Chương trước
Chương sau
Tiên Điện Mở Ra

- ---------------------------------

- Tôi có thể hỏi cậu mấy câu được không?

- Hỏi đi.

- Video từ đâu mà có vậy?

- Cô nếu tắt camera cô đang giấu trên áo đi thì tôi sẽ nói.

Diệp Hạo nhìn vào một chiếc cúc áo của Văn Tinh.

- Cậu là yêu nghiệt hả?

Văn Tinh kinh ngạc hỏi lại.

Vừa nói, tay cô cũng tắt camera trên cúc áo mình.

- Bây giờ, câu nói được chưa?

- Được.

- Cậu nói chuyện đi chứ.

Văn Tinh đợi một lúc nhưng Diệp Hạo không nói tiếp, liền hỏi.

- Nói cái gì?

Diệp Hạo mờ mịt hỏi lại.

- Video từ đâu có?

Văn Tinh hỏi.

- Không thể trả lời.

- Đối với tôi cũng phải giữ bí mật à?

- Tôi với cô quen hả?

- Cậu… Cậu… Vậy cậu có thể nói cho tôi, tại sao cậu chọn trại An Dưỡng Cẩm Tú làm phòng chữa bệnh không?

- Bởi vì ông chủ phía sau An Dưỡng mời tôi đến.

- Mời cậu làm cái gì?

- Làm cho Viện An Dưỡng Cẩm Tú nổi tiếng.

Diệp Hạo nói xong, thuận miệng nói tiếp:

- Thật ra còn một việc nữa.

- Việc gì?

- Phòng khám bệnh của tôi do hiệu truognwr Hoa Tư thông qua quan hệ phê chuẩn, cho dù không đạt tiểu chuẩn vệ sinh thì vẫn có thể sử dụng bình thường.

Diệp Hạo nhìn Văn Tinh cười nói.

Văn Tinh giật mình.

- Cậu… Tại sao lúc trước cậu không nói?

- Bởi vì nêu lúc đó tôi nói chuyện này ra, hai tên sâu mọt kia sao bị phát hiện được?

Văn Tinh nhìn chằm chằm Diệp Hạo thật lâu sau mới nói tiếp:

- Bây giờ, tôi mới ý thức được, làm kẻ thù của cậu là chuyện ngu xuẩn cỡ nào.



Lúc Diệp Hạo đi đến phòng khám, Trương Lan và Hứa Manh Manh đã đến.

- Khoảng thời gian này, hai người tu luyện tâm pháp nội lực như thế nào?

Diệp Hạo hỏi.

- Tôi còn chưa lưu thông toàn thân.

Hứa Manh Manh nói nhỏ.

- Đã đến cấp độ liên tục không ngừng.

Trương Lan nói xong cung hơi lo lắng hỏi:

- Chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến tôi…?

Trương Lan muốn nói có ảnh hưởng đến căn cơ võ đạo không thì Diệp Hạo cắt lời:

- Sẽ không, cô chỉ cần để ý tu luyện.

- Ừm.

Thấy Diệp Hạo chắc chắn, Trương Lan không lo lắng nữa.

- Cô đã tu luyện đến cấp độ này rồi sao?

Hứa Manh Manh kinh ngạc nhìn qua hỏi Trương Lan.

- Tôi có hơi đặc biệt.

Trương Lan nói nhỏ với Hứa Manh Manh.

- Hôm nay, tôi sẽ tiếp tục dạy châm quyết cho hai cô.

Diệp Hạo nói.



Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua như vậy.

Diệp Hạo ngày nào cũng chữa bệnh cho những người bệnh.

Diệp Hạo chữa khỏi phần lớn bệnh nan ý làm cho những nghi ngờ từ từ yếu bớt. Hiện tại, các bác sĩ nước ngoài cũng bắt đầu nghiên cứu Thuật Ngân Châm Điểm Huyệt của Diệp Hạo.

Bởi vì, Thuật Ngân Châm Điểm Huyệt có thể chữa khỏi những bệnh mà khoa học không thể.

Trong đó, nổi bật nhất là một người đàn ông bị AIDS.

Ông ta là một trường hợp đặc biệt được các quốc gia Tây Âu rất chú ý.

Bệnh AIDS trong người ông chỉ trong vong năm phút đã được chữa khỏi, chuyện này vượt qua khỏi nhận biết của tât cả bọn họ rồi.

- Làm sao có thể?

- Virus bệnh AIDS không phải không ngừng tái sinh sao?

- Diệp Hạo cũng quá bá đạo đi?

- Sao cậu ta làm được?

Đối với vấn đề này, Diệp Hạo nói với Hứa Manh Manh.

- Mỗi người đều có hệ thống miễn dịch của cơ thể, mà hệ thống miễn dịch này cực kì mạnh mẽ, cho dù bệnh AIDS cũng có thể giết chết.

