Chương trước
Chương sau
Chấp Pháp Sứ

- ---------------------------------

Nhà Hứa Manh Manh ở Ma Đô.

Trong lúc đợi Hứa Manh Manh, Trương Lan nhận được một cuộc gọi.

- Tôi muốn đi một chuyến tới Võ đạo cục.

Chung Cực Toàn Năng Học Sinh Trailer

- Có chuyện gì xảy ra à?

- Ngoại ô phía Nam Ma Đô xuất hiện một nhóm người không rõ lai lịch.

Trương Lan trầm giọng nói.

- Không ít thành viên Võ đạo cục đều đã đến đó.

- Cô đi đi, nếu không thể ngăn cản được thì gọi cho tôi.

Diệp Hạo nói khẽ.

Diệp Hạo không hề lo lắng cho sự an toàn của Trương Lan.

Tu vi Võ đạo của Trương Lan đã đạt Tiên Thiên sơ kì, hơn nữa những chiến kĩ mà Trương Lan nắm đều thuộc loại cao cấp nhất, bởi vậy đối mặt với võ giả bình thường, Trương Lan có thể vượt cấp khiêu chiến. Nhưng nếu Trương Lan không địch lại thì trên người cô vẫn còn lưu lại Hộ thân phù của hắn.

Hộ thân phù có thể ngăn cản một kích của cường giả Ích Cốc cảnh.

Kì thật những ngày này Diệp Hạo cũng không phải không làm cái gì.

Tu vi Diệp Hạo tăng đến Ích Cốc cảnh, phân thân của hắn cũng đồng tời tiến giai, ba phân thân Diệp Hạo đều thuận lợi tăng lên tới chín đại phân thân.

Chín cái phân thân ngoại trừ hai cái âm thầm bảo hộ cha mẹ, bảy cái còn lại đều ở Ma Đô trấn thủ, đoạn thời gian này Ma Đô không hề có những sự việc kì quái xảy ra, có thể nó đa phần đều là công lao của Diệp Hạo.

Một lát sau Hứa Manh Manh đẩy hai cái vali tới.

- Trương Lan đâu rồi?

- Trương Lan đi chấp hành nhiệm vụ.

Diệp Hạo nói đến đây nhanh chóng dời đề tài.

- Nữ sinh các cô đều mang theo nhiều đồ như vậy à?

- Mới có hai vali thôi mà.

Hứa Manh Manh chu môi nói.

- Không phải trong vali cô toàn quần ảo bẩn chứ?

- Tôi làm gì lười như vậy.

- Chuyện này khó mà nói được.

Diệp Hạo vừa nói vừa giúp Manh Manh bỏ hai vali vào trong cốp xe.

Mặc dù hiện tại tu vi võ đạo của Hứa Manh Manh hiện tại không yếu, nhưng những việc tốn sức này nên để nam nhân làm.

- Nhà của cô ở đâu?

Diệp Hạo hỏi.

Hứa Manh Manh tìm trên bản đồ địa chỉ nhà mình.

- Chỗ này.

Hứa Manh Manh chỉ vào một khu nhỏ tên Tử Kim nói.

- Khu Tử Kim.

Diệp Hạo suy nghĩ một cái đã tin chắc bản thân quả thực chưa từng nghe qua tiểu khu này.

- Khu cũ.

Hứa Manh Manh nói khẽ.

Diệp Hạo lái xe đến khu Tử Kim mới phát hiện khu này thật đã có tuổi rồi.

Đây chỉ là một tòa nhà chung cư cổ xưa.

- Tai sao nơi này còn chưa được khai phá?

Diệp Hạo hiếu kì hỏi.

- Cũng đã tính quy hoạch, nghe nó năm sau chuẩn bị khai phá.

Hứa Manh Manh trả lời.

- Nói như vậy cô rất nhanh sẽ trở thành kẻ phá hủy đời thứ hai rồi.

Diệp Hạo trêu ghẹo nói.

Trên thực tế điều Diệp Hạo nói không phải không có căn cứ.

Ma Đô đang quốc tế hóa các đại đô thị, không có mấy người không nguyện ý khai phá cả.

Bởi vì chính phủ bồi thường rất hợp lý.

Hứa Manh Manh ngại ngùng cười cười không đáp.

Phòng ốc khu nhà Đồng Tử này thuộc loại truyền thống cũ kĩ ngày xưa.

Diệp Hạo giúp Hứa Manh Manh xách vali lên cầu thang, nhưng cảm giác bốn phía đều âm u.

- Cẩn thận một chút.

Hứa Manh Manh nói khẽ.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

Lúc hai người vừa mới đi đến lầu hai, Hứa Manh Manh đột nhiên phát lạnh, cô nhìn thấy một nữ tử mặc áo hồng đang che dù từ xa xa chậm rãi đi tới.

Trên người hồng y nữ tử còn mang theo một cái chuông nhỏ.

Lúc cô bước đi chiếc chuông đều vang lên.

Hứa Manh Manh muốn nhìn thấy rõ nhưng Diệp Hạo đã che mắt cô lại.

- Không nên nhìn.

Hứa Manh Manh đang định hỏi nguyên nhân thì đột nhiên không khí xung quanh lạnh như băng tăng lên gấp mấy lần, càng khiến cô bất an chính là cô cảm thấy nữ tử kia đang đứng bên cạnh mình.

