Không Thể Địch Nổi
- ---------------------------------
- Thật thần kỳ.
- Đồ vật thần kỳ còn rất nhiều.
- Đến cảnh giới Tiên Thiên có thể nắm giữ năng lực thần kỳ như vậy sao?
- Chờ đến khi cô đạt đến cảnh giới Tiên Thiên sẽ biết.
- Tôi sẽ cố gắng đạt đến.
- Tại sao cô lại tự tin như vậy?
Diệp Hạo kinh ngạc nhìn Trương Lan một cái.
- Thiều Hoa đã cho tôi một viên Linh Đan và một viên Linh Thạch.
Trương Lan cẩn thận nhìn bốn phía hạ giọng nói nhỏ.
- Cho tôi xem chút nào.
- Tôi không có mang theo.
- Vậy lát nữa tôi sẽ cho cô hai viên Linh Đan cùng hai viên Linh Thạch.
- Anh cũng có?
- Nói thừa, không có thì nói làm gì?
- Sao anh không giữ cho mình dùng đi.
- Thiều Hoa đã không cần, cô nghĩ tôi chúng à?
Nghe sau lời Diệp Hạo nói, Trương Lan chỉ biết câm nín.
- Thiều Hoa là cấp trên của anh hả?
- Sao cơ?
- Tu vi Thiều Hoa cao hơn anh phải không?
- Để tôi tiết lộ cho cô một bí mật.
Diệp Hạo thấp giọng nói nhỏ.
- Gì thế?
Trương Lan tò mò lại.
- Kỳ thật tôi mới là cấp trên của Thiều Hoa.
- A?
- Hơn nữa, dù có 100 Thiều Hoa cũng chả đụng được tới góc áo của tôi nữa là.
Trương Lan không khỏi cười ha ha một trận.
- Cô lại không tin?
Diệp Hạo ảo não
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257366/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.