Lễ vật của Trương Lan
- ----------------------------------------------------
Lâm Nhu Nhi rời đi.
Diệp Hạo nhìn đồng hồ cũng đã bảy giờ.
Hắn lấy điện thoại ra gọi cho Trương Lan.
Chưa đến 2 lần rung chuông, đầu dây bên kia đã có trả lời.
- Diệp Hạo.
- Trương Lan, tôi đang đứng trước của phòng của cô nè.
- Sao anh không báo trước cho tôi một tiếng.
- Cái này…
- Anh đợi một lát.
Nói xong Trương Lan nhanh chóng cúp điện thoại.
Cô còn chưa rửa mặt trang điểm nữa a.
Bởi vì trước đó cô nghĩ Diệp Hạo sẽ đến đây tầm 9~10 giờ, hoặc cũng có thể Diệp Hạo sẽ không đến.
Nhưng Diệp Hạo lại đột ngột gọi khiến Trương Lan rất gấp gáp.
Cô vội vã rửa mặt, trang điểm, đeo đồ trang sức trang nhã, rồi chọn một bộ quần áo để mặc.
Bạch Hà nhìn bộ dáng Trương Lan đang hấp tấp mà thở dài một hơi.
Thật ra đêm giáng sinh cô cũng muốn hẹn Diệp Hạo, nhưng cô và Diệp Hạo đã không thể còn khả năng nữa rồi.
Hơn nữa vì sự kiện kia mà giữa cô và Trương Lan đã tạo ra một khoảng cách vô hình, hai người hiểu rõ sẽ không bao giờ có thể trở lại như xưa nữa.
Sau một hồi chọn lựa một bộ đồ ưng ý, Trương Lan ngắm mình trước gương vài lần mới đi ra, đi không được bao lâu, cô lại quay về.
Mở hộp tủ ra, trong tủ có một túi giấy.
Lấy túi giấy xong Trương Lan mới vội vang xuống lầu.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257363/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.