Tôi muốn bay
- ---------------------------------
Nhổ tận gốc.
Ba chữ này vang lên hung hăng nện vào trái tim Tiếu Sơn.
Hắn không cảm thấy đối phương đang nói chơi.
Cho nên Tiếu Sơn cuống cuồng chạy về Tiếu Gia, hắn muốn báo chuyện này báo lại với phụ thân.
Toàn bộ cao tầng trong giới chính thương đều vô cùng kinh ngạc, ai mà dám nghĩ đến một kết quả như thế này.
Chuyện Lâm Nhu Nhi đính hôn đã kinh động đến lão bản phía sau màn của Hội Sở Bồng Lai.
Trạng thái của Lâm Nhu Nhi bây giờ đang vô cùng khốn đốn, thẳng đến khi Diệp Hạo đi đến giúp cô lau đi máu tươi trên trên khóe miệng mới tỉnh lại.
- Diệp Hạo, ở đây đang xảy ra chuyện gì vậy?
Lâm Nhu Nhi nhìn Diệp Hạo nói.
Cô có một loại cảm giác chuyện này có bàn tay của Diệp Hạo nhúng vào.
- Tôi đã gặp lão bản sau màn của Hội Sở Bồng Lai, có kể chuyện của cô và Tiếu Gia, vị tiền bối kia ghét nhất loại sự tình như thế này, mọi việc diễn ra tiếp theo chắc hẳn chị đã biết rồi.
- Không phải Lão bản Hội Sở Bồng Lai đến giờ đều cự tuyệt với người ngoài sao?
- Tôi đã dùng một chút thủ đoạn đặc thù.
- Thủ đoạn gì mà có kéo người ta ra ngoài được ạ?
Nghe cô hỏi tới đây, mọi người toàn trường đều dỏng tai lên nghe.
- Bí mật.
Diệp Hạo trả lời xong vẫn nhìn Lâm Nhu Nhi nói tiếp.
- Đi thôi, cô hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257374/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.