- Tôi biết rõ, hệ thống miễn dịch có thể giết chết một bộ phận virus AIDS nhưng những virus này trong một thời gian ngắn sẽ sinh sôi nhiều hơn.

Trương Lan nói nhỏ.

- Như vậy, nếu làm cho hệ thống miễn dịch của người bệnh tăng lên gấp mười lần, nếu không đủ thì tăng lên một trăm lần.

Diệp Hạo nhìn Trương Lan nói:

- Cô cảm thấy hệ miễn dịch tăng lên một trăm lần có thể giết chết những virus này không?

- Chuyện này… hệ thống miễn dịch cũng có thể tăng lên sao?

- Có thể.

- Tôi muốn biết chúng ta tu luyện nội lực làm gì?

- Cái này giống như một loại năng lượng, năng lượng này có thể xem như bổ dưỡng cho cơ thể.

Diệp Hạo nói khẽ:

- Nếu cô dẫn một sợi vào cơ thể người bệnh, nó còn tốt hơn nhiều so với uống thuốc bổ nữa.

Đột nhiên, một tiếng chuông vang dội khắp Ma Đô.

Diệp Hạo cảm thấy thần hồn chấn động.

- Chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ…?

Diệp Hạo nghĩ tới đây liền chạy ra ngoài cửa phòng, ánh mắt hắn nhìn lên trời, trước mắt hắn xuất hiện một tòa cung điện nguy nga giữa thiên khung.

Diệp Hạo như vậy làm cho rất nhiều người tò mò.

Nhưng khi họ ngẩng đầu lên lại không thấy gì cả.

Diệp Hạo nhìn Trương Lan và Hứa Manh Manh bên cạnh nói:

- Tôi đã truyền thụ cho hai cô rất nhiều kỹ xảo, những bệnh nhân này hai người tự chữa đi nha.

- Anh phải đi sao?

Trương Lan nói.

- Ừm.

- Anh định đi bao lâu?

- Tôi không phải đã nói với cô rồi à?

- Nhưng lúc tôi nhớ anh thì phải làm thế nào?

- Có thời gian nhớ tôi, không bằng tu luyện thật tốt đi.

Diệp Hạo nói xong vội vã rời đi.

Hắn lấy điện thoại ra gọi cho Đường Phiên Phiên.

- Tinh huống bây giờ như thế nào?

- Doãn Tuyết đang dẫn bọn em tiến về Tiên Điện, chúng em sẽ dừng ở ngoài.

- Anh biết rồi.

Diệp Hạo bay lên trời, hướng về phía Tiên Điện rộng lớn bay đi.

Đến khi đến gần hắn mới ý thức được tòa Tiên Điện này rộng lớn như thế nào.

Ít nhất cũng ba trăm ha a!

Thần niệm Diệp Hạo quét qua tìm thấy Mai Doãn Tuyết đang dẫn theo bốn người Đường Phiên Phiên, Thanh Thanh, Mặc Mặc, Đường Đường.

Hắn không lại chỗ họ chào hỏi mà đứng im tại chỗ chờ đợi.

Theo thời gian trôi qua, ngày càng nhiều tu sĩ tu tập lại đây.

Tu vi của những tu sĩ này làm cho Diệp Hạo âm thầm kinh hãi.

Bởi vì có một phần ba số tu sĩ xung quanh mạnh hơn mình.

Tu Đạo Giới nhiều cao thủ vậy sao?

Một lát sau, hắn nhìn thấy Hiểu Minh xuất hiện cũng một lão già.

Khi lão già này xuất hiện, tu sĩ xung quanh đều lập tức tránh xa.

- Trương Phương Bình.

- Tên sát tinh này đến đây làm gì?

- Trương Phương Bình cũng hứng thú với truyền thừa của Thanh Đồng Tiên Điện à?

- Tôi nghe nói Thanh Đồng Tiên Điện có mấy tầng lận, dựa vao tu vi quyết định sẽ được vào tầng nào.

- Không sai.

- Nhưng không phải ai cũng có tư cách tiến vào.

- Tại sao?

- Cậu phải có tư chất cao một chút, hoặc có phúc duyên thâm hậu.

- Còn có chuyện như vậy?

- Chuyện này cũng do các tiền bối sau nhiều lần Thanh Đồng Tiên Điện xuất hiện mà tổng kết ra. Cho nên, nếu cậu không thuộc hai điều kiện này thì tốt nhận không nên ra mặt, du sao Trương Phương Bình cũng không phải ăn chay.

- Mai Doãn Tuyết của Bế Nguyệt Tông đến rồi.

- Mai Doãn Tuyết chính là thiếu tông chủ Bế Nguyệt Tông nên có khả năng tiến vào được.

- Bên cạnh Trương Phương Bình hình như là đệ tử phái Mao Sơn nha.

- Các người có nhìn thấy cô gái áo trắng đeo khăn che mặt kia không?

- Đệ tử Trầm Ngư Tông hả?

- Ngoại trừ Trầm Ngư Tông thì còn có thể là ai?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.