- Tu vi của cô dừng tại Ích cốc cảnh tầng hai bao lâu rồi?
Diệp Hạo nhìn thoáng qua Hắc Môi nói.
- Cho tôi nửa năm có lẽ tôi có thể đột phá.
Hắc Môi hơi trầm ngâm rồi trả lời.
- Nửa năm? Quá dài.
Diệp Hạo nói xong, chỉ một ngón tay vào Hắc Môi, một sợi nhân uân chi khí (năng lượng tinh thuần) tràn vào trong cơ thể cô, Hắc Môi lập tức cảm nhận được tu vi của bản thân đang tăng vọt.
Trong vài phút ngắn ngủi, tu vi Hắc Môi tăng vọt đến Ích Cốc cảnh tầng hai đỉnh phong, cỗ lực lượng vẫn dẫn dắt Chân nguyên trong cơ thể cô vọt thẳng đến bình cảnh.
Một lần!
Hai lần!
Trùng kích lần thứ ba, bình cảnh Hắc Môi liền bị phá tan, tu vi Hắc Môi thuận lợi tăng lên Ích Cốc cảnh tầng ba.
Lúc này nhân uân chi khí trong tay Diệp Hạo cũng tiêu tán.
- Đây là cơ duyên mà tôi nói đến.
Diệp Hạo quét mắt nhìn toàn trường một cái rồi thản nhiên nói.
Thần sắc đệ tử Ám Tinh Môn nhìn Diệp Hạo chuyển thành lửa nóng.
Diệp Hạo tùy tiện đã khiến tu vi Hắc Môi lên Ích Cốc cảnh tầng ba.
Phải biết Tu Sĩ tranh giành cái gì?
Thời gian a!
- Thiếu tông chủ, sao cậu không thí nghiệm trên người tôi a?
Mao Sơn một bên u oán nhìn Diệp Hạo.
- Bởi vì cậu xấu quá.
Diệp Hạo không khách khí chút nào trả lời.
- Ông này cũng thuộc hạng nhìn bề ngoài cmnr.
Mao Sơn nhìn Diệp Hạo, thần sắc càng thêm u oán.
- Cơ duyên ở ngay trước mắt, về phần có thể nắm chắc hay không thì phải nhìn nỗ lực của cậu.
Diệp Hạo nói xong hoạt động gân cốt một chút.
- Tôi có chút mệt mỏi rồi, đi nghỉ ngơi một tý đây.
Hắn không ngờ rằng Diệp Hạo lại biết đạo lý cây gậy và củ cà rốt.
Vừa đấm vừa xoa mới là cách chỉ huy tốt nhất.
Đạo lý rất đơn giản, nhưng người thật sự hiểu thì không có mấy.
Rời khỏi phòng nghị sự, Diệp Hạo thấy Tô Tiểu Ngư nhìn mình có chút quái dị.
- Có vấn đề gì thì nói thẳng ra đi.
- Tại sao thân thể cậu có thể mạnh như vậy?
- Cô không phải đã biết sao?
- Cậu bất quá chỉ mới đến Ích Cốc cảnh, uy lực Tiên thể có thể bộc phát mấy phần? Tôi luôn có cảm giác cậu còn che giấu cái gì đó.
Trong lòng Diệp Hạo trầm xuống, nhưng trên mặt vẫn không có biến hóa.
- Tôi giấu cái gì chứ?
Tô Tiểu Ngư không tỏ rõ ý kiến mà dời chủ đề.
- Chiêu cuối cùng cậu thi triển thuộc thần thông nào vậy?
- Ngũ hành thần thông.
Diệp Hạo nghi ngờ nhìn Tô Tiểu Ngư nói.
- Ngũ Hành hợp nhất, cô có thể xem thấu mà.
- Nhưng uy lực Ngũ Hành hợp nhất của cậu quá kinh khủng.
Tô Tiểu Ngư cũng không phải người dễ bị lừa gạt như vậy.
- Tôi cũng không biết.
Diệp Hạo nhúng vai đáp.
Sao hắn lại không biết lý do Ngũ Hành thần thông của bản thân khủng bố chứ.
Bởi vì Ngũ Hành thần thông chính là bảo mệnh thần thông của Hắc Long.
Tô Tiểu Ngư nhìn Diệp Hạo thật sâu một cái nói.
- Cậu đã chiếm được thần thông gì khi vào Thanh Đồng tiên điện thế?
- Cô không phải đã hỏi rồi sao?
- Tôi cảm thấy cậu đang gạt tôi.
- Cái này tôi không hề nói xạo nha.
Diệp Hạo đáp.
- Được rồi, tôi tạm thời tin cậu.
Tô Tiểu Ngư quyết định không xoắn xuýt vấn đề này nữa.
- Tiểu Ngư, tôi muốn biết tu sĩ đến Địa Tiên cảnh có thể tấn thăng lên thêm hay không?
Diệp Hạo đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.
- Có thể nói, khi tu vi đến Địa Tiên cảnh sẽ bị kẹt lại.
Tô Tiểu Ngư nhẹ gật đầu.
- Trừ phi gặp được cơ duyên nghịch thiên đặc biệt.
- Thật sao?
- Còn nữa, cậu vừa mới gọi tôi là gì vậy?
Tô Tiểu Ngư trợn mắt hỏi lại.
- Cái này… cô không cảm thấy mình già khi tôi gọi bằng tiền bối sao?