- Đừng nghe.

Nói xong, thần niệm Diệp Hạo nhanh chóng bao vây thân thể Hứa Manh Manh lại, hoàn toàn ngăn cách cô cùng ngoại giới.

- Chàng thiếu niên, cậu nhìn rõ tướng mạo của tôi, cậu nghĩ tôi nên làm gì để trừng phạt cậu đây?

Thanh âm hồng y nữ tử khàn khàn, có cảm giác như từng chữ đều xuất hiện từ trong khẽ răng.

- Không ngờ Chấp pháp sứ của Địa phủ lại hiện thân ở Dương gian.

Diệp Hạo nhìn chằm chằm hồng y nữ tử, trầm giọng nói.

- Rất có kiến thức.

Hồng y nữ tử thản nhiên nói.

- Hiện tại Địa phủ đang náo động sao?

Diệp Hạo tiếp lấy hỏi.

- Chàng thiếu niên, cậu còn chưa trả lời vấn đề của tôi.

Hồng y nữ tử lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Hạo.

- Tôi cần trả lời cô vấn đề gì?

Thanh âm Diệp Hạo lạnh lùng đáp lại.

- Chấp pháp sứ địa phủ còn không dọa được tôi đâu.

- Làm càn.

Hồng y nữ tử nói xong, chiếc dù hồng trong tay bay lên, bàn tay trắng nõn của cô đáng về phía Diệp Hạo.

Diệp Hạo tức khắc cảm giác được toàn bộ không gian xung quanh đang bắt đầu ngưng kết.

Đúng, là ngưng kết.

Hồng y nữ tử đánh ra Âm hàn chi lực làm toàn bộ không gian đóng băng.

Hiện tại Diệp Hạo có lẽ chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi tử vong đến.

Một ngón tay hồng y nữ tử đâm tới Diệp Hạo, móng tay biến dài ra nhưng khi móng tay chuẩn bị chạm vào người Diệp Hạo, sắc mặt cô khẽ biến đổi.

Bởi vì thân ảnh Diệp Hạo giống như bọt biển trong khoảnh khắc đã bể nát.

Tàn ảnh!

Hồng y nữ tử âm trầm nhìn bốn phía.

- Không có khả năng.

Vừa nãy cô mới phong ấn không gian cơ mà.

Tu vi Diệp Hạo cùng lắm mới đến Ích Cốc cảnh, sao có thể hiểu được không gian chi thuật?

Thần niệm Hồng y nữ tử bao phủ bốn phía đã thấy một đạo tàn ảnh đang chạy ra xa.

Cô nàng hừ lạnh một tiếng thân hình nháy mắt đã biết mất.

Diệp Hạo còn không chạy bao xa đã cảm giác được phía sau có một đạo thân ảnh đang đuổi theo mình.

- Cậu cảm thấy mình có thể chạy thoát khỏi bàn tay tôi sao?

Hồng y nữ tử nói xong liền xuất xuất ra một chưởng về phía Diệp Hạo, hắn cảm thấy bản thân mình đang bị giam cầm.

Không Gian Chi Thuật!

Thời điểm nguy cấp, Diệp Hạo lại lần nữa thi triển Không gian chi thuật.

Hồng y nữ tử nhìn thấy Diệp Hạo quỷ dị biến mất, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc.

- Làm sao có thể?

Ngay lúc cô kinh ngạc một đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt cô.

Hồng y nữ tử chăm chú nhìn đã thấy rõ bản chất của thân ảnh này.

- Chỉ là một phân thân cũng muốn ngăn cản ta?

Một chưởng của hồng y nữ tử đánh xuống, phân thân Diệp Hạo vừa mới triệu hoán đã bị đánh nát.

- Tôi xem cậu định chạy đi đâu?

Thân hình hồng y nữ tử lóe lên mấy lần đã đuổi kịp Diệp Hạo.

Diệp Hạo cảm thấy thật oan uổng a.

Bản thân tốt bụng đưa Hứa Manh Manh về nhà, làm sao lại đụng phải Chấp pháp sứ Địa phủ đây.

Còn nữa, bản thân cùng lắm mới nhìn cô ta một cái tại sao cô ta lại muốn truy sát mình không chết không thôi không biết.

- Đứng yên lại cho ta.

Thanh âm hồng y nữ tử vừa rơi xuống, Diệp Hạo cảm thấy không gian xung quanh đã trở nên đông cứng.

Lúc Diệp Hạo khởi động Không gian chi thuật hắn khiếp sợ nhận ra bản thân mình không thể thoát được nữa.

Diệp Hạo hơi trầm ngâm đã hiểu đối phương đã củng cố không gian.

Đáng chết!

- Có bản lãnh thì chạy tiếp đi.

Hồng y nữ nhìn Diệp Hạo, trong mắt đầy sát khí.

- Có gan thì giết tôi đi.

Diệp Hạo vươn cổ nói.

- Cậu nghĩ tôi không dám à?

Hồng y nữ tử nói đến đây vung tay về phía Diệp Hạo, sau một khắc vị trí khu vực Diệp Hạo trong nháy mắt sụp đổ.

Không gian sụp đổ.

Sụp đổ chôn vùi toàn bộ vật hữu hình theo nó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.