Chương trước
Chương sau
Giả Thần Giả Quỷ

- ----------------------------------------------------

- Anh nói đến đám Tu Sĩ sao?

Sắc mặt George hơi biến đổi hỏi lại.

- Đúng vậy.

Cự Nhân Ron đáp.

- Tu Sĩ là một tập thể vô cùng thần bí nhưng có sức mạnh rất lớn. Tôi nhớ năm xưa một vị Thánh Kỵ Sĩ của Quang Minh Giáo Đường bởi vì ra tay hại chết một người bình thường mà kinh động đến một tên Tu Sĩ, mà tên đó chỉ cần tùy ý ra tay, vị Thánh Kỵ Sĩ cường đại kia liền phi hôi diệt yến.

“Thánh Kỵ Sỹ”

Khi đám người xung quanh nghe được xưng hô này, sắc mặt đều không tốt.

Trong lòng bọn họ, Thánh Kỵ Sĩ như một vị thần cao cao tại thượng.

- Sau đó thì sao?

Một người trong số đó hỏi.

- Sau đó người đó con tự mình thân chinh đến tận Quang Minh Giáo Đường, truyền thuyết còn kể rằng, đã có hai vị Thánh Kỵ Sỹ đã chết trong tay hắn, kể cả Thánh Nữ cũng chịu cùng số phận.

- Ghê gớm như vậy?

- Tôi còn nghe nói nếu không phải Quang Minh Thánh Đường mượn lực lượng từ Thiên Giới, rất có khả năng tên Tu Sĩ kia đã nhổ tận gốc Thánh Đường luôn đó.

- Ý anh nói, mặc dù Thánh Đường đã mượn lực từ Thiên Giới, nhưng vẫn để tên kia còn toàn thân chạy thoát?

- Đúng như vậy.

- Chuyện này – cũng quá kinh khủng đi.

- Chuyện này đã xảy ra 300 năm trước rồi, tên đó hẳn đã sớm không còn trên đời nữa. Các Tu Sĩ đa phần dùng phần lớn thời gian tu luyện, nên chỉ cần chúng ta không tạo động tĩnh gì quá lớn, sẽ không kinh động gì tới bọn họ đâu.

Ron nói.

- Các người có vẻ hiểu biết khá rõ về giới Tu Sĩ Hoa Hạ bọn ta đấy chứ.

Ron vừa dứt lời, một tiếng nói vang lên như muốn pha vỡ thương khung truyền tới.

Đám người Ron sắc mặt đại biến.

Bọn họ lúc này mới chú ý, xung quanh họ đã bị hơn hai mươi võ sĩ Hoa Hạ bao vây họ vào trong,

- Làm sao các người tìm được bọn tôi?

Ron sắc mặt âm trầm hỏi.

- Thuật Truy Tung.

Lý Hàn khẽ đáp.

- Võ Đạo Hoa Hạ quả nhiên thần kỳ, lần chúng tôi đến đây chỉ vì tìm kiếm một món đồ vật, sau khi tìm được nó, chúng tôi sẽ lập tức ra khỏi đây.

- Các người hình như đã quên một chuyện rồi, đề tôi nhắc lại nhé Hoa Hạ không cho phép Di Năng Giả đặt chân vào, đây là thiết luật từ trăm năm về trước rồi.

Lý Hàn lạnh lùng nhìn Ron.

- Hừ…

Người Sói Jack lạnh giọng hừ một cái.

- Nếu không được vậy phải dựa vào nắm đấm rồi.

- Tới đây.

Lý Hàn vung tay ra lệnh, đám người Thiều Hoa ngay lập tức nhào về hướng bọn họ.

Hoa Hạ sở dĩ an ổn như vậy vì có quan hệ rất lớn với thiết luật cấm các Dị Năng Giả đặt chân vào được ban bố vào trăm năm về trước.

Nhưng theo thời gian, hiệu lực của thiết luật này càng phai dần, đó cũng là lý do mà Cục Võ Đạo được lập ra.

Đặt chân vào, tất tử.

Lý Hàn bọn họ đã chuẩn bị đầy đủ, nhân số bên này cũng chiếm ưu thế lớn.

Giao phong vừa trôi qua một chút, bên kia đã có ba người nằm xuống, trong đó bao gồm một tên cao thủ Luyện Huyết thể tầng một.

- Dieskau…

Ron nhìn thấy em trai mình bị Thiều Hoa chém chết, hai mắt phun lửa nhìn qua đối phương.

Lý Hàn đang quấn lấy Ron.

Hắn cũng đồng dạng không nghĩ đến loại kết quả như thế này.

Bởi vì bản thân hắn cũng không có khả năng một chiêu đã giết được Luyện Huyết tầng một.

- Mày là của tao.

Lý Hàn quấn chặt lấy Ron.

- Cút!

Ron gào lên một tiếng, cơ thể hắn bắt đầu biến đổi, phình to ra gấp 3 lần, một nắm tay to lớn của hắn đập xuống Lý Hàn.

Lý Hàn không tránh né mà trực tiếp quyền đối quyền với Ron.

Cảnh giới phía sau Tiên Thiên gọi là Hám Sơn.

Bọn họ chỉ cần tùy tiền xuất một quyền đã có thể rung chuyển trời đất.

