Chương trước
Chương sau
Hãm Hại

- ---------------------------------

- Diệp Hạo đang muốn bức chết chúng ta a!

Lý Khoa Trưởng cuối cùng cũng thấy được lực hiệu triệu của Diệp Hạo, đành phải gọi báo cảnh sát hộ tống mình rời đi.

Hiện tại ông ta làm sao còn dám ra ngoài?

Diệp Hạo nhìn đám người phẫn nộ một chút vẫn bình tĩnh nói tiếp:

- Còn xin các vị hãy bình tĩnh, dù sao đây là do trại An Dưỡng Cẩm Tú cung cấp, các vị nếu phẫn nộ thì hãy chờ Lý Khoa Trưởng ra ngoài lại nói.

Nói đến đây, Diệp Hạo mang Hứa Manh và Trương Lan rời đi.

Lý Khoa Trưởng trốn trong phòng chữa bệnh đến khi mười mấy viên cảnh sát đến, sau đó mới run sợ kinh hãi đi ra.

Những người bị bệnh đứng xung quanh vẫn như cũ chủi rủa không ngừng

Còn có người chửi cả mười tám đời tổ tông Lý Trưởng Khoa nữa.

- Đáng chết.

Ngồi trên xe cảnh sát, đôi mắt Lý Khoa Trưởng đỏ chót quát.

Ông ta chưa bao giờ nhận qua vũ nhục như thế, ông thề với lòng nhất định phải chơi chết Diệp Hạo.

Mà Lý Khoa Trưởng không ngờ ông mới đi được nữa đường đã nhận được cuộc gọi từ Cục Trưởng.

- Lý Đào, cậu hiện tại đang ở đâu?

- Tôi đang trên đường về cục.

- Cậu ra lệnh phong tỏa phòng khám bệnh của Diệp Hạo à?

Lý Đào nghe được như thế, trong lòng lập tức trầm xuống.

- Có vấn đề gì sao?

- Phía truyền thông đã phát hiện chuyện này, các phóng viên đều sẽ tới phỏng vấn.

Đạo thanh âm kia nói tiếp.

- Cấp trên bảo chúng ta tiếp nhận phỏng vấn chuyện này.

- Chuyện phỏng vấn giao cho cậu đấy.

- Lúc nào tiếp nhận phỏng vấn?

- Sau một tiếng, chuyện này kéo dái càng lâu càng bất lợi đối với chúng ta.

- Tôi hiểu.

Lý Đào lên tiếng đáp lời.

Diệp Hạo chỉ nói mấy câu đã bị Fan hâm mộ trắng trợn phát trên trang đầu của các forum nổi tiếng trong nước.

Trên thực tế, chuyện liên quan đến Diệp Hạo đều sẽ đứng đầu các bảng xếp hạng tìm kiếm, dù sao mỗi ngày Diệp Hạo đều trị liệu tốt cho 100 người bị những chứng bệnh nan y mà bác sĩ đã bó tay hết cách.

Bởi vậy chuyện Diệp Hạo bị người hãm hại đến phong tỏa phòng khám bệnh thuận lý thành chương lên trang đầu các mặt báo.

Điều này khiến rất nhiều minh tinh cảm thấy thẹn không bằng.

Các cô dùng hết toàn lực, đủ các trêu trò những vẫn không lên được trang đầu mà Diệp Hạo tùy tiện đã có thề.

- Bức màn bí ẩn này…

- Yêu cầu tổng cục tra rõ.

- Cái tên lãnh đạo cục vệ sinh kia chắc chắn đã thu hối lộ, nếu không làm sao trùng hợp đến kiểm tra như thế chứ.

- Không nói phòng khám bệnh Điệp Hạo có vấn đề vệ sinh hay không, cho dù có vấn đề cũng chẳng ảnh hưởng gì đến Diệp Hạo chữa bệnh. Phải biết Diệp Hạo dùng Ngân Châm Điểm Huyệt nha, cái này còn cần hà khắc hoàn cảnh chữa bệnh nữa hả?

- Trung Y không giống với Tây Y.

...

- Trả lại công đạo cho Diệp Hạo.

Đang trong lúc dân mạng lên án, Cục Vệ Sinh Ma Đô tổ chức một buổi họp báo.

Lý Đào ăn mặc tây trang chỉnh tề đi đến Hội Trường.

Ken két!

Các lộ phóng viên đên cuồng bấm máy ảnh.

Gương mặt Lý Đào mỉm cười đón ánh đèn flash rồi ngồi xuống vị trí của mình.

- Tôi biết rõ các vị vì sao mà đến.

Lý Đào nhìn toàn trường một cái rồi nói

- Tôi sẽ không để các vị chờ đợi lâu, nói sự tình từ đầu tới cuối một lần.

- Dựa theo sự báo cáo của quần chúng, tôi lập tức mang theo hai tên công tác viên chạy đến phòng khám bệnh của Diêp Hạo, nói thật đối mặt với Diệp Hạo, người có tai tiếng trên internet như thế tôi cảm thấy có chút áp lực, bởi vì nếu không xử lí tốt sẽ gặp phải rắc rối to lớn.

Lý Đào nói đến đây dừng một lát nói tiếp.

