậu là ai?
- Cháu là Chính Mậu.
Diệp Chính Mậu kinh ngạc nói:
- Chú, người không nhận ra cháu?
- Ta nhớ mình có một đứa cháu, nhưng trước giờ nó đều vểnh mũi lên trời, dù thấy ta cũng khinh thường chú ý.
Diệp Chí Quốc vừa nói vừa đánh giá Diệp Chính Mậu.
- Cho nên cậu không phải cháu ta.
Diệp Chính Mậu xấu hổ đến mặt mũi đỏ bừng.
Hắn làm sao không nghe ra Diệp Chí Quốc đang nhục nhã mình.
Mà lúc Diệp Chính Mậu định nói gì đó, Diệp Chí Quốc lại nói với gác cổng:
- Về sau không nên để người xa lạ tùy tiện vào biệt thự.
- Ông chủ yên tâm, hiện tại biện pháp kiểm tra của chúng ta đã thăng cấp toàn diện. An ninh tiểu khu nghiêm túc nói.
Diệp Chí Quốc nhẹ gật đầu sau đó nổ xe rời đi.
Diệp Chính Mậu lăng lăng đứng tại chỗ, chốc lát cũng trở về trong xe.
- Chính Mậu, con không sao chứ?
Hứa Văn Mẫn nhìn hắn nói.
- Không có việc gì ạ.
Diệp Chính Mậu cười khổ lắc đầu.
- Đúng là mắt chó coi thường người.
Hứa Văn Mẫn tức giận mắng to.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257481/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.