Đối mặt với một quyền bá đạo của Ron Lý Hàn há có thể lui được sao?

Một tiếng oanh thật to vang lên, thân thể Lý Hàn bị đẩy lui hơn ba mét, theo quán tính lui thêm ba bước nữa mới dừng lại được.

Dù thế, nhưng Lý Hàn vẫn phá không bay tới xuất chiêu tiếp.

- Bài Vân Chưởng.

Một chưởng tiếp một chưởng.

Chưởng ảnh đầy trời, các chưởng ấn hạ xuống hợp thành một chưởng ấn to lớn đè xuống thân ảnh đối phương.

Ron gào thét, toàn thân tràn ngập khí tức hủy diệt, hắn ngưng tụ toàn bộ sức mạnh của mình lên cánh tay phải, sau đó ngạnh kháng cùng chưởng ấn.

Một bên là tuyệt học Thưởng Đẳng, một bên là sức mạnh nhục thể.

Hai loại sức mạnh va chạm kinh khủng vào nhau, sóng xung kích kinh khủng tỏa bức đám người xung quanh phải liên tục thoái lui.

- Kinh dị thật.

- Nói điều đó phải nói Thiều Hoa kia kìa.

- Một mình cô ta đã chém rụng ba tên rồi.

- Ít nhất, cô ta cũng đã đến Hám Sơn Cảnh tầng ba rồi.

- Tầng ba thật sao? Hâm mộ quá đi.

Lúc Thiều Hoa chuẩn bị giết thêm mộ tên Hấp Huyết Quỷ Tiên Thiên cảnh nữa, một âm thanh gào lên vang vọng giửa không trung.

Thiều Hoa như không cảm giác được nguy cơ đang ập đến.

Một thân ảnh to lớn phá không lao đến, hai đầu móng vuốt lóe từng đạo hàn khí chộp đến đầu Thiều Hoa.

Nếu không tránh được, Thiều Hoa nhất định sẽ chết.

Đạo thân ảnh vừa xuất hiện thấy cảnh này, chuẩn bị vặt đầu Thiều Hoa xuống, nhưng cùng lúc đó, một đạo Thần Niệm đã đánh tới hắn.

- Tộc Ma Cà Rồng các ngươi ngày càng lớn gan lớn mật nhỉ.

Nhiếp Hàm hiện thân ngay thời khắc mấu chốt nhất.

- Thế cơ à?

Nhiếp Hàm vừa dứt lời một đạo thân ảnh to lớn khác hiện ra giữa sân, trên người hắn tỏa ra từng tia năng lượng khủng bố.

- Không tốt.

- Hai tên này đều có cảnh giới Phiên Hải.

- Trưởng Lão gặp nguy rồi.

Ngoài dự đoán của bọn Lý Hàn, trên mặt Nhiếp Hàm không mảy may sợ hãi.

- Chỉ có hai người các ngươi thôi sao?

- Mày sai rồi, phải tính thêm cả tao vào nữa.

Sau khi thấy một đầu Thương Lang to lớn, ánh mặt Nhiếp Hàm bắt đầu ngưng trọng hẳn lên.

Đối phó cùng lúc ba tên này, có một chút khó khăn a.

Cả ba tên là một tổ hợp mạnh mẽ.

Lang tộc am hiểu tốc độ, Cự Nhân là lực lượng, kế đến là khả năng đánh lén của Hấp Huyết Quỷ.

Một tên thì không thành vấn đề nhưng cả ba tên hợp lực lại, sức chiến đấu của chúng không biết tăng đến bao nhiêu lần.

Thời điểm Nhiếp Hàm đang suy nghĩ đối sách, cách đó không xa một thân ảnh hiện lên giữa không trung.

Đám người Lang Nhân không hẹn mà cùng Nhiếp Hàm nhìn về hướng đó.

Cả đám người lộ ra vẻ khiếp sợ thật sâu, bởi vị bọn chúng không thể nhìn thấu tu vi người vừa mới hiện thân.

- Thiều Hoa, cả ba tên đều là Phiên Hải cảnh tầng một, cô lựa một tên trong đó làm đối thủ đi.

- Tiền bối.

Thiều Hoa kinh hỉ nói.

- Nhanh chọn đi.

Thân ảnh này không phải ai khác mà là Diệp Hạo vừa mới đuổi đến đây.

- Nhưng tôi không phải đối thủ của cường giả Phiên Hải Cảnh.

- Chỉ khi đột phá được cực hạn, cô mới có thể tiến thêm được một bước nữa. Cô chỉ cần xuất thủ, tôi sẽ phụ trợ phía sau.

Diệp Hạo thản nhiên đáp.

- Giả thần giả quỷ.

Tính cách Lang Nhân nóng nảy nhất.

Hắn nói xong, nhào đến Diệp Hạo, tốc độ nhanh như một tia chớp.

Toàn trường chỉ thấy một đạo tàn ảnh lướt qua.

Trên mặt đất vang lên từng tiếng kinh lôi.

Sau một khắc, thân ảnh Lang Nhân quỷ dị xuất hiện giữa không trung, trên mặt hắn xuất hiện thần sắc khó tin, hắn vô lực đưa hai tay ra trước.

Nhưng hai tay hắn rất nhanh đã hóa thành tro tàn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.