Quyên Tặng
- ---------------------------------
Diệp Chí Quốc trầm mặc không nói.
Quách Tú muốn ngăn cản nhưng trước mặt Đường Phiên Phiên cũng không tiện nói thêm.
Dù sao Quách Tú còn muốn quan tâm đến hình tượng mẹ vợ a.
Diệp Đống Chi đứng bên người Hàn Phong không ngừng rùng mình, Diệp Chí Quốc trầm mặc một hồi rồi thở dài một hơi.
- Vào đi.
Trên mặt Diệp Đống Chi lộ thần sắc kích động, chợt Diệp Chí Dân cùng Hứa Văn Mẫn đỡ ông đi đến trước mặt Diệp Chí Quốc.
Ba!
Diệp Chí Quốc giật mình.
Kì thật giờ khắc này người ngơ ngẩn đâu chỉ riêng Diệp Chí Quốc.
Ngay cả Diệp Hạo cũng không nghĩ rằng Diệp Đống Chi lại tự tát mình như vậy.
- Cái tát này là cha không làm tròn trách nhiệm của một người cha.
Diệp Đống Chi nói đến đây lại tát bản thân một cái nữa.
- Cái tát này là cha không làm tròn trách nhiệm của một người ông.
Ngay lúc Diệp Đống Chi chuẩn bị lại tát thêm một cái thì Diệp Chí Quốc ngăn cản.
- Chuyện quá khứ thì cứ để cho nó trôi qua đi.
- Chí Quốc…
Diệp Đống Chi hi vọng nhìn Diệp Chí Quốc nói.
- Con tha thứ cho cha sao?
- Tôi…
Diệp Chí Quốc há to miệng, hai từ tha thứ vẫn không thể nói ra lời.
- Tất cả đứng ngoài sân làm gì, vào đi, mọi người vào trong phòng ngồi đi.
Diệp Minh Nhạn đi lên giải phóng bầu không khí nặng nề, hòa nhã nói khẽ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257467/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.