- Mà nhân viên công tác tại phòng khám bệnh của Diệp Hạo đã phát hiện gián cùng nấm mốc, dựa theo điều lệ quản lí của của Cục Vệ Sinh, phòng khám của Diệp Hạo không thể tiếp tục mở của, nhất định phải qua chỉnh đốn và cải cách hợp lí mới cho phép mở cửa làm ăn trở lại.

- Hiện tại chư vị còn có vấn đề gì không?

- Tôi là phóng viên của Giang Nam Nhật Báo Xã, tôi muốn hỏi một vấn đề, ông vừa mới nói Diệp Hạo là kẻ tai tiếng trên Internet, dùng từ này có phải không thích hợp cho lắm? Một nữ kí giả trầm giọng hỏi.

- Có cái gì không thích hợp?

- Y thuật Diệp Hạo đã được rất nhiều người công nhận, ngài không phải nên gọi Diệp Hạo là Diệp Y Sinh sao?

- Bởi vì chưa từng tiếp xúc qua nên tôi cũng không rõ.

- Như vậy ngài có thể nói cho tôi biết tư cách Diệp Hạo Y Sư có phải do cục vệ sinh các ngài cấp hay không?

- Cái này… đúng vậy.

- Vậy hiển nhiên Diêp Hạo có thân phận bác sĩ, đúng chứ? Tại sao vừa rồi ngài còn cố ý cường điệu Diêp Hạo là kẻ tai tiếng trên Internet.

- Cái này.

Lý Đào trong lúc nhất thời không biết nên trả lời thế nào?

- Còn có một việc, Trương Lãnh Sự tuyên đã bố sẽ trả thù Diệp Hạo, rồi chỉ nửa giờ sau ngài đã xuất hiện tại phòng khám của Diệp Hạo, cái này có phải trùng hợp đến vậy hay có mờ ám gì trong này không?

- Cô gái, không có chứng cứ thì đừng nói lung tung.

- Tôi có nha.

Ngoài mặt Lý Đào giống như đoán trước người nữ kí giả sẽ nói lời này.

Nữ ký giả này chính là Văn Tinh, đã mất hút gần 100 chương mới trở lại đây.

- Chứng cứ gì?

Thần sắc Lý Đào không thay đổi hỏi lại.

- Trong tay tôi có một đoạn video, không biết ngài có dám phát lên xem bây giờ trước mắt mọi người không?

Văn Tinh cười híp mắt nói với Lý Đào.

Sắc mặt Lý Đào vẫn không thay đổi, nhưng trong lòng tràn đầy bất an, nhưng hiện ông ta đang trong cuộc họp báo a! Lý Đào có thể cự tuyệt sao?

Ông nào dám cự chứ sao?

Nếu cự tuyệt chẳng phài nhận mình có mờ ám?

- Có cái gì không dám?

Lý Đào bình tĩnh đáp lời.

Văn Tinh đứng lên, có hai cái phóng viên cầm thiết bị màn chiếu chuyên nghiệp lên đài, tiếp qua một đoạn thời gian kết nối, video đã công chiếu trước mặt toàn trường.

Đoạn video này đang phát cảnh Lý Đào mang theo ba nhân viên công tác đến phòng khám của Diệp Hạo.

Cái này không có vấn đề gì.

Nhưng rất nhanh video đã dừng lại tại một hình ảnh.

Mà cảnh này là một tên công tác viên lấy ra một vật màu đen từ trong túi.

Mà qua camera phóng đại mọi người kinh ngạc phát hiện đây rõ ràng là một con gián, tiếp đó tên này công tác viên nhìn như vô ý bỏ vứt gián vào góc nào đó, hắn giả vờ đi vòng quanh một hồi rồi nhặt con gián lên, ra vẻ như mới vừa phát hiện được.

- Tôi phát hiện có gián này.

Công tác viên vừa nói vừa dùng cái kẹp bỏ con gián vào cái túi nhựa.

Hình ảnh video lại chuyển cảnh của một công tác viên khác.

Tên công tác viên này đi dạo bốn phía rồi lơ đãng lấy một cái túi, sau đó trút một nắm hạt gạo bị thúi móc ra ngoài, chờ hắn dạo xong một vòng lại giả vờ kinh ngạc phát hiện trên mặt đất đầy những hạt gạo mốc meo.

Tên nhân viên thứ ba vẫn làm như thế.

Ba tên nhân viên này đều đứng tại những góc khác nhau, hơn nữa còn cố ý tránh camera!

Nhưng Diêp Hạo làm sao có thể đặt nhiều camera ở nhiều nơi như vậy được chứ? Chuyện này không có đạo lý a!

Bất quá bây giờ không phải lúc xoắn quýt lên vì chuyện này.

Văn Tinh đưa video này ra đã hung hăn tát vào mặt ông một cái.

Chuyện này nếu không được giải quyết hợp lí, con dường quan lộ của ông sẽ chấm dứt.

- Cô từ đâu có được cái video này??

Lý Đào trâm giọng hỏi.

- Ngài không cần hỏi video này từ đâu ra, tôi có thể khẳng định video không có vấn đề gì, dù ngài dùng phần mềm nào kiểm tra cũng như thế mà thôi.

Văn Tinh nhìn vẫn hỏi tiếp:

- Quý ngài có thể giải thích cho tôi một chút tại sao ba người cấp dưới của ngài lại muốn hãm hại Diệp Hạo không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.