Chương trước
Chương sau
Cậu lợi dụng tôi

- ---------------------------------

- Thanh Đồng Tiên Điện chứa cơ duyên to lớn thì liên quan gì đến các ngươi?

Mặc Mặc vừa nói xong, một âm thanh lạnh lẽo vang lên phá vỡ bầu không khí xung quanh. Sau đó, mấy thân ảnh mặc tây trang màu đen chậm rãi đi tới.

Lúc này, ba người Mặc Mặc đều đứng dậy.

- Mấy người thật đúng là thuốc cao da chó.

Thanh Thanh lạnh lùng nói.

- Nếu các ngươi trốn ở Thần Nông Giá, có lẽ chúng ta sẽ tốn thêm một khoảng thời gian mới tìm được. Nhưng bây giờ, các ngươi lại tới Ma Đô tìm đường chết.

Một thanh niên cầm đầu lạnh lùng lên tiếng.

Chung Cực Ton Năng Học Sinh Trailer

- Nơi này cũng không phải địa phương chúng mày giương oai.

Nói xong, thần niệm Diệp Hạo như lưỡi đao hướng chém tới mấy thanh niên, các đám liên tục lui về phía sau mấy bước.

Thanh niên cầm đầu kinh ngạc nhìn Diệp Hạo

- Sao tu vi mày tăng nhanh vậy?

- Hỏi thừa, mày nghĩ tao sẽ nói cho tụi mày biết chắc?

Diệp Hạo thản nhiên đáp lời.

- Lang Tộc?

Mai Doãn Tuyết kinh nghi nhìn mấy thanh niên vừa đến.

- Lúc nào lá gan Lang Tộc lớn như vậy?

Mai Doãn Tuyết vừa nói xong, đám thanh niên Lang Tộc như bị sét đánh, phun ra một ngụm máu tươi ngay tại chỗ.

- Thiên Địa Chi Thế, Thông Thiên cảnh?

- Cô —— Cô là ai?

- Thông Thiên cảnh trẻ tuổi như vậy, chẳng lẽ cô là Mai Doãn Tuyết của Bế Nguyệt Tông?

Mai Doãn Tuyết không thèm quan tâm bọn chúng mà quay qua hỏi Diệp Hạo.

- Lũ sói con này thù ới cậu sao?

- Không, cùng Thanh Thanh các nàng cơ.

- Vậy giết chết bọn họ là được.

Mai Doãn Tuyết thờ ơ phán một câu.

Sắc mặt cả đám Lang Tộc đại biến.

- Mai Doãn Tuyết, cô đừng làm loạn.

- Mai Doãn Tuyết, cô không nên phạm sai lầm a.

Mai Doãn Tuyết lạnh lùng cười một tiếng. Sau đó, một bàn tay trắng nõn đưa ra đập xuống người bọn họ.

Những thanh niên này có cảm giác như bị một ngọn núi lớn đè lên người, loại uy năng kinh khủng khiến Thần Hồn bọn chúng run rẩy mãnh liệt.

Thiên Địa Chi Thế ngày càng được gia tăng, thân thể bọn chúng xuất hiện từng tia máu. Ngay lúc thân thể cả đám sắp bạo nổ, một thân ảnh cường đại phủ xuống, thân ảnh vừa giáng lâm đã tung một chưởng về phía Mai Doãn Tuyết, Thiên Địa Chi Thế liền tan thành mây khói.

Đám thanh niên Lang Tộc được khôi phục tự do.

- Mai Doãn Tuyết, cô làm gì vậy?

- Ông có mắt mà không thấy hả?

Mai Doãn Tuyết thản nhiên.

- Cô….

Trung niên Lang Tộc tức giận.

Trung niên Lang Tộc bình tĩnh lại, lên tiếng nói:

- Đây là ân oán giữa Lang tộc và Hồ tộc, tôi khuyên cô không nên tham gia vào.

- Tôi tham gia đấy, ông làm gì tôi?

Mai Doãn Tuyết cường thế đáp lại.

- Mai Doãn Tuyết….

- Chuyện gì?

- Mai Doãn Tuyết, Lang Tộc cũng không sợ Bế Nguyệt Tông cô, hù.

- Tôi sẽ nói lại câu này cho Tông Chủ nghe.

- Cô….

Lang Tộc cường thế không giả.

Nhưng Bế Nguyệt Tông bá đạo hơn nhiều, bọn họ còn không phải đối thủ của Bế Nguyệt Tông!

- Không dám mà cũng nói như đúng rồi.

Mai Doãn Tuyết nhìn chằm chằm trung niên.

- Thanh Thanh ba nữ là bằng hữu của tôi, nếu các ông còn dám đánh chủ họ, đừng trách tôi ra tay với Lang tộc các người.

Trung niên trầm mặc một lát rồi mang mấy thanh niên kia rời đi.

Chuyện này có dính đến Maoãn Tuyết, mà cô nàng rất có khả năng trở thành Tông Chủ Bế Nguyệt Tông đời tiếp a.

Bởi vậy nhất định phải bẩm báo chuyện này cho Lão Tổ.

Lang Tộc rời đi, Mai Doãn Tuyết nhìn qua nói với Diệp Hạo

- Lần này chú em hài lòng chưa?

- Tỷ tỷ có ý gì?

Diệp Hạo giả ngu.

- Còn không rõ?

Mai Doãn Tuyết cười lạnh nói.