Diệp Hạo nhìn Tô Tiểu Ngư, ngại ngùng nói.
- Bình thường làm gì có một vị tiền bối xinh đẹp trẻ tuổi như thế này chứ, hè hè?
- Miệng lưỡi trơn tru.
Tô Tiểu Ngư hừ lạnh một tiếng.
Diệp Hạo cười hắc hắc nói tiếp.
- Tiểu Ngư, cô có Thượng Phẩm Linh Bảo không?
- Có a.
- Thượng phẩm Linh bảo không phải rất trân quý sao?
- Nếu Địa Tiên mà không có Thượng phẩm Linh bảo cũng không thể không được a.
- Vậy cô cũng có Tiên Bảo hả?
Diệp Hạo hỏi tiếp.
- Tiên Bảo?
Tô Tiểu Ngư lắc đầu.
- Tam tông Lục môn có thể sừng sững không ngã cũng vì bọn hắn có Tiên bảo thủ hộ.
- Tiên Bảo mạnh như thế sao?
- Mỗi một kiện Tiên Bảo đều hàm chứa uy năng không thể tưởng tượng được, giống như Long Hổ ấn của Long Hổ Sơn, một khi khởi động sẽ hóa thành Long Hổ Tiên thú, cho dù Địa Tiên cường giả đối mặt cũng phải nhượng bộ lui binh, nếu vận khí không tốt có thể chết ngay tại chỗ.
Diệp Hạo nghe vậy mới hiểu được lúc trước tại sao Hiểu Minh nói Long Hổ trại có năng lực giết chết Địa Tiên cường giả.
Át chủ bài trong miệng Hiểu Minh rất có thể là Tiên Bảo.
- Làm sao tự nhiên lại hỏi câu này?
- Hiếu kỳ thôi.
Diệp Hạo không nói cho Tô Tiểu Ngư biết trong tay bản thân cũng có một kiện Tiên Bảo.
Hắn sở dĩ không nói vì lòng người khó dò, hắn không xác định Tô Tiểu Ngư có vì Tiên Bảo mà trở mặt với mình hay không?
...
Thái Sơn!
Thái Sơn có địa vị hết sức quan trọng ở Trung Quốc.
Nơi tế trời!
Mà Kō Mitsuru J Quốc khiêu chiến Khinh Y ở Thái Sơn khiến nhiều người Trung Quốc cảm thấy khó chịu.
Từ lúc Kō Mitsuru tuyên bố khiêu chiến Khinh Y, trên Thái Sơn liền kín người hết chỗ, chính phủ vì an toàn không thể không kiểm soát chặt chẽ dòng người, nếu không có trời mới biết sẽ phát sinh chuyện gì?
Mà hôm nay Khinh Y và Chu Uyển Thanh, Ninh Huyên, Quắc Quắc đồng hành đi đên Thái Sơn, Ngọc Thanh Cung.
Ngọc Thanh Cung từ sớm đã hội tụ toàn bộ cao thủ cờ vây thế giới, người không nổi tiếng nhất định sẽ không được vào. Mà ngoại trừ những cao thủ cờ vây còn có những người nổi tiếng khác và đám kí giả.
Đương nhiên, không thể thiếu các quan viên chính phủ.
Mà ngay lúc Khinh Y xuất hiện, một thanh niên mặc một bộ Võ Sĩ Nhật mỉm cười đi tới chào cô nàng.
- Khinh Y Tiểu Thư, Kō Mitsuru cung kính bồi tiếp đã lâu a.
Thần sắc Khinh Y khẽ giật mình.
Ánh mắt Chu Uyển Thanh cũng lóe lên một cái.
Tên bổng tử này nhìn qua như khiêm tốn, kì thực hắn đang trách Khinh Y tới trễ.
- Người J các ông không phải quen với việc chờ đợi rồi sao?
Chu Uyển Thanh nhìn Ko Mitsuru cách đó không xa thản nhiên đáp.
Đối mặt với lời trào phúng của Chu Uyển Thanh, Kō Mitsuru giả vờ như không nghe được gì hết.
Hắn vẫn biểu hiện như một người khiêm tốn nói.
- Đã sớm nghe qua Kinh Y tiểu thư là cao thủ trong giới cờ vây Trung Quốc, hôm nay có thể ở nơi tế trời này giao thủ cùng cô, Ko Mitsuru tôi rất hãnh diện.
- Mời.
Khinh Y khẽ vươn tay nói.
- Mời.
Kō Mitsuru nhấc chân đi đến bàn cờ được đặt trên đài cao.
Khinh Y ngồi trước mặt bàn cờ rồi nhìn qua một trung niên phía xa xa.
Bùi Hạo!
Ánh mắt Bùi Hạo nhìn Khinh Y lóe lên thần sắc cổ vũ.
Khinh Y chính là đệ tử mà bà ta yêu thương nhất.
Bà hi vọng Khinh Y có thể tiếp nhận y bát truyền thừa của mình.
Đáng tiếc tất cả bản lĩnh Khinh Y chỉ học được sáu phần, nếu không, khi đối mặt với Ko Misturu sẽ không có một chút áp lực nào không giống như hiện giờ a.
Bùi Hạo biết rõ Khinh Y đang chịu áp lực rất lớn.
Bởi vì toàn bộ giới cờ vây Trung Quốc ngoại trừ Kinh Y thì chỉ còn mỗi bà.
Mà lấy thân phận của bà cũng không tiện ra ứng chiến.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]