- Cậu gọi Thanh Thanh các nàng trở về Ma Đô, chẳng lẽ không có suy nghĩ lợi dụng lão nương?

- Làm gì có chuyện đó, tỷ tỷ nghĩ nhiều rồi, hihi.

Diệp Hạo phủ nhận.

- Cậu còn chối?

Mai Doãn Tuyết có chút mất hứng.

Diệp Hạo lợi dụng cô, cô tinh tường cõ nào chứ sao không nhìn ra được.

- Kỳ thật… tôi cũng muốn một lần vất vả, suốt đời nhàn nhã.

Diệp Hạo trầm mặc một lúc rồi nói với Mai Doãn Tuyết.

- Một lần vất vả, suốt đời nhàn nhã?

Mai Doãn Tuyết nghi ngờ hỏi lại hắn.

- Trên người tôi có một át chủ bài, cho dù Địa Tiên cũng có thể tuỳ tiện chém giết. Tôi muốn thông qua việc đánh giết trung tầng trong Lang Tộc, dẫn Địa Tiên Lão Tổ Lang tộc xuất hiện.

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Có thể tuỳ tiện chém giết Địa Tiên?

- Đúng vậy.

- Ai cho cậu bảo bối bậc này?

- Một vị tiền bối.

Mai Doãn Tuyết khinh bỉ một cái

- Cậu đang nói nhảm à?

- Tỷ hỏi sao tôi có thể không nói a.

- Cậu nói cũng nhưng không nói.

- Nhưng không nói là không tôn trọng tỷ nha!

- Cậu nói xong có giống tôn trọng tôi không?

- Tôi cực kỳ tôn trọng tỷ nha.

- Vậy hãy cho tỷ biết một thân tu vi của cậu đến từ đâu.

- Một vị tiền bối truyền thụ.

- Ông nội cậu.

Mai Doãn Tuyết nổi khùng.

Lời nói trong miệng tiểu tử này đầy mùi vị dối trá.

- Lang Tộc có thể trả thù hay không?

- Trong hai ngày sẽ có kết quả.

Mai Doãn Tuyết trầm mặc một lúc rồi lên tiếng.

...

Bên trong một gian phòng lộng lẫy, một lão giả râu tóc bạc trắng, ánh mắt lăng liệt nghe thuộc hạ bẩm báo.

- Mai Doãn Tuyết nói như vậy?

- Vâng.

Âm thanh vị Trưởng Lão kia vừa rơi xuống, cao tầng Điện Đường lập tức ầm ĩ.

- Mai Doãn Tuyết quá không xem ai ra gì rồi.

- Mai Doãn Tuyết phách lối vì có tiền vốn, tuổi còn trẻ đã tu luyện đến Thông Thiên cảnh, phải biết đại bộ phận chúng ta cũng đang kẹt ở cảnh giới này.

- Chẳng lẽ Lang Tộc chúng ta từ bỏ truy sát Hồ Tộc?

- Nhưng Mai Doãn Tuyết đại biểu cho Bế Nguyệt Tông.

- Mai Doãn Tuyết chỉ là Thiếu Tông Chủ Bế Nguyệt Tông, cô ta chưa phải Tông Chủ Bế Nguyệt Tông đâu.

- Nói thì nói như vậy, nhưng tương lai Mai Doãn Tuyết chấp chưởng Bế Nguyệt Tông là sự thật, hiện tại chúng ta trở mặt với cô ta có đáng giá không?

- Mặc dù Lang Tộc không bằng Bế Nguyệt Tông, nhưng chênh lệch cũng không có bao nhiêu?

Cao tầng Lang Tộc tranh luận rùm ben.

Đợi đến thời điểm song phương cãi lộn kịch liệt nhất, Tộc Trưởng Lang Tộc mới lên tiếng.

Lang Tộc không bằng Bế Nguyệt Tông, nhưng không có nghĩa chúng ta phải cúi đầu trong mọi chuyện

Lang Tộc Tộc Trưởng biểu thị thái độ.

- Nhưng chuyện này Lang Tộc các ngươi không thể không cúi đầu.

Đúng lúc này, một thanh âm nhẹ nhàng vang lên trong Đại Điện. Sau đó, một thiếu nữ đạp một đám mây xuất hiện.

Cao tầng Lang Tộc nhìn thiếu nữ cưỡi đám mây. Lúc này, nguyên một đám hoảng sợ không nói nên lời.

- Địa Tiên.

- Vị này là ai?

- Tại sao Địa Tiên xuất hiện ở chỗ chúng ta?

Giờ khắc này, toàn bộ cao tầng Lang Tộc đều thấp thỏm lo âu.

Có thể chống lại Địa Tiên chỉ có Địa Tiên.

Hiện tại Lão Tổ còn đang bế quan, nếu vị này ra tay, bọn họ không thể chống đỡ được.

- Lão Tổ các ngươi trong vòng 10 năm tới sẽ không thể nào xuất quan, nhỉ?

Thiếu nữ cưỡi mây hỏi.

Lang Tộc Tộc Trưởng không đáp.

- Trước khi Lão Tổ các ngươi xuất quan, nếu ai dám có ý đồ đối với Hồ Tộc có nghĩa không cho ta mặt mũi, không cho ta mặt mũi có nghĩa khinh thường ta, mà khinh thường ta thì ta sẽ cho các ngươi biết hậu quả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.